KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 15 Tháng một. 2012

HỘP THƯ ĐKT SỐ 8




Tác giả: TuanDK

Các bạn thân mến!

Vậy là các bạn đã đọc xong bộ ba bài thơ lục bát của tôi viết về những tình yêu đơn phương của người KGU chúng mình trên đất Kishinhốp năm xưa. Sau đây xin trao đổi thêm với các bạn về câu chuyện “đơn phương” này!

            Thực ra lúc đầu tôi chỉ có ý định viết bài “Gửi người xưa lỡ yêu tôi” trong đó nói lên những tâm tư tình cảm chung của tất cả các bạn nam nữ khi lần đầu tiên để con tim mình rung động trước người bạn khác giới. Chỉ cần các bạn hoán đổi vị trí hai từ “đây” và “đấy”  trong hai câu thơ:

                                                Đây chàng trai trẻ say mê

Đấy người con gái tóc thề ngang vai

là bài thơ lập tức trở nên phù hợp với giới mình. Nhưng sau khi đọc những lời phê bình góp ý chân tình của các bạn cũng như để hưởng ứng sáng kiến của Hội trưởng Bùi Quang Ngọc muốn in một tập sách nói về chuyện tình của người KGU, tôi đã quyết định viết thêm bài “Ai xui nên lắm cuộc tình” nói về tâm trạng của các bạn nam và bài “Gửi người em lỡ chưa yêu” đoán “mò” tâm trạng yêu đương của các bạn nữ. Xin thú thực với các bạn rằng nội dung ba bài thơ nói trên đều là kết quả “suy bụng người ra bụng ta” của tôi mà thôi. Bây giờ tôi thử điểm qua vài nét về trạng thái tâm lý của chàng và nàng xem có đúng với thực tế chút nào không nhé!

            Trong phút đầu tiên gặp gỡ, như các cụ ta thường nói: “Con gái yêu bằng tai”  và cảm nhận bằng sự suy đoán nên tâm trạng của bạn gái được tôi miêu tả thế này:

                                                  Tình cờ em đã lắng nghe

Tiếng anh chen giữa bộn bề âm thanh

                                                  Hình như ánh mắt nơi anh

Nhìn em một thoáng rất nhanh, đúng rồi!

Nụ cười nở vội trên môi

Xã giao tí chút vậy thôi hay là…?

Bước chân anh đã đi xa

Tim em còn vọng khúc ca không lời

còn người con trai “Yêu bằng mắt” thì lại thấy:

Một đôi mắt đẹp dịu hiền

Môi hồng nở nụ cười duyên tình cờ

Bồng bềnh suối tóc như mơ

Êm đềm rủ xuống ôm bờ vai xinh

Em đi trên phố một mình

Trời cho hay chỉ vô tình gặp thôi?

Làn hương lướt nhẹ bên tôi

Bâng khuâng nắng rọi vệt vôi trên tường

Đến giai đoạn tiếp theo, cô nàng nhút nhát của chúng ta chợt nhận ra rằng:

Bầu trời như cũng thêm xanh

Hàng cây nơi đó lá cành thêm tươi

Em đi giữa phố đông người

Đâu đây phảng phất nụ cười anh trao

Bóng anh xuất hiện nơi nào

Dường như gió cũng thì thào gọi tên

Chắc là gió sợ em quên

Mới đem chiếc lá thả lên mái đầu

Còn anh chàng ngốc người KGU thì lại cảm thấy:

Rất gần mà vẫn rất xa

Bởi tôi chẳng dám thốt ra một lời

Chỉ say sưa một khoảng trời

Với vừng trăng ấy rạng ngời xa xăm

Ngày ngày, tháng tháng, năm năm

Bốn mùa toả ánh trăng rằm tinh khôi

Trong buổi tiễn đưa trên sân ga Kisinhốp, tâm trạng của hai người cũng rất khác nhau.

Với cô gái:

Tiễn anh lòng dạ bồi hồi

Và em đã cắn chặt môi, thật mà!

Đoàn tàu chuyển bánh đi xa

Ngẩn ngơ em giữa sân ga chật người

Bên tai chợt rộ tiếng cười (tỉnh mộng)

Có câu giục giã (giục lên xe về), có lời bông lơn (trêu chọc nhau)

Ngoài kia bóng nắng chập chờn

Rung rinh hai rặng tô-pơn lùi dần (chưa hết bàng hoàng).

Còn chàng trai thì:

Sân ga ngoái lại tôi tìm

Cố trông lần nữa bóng chim cuối ngày

Kìa em đang vẫy vẫy tay

Mảnh mai dáng đứng, bay bay tóc thề

Buồn vui theo suốt đường về

Rồi cuộc đời giông bão cuốn họ đi mỗi người một hướng. Tới khi “vừng dương chếch bóng non Đoài”, bất chợt họ lại nhớ tới nhau. Cô gái sau khi tự vấn lương tâm mình xem việc nhớ nhung chàng trai có làm tổn thương đến người chồng yêu quý của mình không đã đi đến quyết định:

Nên em cứ nhớ đơn phương

Mộng mơ một phía, vấn vương một mình

Bởi vì cô đã tự biện bạch rằng:

Bởi chưng những phút “si tình”

Chỉ bừng nở tựa hoa quỳnh mà thôi!

Còn chàng trai sau nhiều năm “lặng thầm gói lại kỹ càng cành si” và “Tơ lòng còn chút vấn vương/Kết thành hoa trải dặm trường nhớ nhau” bỗng ước ao: “Thủ đô biết có Khau Vai chợ tình?” mong gặp lại người bạn cũ.

            Các bạn thân mến.

Trên đây tôi vừa điểm qua một vài đoạn trong hai bài thơ của tôi. Thực ra tôi không có ý định tự bình thơ mình mà chỉ muốn các bạn hiểu thêm về những ý nghĩ của tôi khi sáng tác về chủ đề tình yêu đơn phương của người KGU chúng mình dưới mái trường xưa. Chẳng biết tôi có nói đúng chút nào về tâm trạng của những người trong cuộc thời ấy hay không, hay đó chỉ là những câu văn vần sáo rỗng như nhà thơ Tú Mỡ đã từng nhận xét:

Ông sơn cái vỏ bên ngoài

Để che đậy cái sơ sài bên trong.

Xong tôi dám đoán chắc rằng 100% các nàng dâu KGU sẽ kịch liệt phản đối khi biết chồng mình có ý định tìm đến “chợ tình Khau Vai” mong gặp lại người xưa. Còn rất nhiều chàng rể KGU (không phải 100%) sẽ nhìn vợ mình “ngắm hoa quỳnh” với cái nhìn cảm thông và mỉm cười độ lượng.

Sau đây tôi xin trả lời một số bạn đã có lời nhận xét về bài thơ “Gửi người em lỡ chưa yêu”  của tôi.

1. Gửi anh TungDX:

Vì lý do kỹ thuật mà mãi gần đây tôi mới đọc được ý kiến của anh về câu thơ “Vèo trông lá rụng đầy sân” của thi sĩ Tản Đà trong “Hộp thư ĐKT số 6”.

Thực ra:

Lời khen là của Tản Đà

Người được khen đó mới là Tú Xương

Nội dung câu chuyện văn chương

Là do Xuân Diệu đường đường viết ra

Còn tôi chép lại thôi mà!

Mời anh tìm đọc cuốn “Các nhà thơ cổ điển Việt Nam” của Xuân Diệu và cuốn “Thơ Tản Đà” sẽ rõ hơn về vấn đề này. Rất mong anh thông cảm về sự chậm trễ và xin cám ơn anh nhiều.

2. Gửi bạn PhongPT

Chuyện mặt trời, chuyện mặt trăng

Lại thêm cả chuyện sao băng ở đời

Đề ra khó đấy Phong ơi

Đắn đo chưa dám nhận lời bạn đâu

Thôi thì gắng đợi lâu lâu

Ở hiền may được phép mầu trời cho

Và thơ chắc cũng ra lò!

3. Gửi bạn Thông NV

“Luân thường” cùng với “chữ tòng”

Thoạt nghe đã thấy phong kiến rồi

Vậy mà vẫn động viên tôi

Cám ơn bạn đã cho… mồi doping!

4. Gửi bạn Chỉ Biết Cười Trừ và bạn NgaHT:

Chị em khó nói, phải rồi

Là dân “ngoại đạo” thì tôi ngán gì?

“Bụng người” cứ việc mà suy

Nếu ai đánh thuế chắc thì cũng thôi

Cám ơn ý kiến phản hồi!

5. Gửi bạn HiềnVC và BìnhPT:

Chữa cho bạn đỡ ngại thơ

Ra tôi đã hóa đốc-tờ rồi sao?

6. Gửi bạn Mèomun:

Ngày xưa mơ ước tương lai

Để bây giờ lại tiếc hoài ngày xưa

Ước mong biết mấy cho vừa

Thôi thì con tạo đẩy đưa mặc lòng

Xin đừng đứng núi mà trông

Biết đâu ngày ấy… lại không “giá mà”…!

7. Gửi bạn LiênTT:

Thơ tôi xơi “ngỗng” mất rồi

Lộ bem hết cả vì tôi thật thà

Có gì khai hết cả ra

Chứ không bí mật như là bạn Liên!

8. Gửi anh NghịPH:

Ghét của nào trời trao của ấy

Các cụ xưa đã dạy thế mà

Còn như bác Nghị nhà ta

Thích câu “chồng bát” chắc là…rất vui.

9. Gửi bạn Ngọc NT:

Chuyện tình trên đất Liên Xô

Thầm yêu một cậu, một cô cùng trường

Sinh viên: Chuyện ấy là thường

Làm thơ đành chịu tiếng vương đa tình

Sự đời đâu dễ thanh minh

Nói sao cho bạn hiểu mình Ngọc ơi?

10. Gửi bạn ThoaNP:

Thoa ơi! Cảm phục gì nào?

Chẳng qua mình viết lào tao thôi mà

Chuyện thì sẵn chuyện người ta

Chỉ thêm giấm ớt chút là xong thôi

Có ngay “món nộm” đem mời

Xin đừng “phục” nữa kẻo rồi… gù lưng!

Một lần nữa xin cám ơn tất cả các bạn.

 

Việt Trì, tháng 01/2012


Người post: TuanDK

Ngày đăng: 15-01-2012 19:07






Xem 1 - 6 của tổng số 6 Comments

Từ: LienTT
02/02/2012 13:22:10

Anh Tuấn đâu phải thật thà


toàn là viết chuyện người ta thôi mà


Năm mới em chúc anh và gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc, và mọi sự như ý



28/01/2012 22:38:29

Sao chưa thấy các anh chị em được nhận thơ của anh Tuấn còm vào hộp thơ này nhỉ?


Các ACE đâu hết rồi?


Mới có chị Phong, NgocNT, ThoaNP còm thôi.



Từ: NgocNT
19/01/2012 14:58:32

Em cám ơn anh Tuấn đã có mấy vần thơ nhắn gửi em! Em xin bái phục và có câu cảm tạ thế này:


Bôn ba phúc, phận đã rồi,


Tình anh vương vấn mấy thời ai dễ quên!


Vì thế mà các vần thơ, cả những nhà thơ nữa đều được người đọc ghi nhớ mà anh! Cám ơn anh nhiều và mong anh sáng tác được nhiều hơn nữa cho cả hội KGU thưởng thức!



Từ: HanhLM
16/01/2012 14:39:32

Anh Tuấn đáng lẽ phải đi học ngành Tâm lý học (chuyên ngành Tâm lý học Tình yêu) mới phải, vì anh viết trúng phóc tâm trạng, tâm tình của cả hai nửa của Tình yêu. Anh giỏi thật đấy, em phục anh rất nhiều - phục cả về tài, lẫn về tâm nữa anh ạ.



Từ: ThoaNP
16/01/2012 14:01:35

Nguyên liệu thì đâu cũng đầy rẫy trong cuộc đời. Cái tài của nghệ nhân, thi sĩ, nhà văn, ... là từ nguyên liệu làm ra được tác phẩm (vật chất và tinh thần) để dâng cho đời. Không cảm phục sao được anh Tuấn ơi.


Như em đây rất muốn có vài câu vần vần đối đáp lại anh cho vui mà nặn mãi chẳng ra, chỉ biết trách trời sao không cho mình tí xíu tài năng.


Cảm ơn anh chẳng quên người bạn nào.


Chúc gia đình anh chị luôn tràn ngập tình yêu và niềm lạc quan như vậy mãi nhé.



Từ: PhongPT
16/01/2012 07:02:17

“Cỗ” của anh Tuấn bao giờ cũng đầy đặn. Anh nhớ đến “bát nước mắm” của PhongPT là em đã thấy cảm động rung rinh.



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s