KGU News >>Văn học >>Thơ
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 29 Tháng hai. 2012

BÔNG HỒNG TUỔI THƠ




Tác giả: Suu tam

            Có người bạn gửi cho tôi bài thơ đầy xúc động về một mối tình trong chiến tranh. Xin được giới thiệu để mọi người cùng đọc. 

Bông Hồng Tuổ̉i Thơ

 

Tôi lần theo lối mòn nhỏ lên đồi

Gai cỏ đâm buốt từng vết bước

Chiều dần buông hoàng hôn mờ tím biếc

Phía chân trời những đám mây hình quỷ màu tro

 

Nơi đỉnh đồi cây thông đứng chơ vơ

Sau tảng đá nhô lên mô đất

Tôi sững sờ lệ trào trong mắt

Đầm đìa rơi trên mộ chí của em

 

Tuổi thơ ơi

Thế là tôi đã tìm đến được với em

Mười năm sau ngày hai chúng mình ly biệt

Cũng trong chiều hoàng hôm buông tím biếc

Và phía chân trời cũng những đám mây hình quỷ màu tro

 

Chiều ấy em nhớ không em như trong một giấc mơ

Tôi cài lên mái tóc em bông hồng thơm dịu

Em mân mê mái tóc dài đen mềm như tơ liễu

Nơi cuối trời vừa nhú vầng trăng

 

Chiều ấy tôi muốn nói với em tất cả tình thương

Muốn gửi cho em những đam mê nồng cháy

Ai trói buộc để lòng tôi run rẩy

Điều muốn nói trăm lần đành giữ lại trong tim

 

Rồi chúng ta chia tay mỗi đứa một phương

Không có cho nhau một lời hò hẹn

Tôi theo con tàu mù phương trời nước bạn

Để lại sau lưng mình mảnh đất cha ông

 

Như con nai lạc mẹ nghển cổ ngóng trông

Kẻ tha hương vạn lần trăn trở

Tổ quốc mình bao giờ thôi bom nổ

Vụ mùa rồi có bão lụt chi không

 

Lòng cồn lên nghìn nỗi băn khoăn

Khi biết tin em đã khoác áo màu xanh hướng về nơi tiếng súng

Thương đôi chân mềm mài trên đá cứng

Thương đôi vai gầy trĩu nặng chiếc ba lô

 

Gió chướng Trường sơn có biết dứt khi mô

Mái tóc dài đen vơi từng nắm một

Nhai mấy đọt lá rừng cho vợi đi cơn sốt

Bữa cơm chiều lẫn lộn đất và mưa

 

Sao tôi có thể bình yên nơi mảnh đất xa hoa

Khi đạn nổ bên em từng giây từng phút

Sao tôi lại đang tâm cầm cây bút

Khi khẩu súng đè lên đôi tay mềm yếu của em

 

Để đến hôm nay trong tím lạnh sương đêm

Tôi chỉ thấy nấm mồ xanh ngắt

Tôi bỗng nhớ về tuổi thơ xa lắc

Ngày tôi đuổi trâu hộ em trên bãi cát đầu làng

 

Tôi nhớ sân trường xưa xao xác lá bàng

Khung cửa em ngồi tôi thập thò mỗi lần chậm học

Trống trường tan còn loay hoay xếp bút mực

Để được bước theo em trên chặng đường về

 

Xưa yêu em nào biết nói năng chi

Mong gặp em suốt ngày lúc gặp lại cúi đầu im lặng

Thơ viết rồi xé bao lần trong đêm vắng

Cuối cùng vẫn không gửi cho em

 

Giờ tôi cắm bông hồng lên mộ của em

Nhớ chiều nào đã cài lên mái tóc dài đen mềm như tơ liễu

Giờ tôi nói trước mộ em điều bao năm đành câm chịu

Tôi yêu em tự thuở thiếu thời

 

Nơi suối vàng em hiểu cho tôi

Lầm lỗi đi qua có bao giờ chuộc lại

Nhưng cuộc đời em là tấm gương chiếu rọi

Cho tôi tự soi xét lòng mình

Trong những ngày còn lại

Của đời tôi

 

1981

___________

 


Người post: TuyetHA

Ngày đăng: 29-02-2012 13:01






Xem 1 - 9 của tổng số 9 Comments

Từ: NghiPH
06/03/2012 20:31:09

Tôi thích bài thơ này của anh Chu- Toán Kiev.


Về tiết tấu, âm điệu bài này làm ta nhớ đến bài thơ Quê hương của Giang Nam.



Từ: TuyetHA
05/03/2012 21:51:52

Chính xác đấy anh Hải ơi. Đây là mail bạn em gửi cho em nói về tác giả bài thơ và thư cám ơn của tác giả cho com. của bạn em đối với bài thơ này








Đó là Nguyễn Ngọc Chu, học Tổng hợp Toán Kiev.


Đây là mấy dòng của cậu ấy ( ở đây, mấy anh nữa,


toàn dân học Toán, mà Văn Thơ giỏi lắm. Hay thật!)




 


Chào KimThu,


 


Mình cảm động trước những dòng tâm sự của bạn.




Những giọt nước mắt chân thành của bạn không chỉ 




làm vơi nỗi đau của người sống mà còn  bừng sáng 




cả linh hồn người đã khuất.




 Những tấm lòng bao dung thường nhìn thấy phần thiện 




và tính xây dựng nhiều hơn trong mỗi sự việc. 




Nói cách khác tính nhân ái tỷ lệ thuận với màu sáng của cuộc đời.




Màu sáng không bao giờ tắt! 




Mình học Toán. Cảm ơn Bạn đã chia sẻ.


 










Từ: HaiNV
03/03/2012 07:31:19

@Em TuyếtHA và các anh chị em ơi, tôi đã từng "loáng thoáng" được nghe/ đọc bài thơ này từ rất lâu. Tôi còn biết tác giả bài thơ là một người quen cũ, vì cùng làm ở Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam. Đó là anh Nguyễn Ngọc Chu, tiến sỹ, làm ở Viện Toán học - nay còn kiêm chức Tổng Thư ký Hội GOLF VN, doanh nhân, nhà thơ...nên giờ ít khi gặp ở Viện. Tôi đã từng gặp anh ấy từ thời Kiép, sau này về Viện Khoa học  Việt  Nam có thời gian bọn mình còn cùng công tác Đoàn. Anh Chu hình như học sau tôi một khóa, tức là cùng Khóa 71-77 với em Tuyết. Bài thơ rất hay, cảm động và buồn. Nó gợi lại cho ta một thời tuổi trẻ hào hùng và bi tráng.


@LýTM: Chúc mừng em LýTM đã trở lại với studentkgu với bài thơ còm rất hay, một sự trùng hợp và đồng cảm. Thơ còm nhưng là một bài rất hoàn chỉnh, nói về bông hồng xưa, về kỷ niệm không quên của tình bạn tuổi thơ, về sự chia tay quyến luyến rồi xa mãi...(khác với bài anh Chu - người ra đi cầm súng là bạn gái, còn đây là bạn trai). Một bài thơ thực sự gây xúc động lòng người!      



Từ: LyTM
02/03/2012 14:24:16


Bông hồng xưa


 


Ngày ấy tuổi mười ba mười bốn,


Chúng mình đông, một lũ học sinh,


Cùng đi lao động, xây chủ nghĩa,


ở xưởng chiếu về, như chiến binh!


 


Mình bị kẹp gót chân gần líp,


máu chảy làm ai cũng hoảng kinh,...


Mình nhớ, bạn vội dùng khăn nhỏ,


chiếc mùi xoa ấy rõ trắng xinh!


 


Về nhà mình cứ tiếc chiếc khăn,


Như tuổi thơ, màu dịu trắng xanh!


bạn đã vì mình mà buộc nó,


để rồi khăn ấy, vứt chẳng đành!


 


Hôm sau đi học, mình khập khiễng,


bạn cười, hỏi khẽ có còn đau?


Chiều ấy về qua vườn hàng xóm,


mấy bông hồng hé nụ, hỏi nhau?


 


Bạn ngắt một bông, ngầm che cặp,


ngượng ngùng khi dúi nó cho mình,...


Ôi, bông hồng nhỏ, bông hồng nhỏ,


cánh hồng chúm chím hé thật xinh!


 


Mấy năm sau bạn vào quân ngũ,


áo thùng thình, mũ đỏ ngôi sao,...


Mình nhớ, đã cùng nhau tặng bạn,


nhiều mùi xoa, màu trắng ban đầu!


 


Mình vụng về chẳng biết thêu chi,


chỉ ghi mấy chữ: chúc bạn đi,


chân cứng đá mềm và gang thép,


bạn luôn vui, chúng mình cùng thi!


 


Bạn thi chiến đấu, mình thi học,


chiến đâu thì đạn bắn vèo vèo,


còn mình học hành đậu thi cử,


giải phóng rồi sẽ gặp lại nhau!


 


Nhưng bông hồng nhỏ, bông hồng nhỏ,


Đã ra đi chẳng rõ ngày về,


bạn nơi đâu, chiến trường vời vợi,


chẳng còn đâu, một lời nói chia tay!


 


Mình trở về quê, những tháng ngày,


nghe báo tử mà trong lòng xa xót,


Đã đẫm máu, chiếc khăn xưa thấm gót,


bạn tan vào với đất mẹ ngàn năm!


 


Bạn đâu rồi, bông hồng nhỏ tháng Năm?


 



Từ: PhuND
02/03/2012 11:24:13

Cảm ơn người viết bài thơ và Chị Tuyết. Năm 1974, ở Kish Phư đã viết truyên ngắn SAO MAI đăng báo tường có nội dung tương tự bài thơ này. Rất tiếc Phư không lưu nó. Có ai trong ACE KGU còn lưu cái truyện ngắn này của Phư nữa không? Đất nước ta với nhiều cuộc chiến triền miên đã có nhiều, rất nhiều cuộc chia ly và gặp gỡ kiểu này!



Từ: HuyenBT
01/03/2012 22:47:48

Bài thơ thật cảm động, chị Tuyết ơi. Về đề tài này đã có bao nhiêu kiệt tác, "Nhứng đồi hoa sim", Núi Đôi", "Quê hương"...Thế mà bài thơ này vẫn làm xúc động người đọc bằng nét riêng của nó.Có những tình yêu chưa nói thành lời mà chứa đựng tất cả những gì có thể nói, vừa chớm nở, mà đủ sức để đi hết một đời người. Nỗi day dứt khi người trai sống bình yên nơi xa hoa, còn cô gái sống trong đạn lửa, khi người trai nhẹ nhàng nâng bút, là lúc khẩu súng trường đè nặng đôi tay yếu mềm thiếu nữ...đó là điều day dứt làm nên cái khác biệt của bài thơ. Ở đời, nỗi ân hận, day dứt thường sống lâu hơn niềm vui, bởi thế mà bài thơ mang lại ấn tượng mạnh, không dễ gì quên được. Em cảm ơn chị Tuyết đã tìm cho mọi người thưởng thức một bài thơ hay.



Từ: MinhCK
01/03/2012 10:57:16


Tình yêu tuổi học trò thật đẹp. Tác giả bài thơ phải là một chàng trai mơ mộng lắm, đa sầu, đa cảm lắm mới viết được như thế. Tôi đọc đi, đọc lại bài thơ mà cảm thấy hình như tác giả đã nói hộ cho mình tất cả. Nó không giống tuổi thơ tôi, nhưng nó giống tuổi thơ của rất nhiều người bạn tôi. Cám ơn em đã cho biết một bài thơ cảm động và rất hay.



Từ: PhongPT
29/02/2012 18:42:10

Chúng ta ngày đó đã sống và yêu như thế, đầy nhân văn, không toan tính. Có còn nữa không...



Từ: ThongNV
29/02/2012 17:22:57

Những kỷ niệm của tuổi thơ bao giờ cũng đẹp. Nó đẹp bởi vì thuộc về tuổi thơ, thuộc về quá khứ.



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s