Tổng số lần xem: 11839 - Tổng số hồi đáp: 22 |
|
Posted By: ThoaNP on 14/09/2011 23:41:27 |
|
MoN ơi, hai câu cuối phải là: "Bố Tý làm công nhân Ở bến tàu khuân vác Vừa làm lại vừa hát, Trong buổi sáng mùa Xuân"
|
Trở về đầu |
|
Posted By: Meomun on 14/09/2011 09:04:09 |
|
Gà và Chó Gà định vào vườn rau Chó bèn sủa gâu gâu Công lao người trồng trọt Vất vả đã bao lâu Gà không được vào đó Để phá hoại hoa màu Hihi, còn bài này là bài xuyên tạc: Rượu lậu làng ta Có vị phù sa Của sông Kinh Thầy Có hương sen thơm Trong hồ nước đầy...
Em vui em hát Rượu vào lời ra
|
Trở về đầu |
|
Ênh - khênh "Cái gì cao lớn lênh khênh Đứng mà không tựa ngã kềnh ngay ra" Nhảy dây, sếu bay. "Chị Thêm ở tổ chăn bò Chị chăn năm con bò" "Cẩn lên bảy Tý lên sáu Cẩn cao hơn Tý" "Bố Tý làm công nhân khuân vác ở bến tàu Vừa làm lại vừa hát, trong buổi sáng mùa Xuân" ... (Sách Vỡ lòng)
|
Trở về đầu |
|
@MM: anh đánh giá Pete Sampras và Roger Federer là hai cầu thủ có kỹ thuật tốt nhất, toàn diện nhất. Anh rất hâm mộ tàu tốc hành, loại trừ một điểm: một thời gian dài hắn không có đối thủ. Vì thế xem mất tính bốc lửa của trận đấu. Khi Fed thành bố, tuổi 30 thì mới thấy hắn thua. Ở Úc Fed đã khóc như đứa trẻ sau khi thua trận chung kết. Đánh hay như Fed với các trận chung kết bốc lửa giống trận Federer-Djokovic hôm rồi mới đã. Còn như cách đây mấy năm thì hơi buồn tý chút.
|
Trở về đầu |
|
Posted By: Meomun on 11/09/2011 14:05:29 |
|
@Cuoitru: Fedex thua thì mẹ em buồn nhất, không phải em. [tác giả còm tự ý đục bỏ vì xa đề]
|
Trở về đầu |
|
Thế tàu tốc hành trật bánh thì MM buồn hay vui?
|
Trở về đầu |
|
Posted By: Meomun on 11/09/2011 12:52:59 |
|
@Cuoitru: Hihi, mấy hôm rồi NY mưa cả triệu người buồn ấy chứ, chả phải mình em.
|
Trở về đầu |
|
Không hiểu sao ở NY mưa lại có người ở VN buồn. MM giỏi thức thế, 2-3 giờ sáng vẫn vì thể thao.
|
Trở về đầu |
|
Posted By: Meomun trên 05/09/2011 12:43:05 |
|
Sáng hôm nay đưa con đi dự lễ khai giảng, thấy lòng cũng xôn xao. Xin gửi đến tất cả mọi người lời chúc mừng tốt đẹp nhất nhân ngày khai trường. Để có không khí, MM xin được post lên đây đoạn văn bất hủ của nhà văn Thanh Tịnh: "Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường. Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng. Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã. Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học."
|
|