KGU News >>Văn học
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 25 Tháng tư. 2012

Người thầy và những đồng tiền cũ




Tác giả: Nguyễn Thị Cúc

    Cuối cùng nó cũng đậu đại học. Người đầu tiên nó muốn thông báo tin quan trọng ấy không phải là ba hay mẹ nó mà là người thầy kính yêu của nó...

   Nhà nó nghèo, lại đông anh em, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám nghĩ đến chuyện cho con vào đại học. Ba mẹ nó cũng vậy, phần vì quá nghèo, phần là vì nghĩ đến điều kiện của con mình "làm sao mà chọi với người ta"!... Thầy là người duy nhất ủng hộ nó, cho nó niềm tin rằng "mình có thể".

   Vui mừng chẳng được bao lâu, bao nhiêu lo lắng tràn về vây lấy nó... Năm năm trời, hàng trăm thứ tiền như bầy ong vo ve trong đầu nó.

   Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học "nhân-lễ-nghĩa" của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là "bí kíp" rồi dặn chỉ lúc nào khó khăn nhất mới được mở ra. Nó đã không "cảnh giác" thừa. Gói "bí kíp" mà lúc nhận từ tay thầy nó đã ngờ ngợ là một xấp những tờ tiền 10.000đ bọc trong hai lớp nilon cũ kỹ, những tờ tiền được vuốt phẳng phiu phần nhiều đã nhàu nát mà nó tin rằng thầy đã để dành từ lâu lắm! 900.000đồng, nó cứ mân mê những đồng 10.000 đã cũ mà thèm một góc không có ai để khóc.

   Đã hai năm kể từ cái ngày thầy lặn lội lên Sài Gòn thăm nó, dúi vào tay nó những đồng 10.000 nhọc nhằn rồi lại vội vã trở về. Sau đó thầy chuyển công tác. Hai năm, thỉnh thoảng nó vẫn nhận được những đồng 10.000 của thầy (lạ thay, lại vào những lúc tưởng chừng như nó bế tắc nhất!)... Hai năm, nó vẫn chưa một lần về thăm thầy. Trưa, mới đi học về, mẹ điện lên báo: "Thầy H. mất rồi!". Nó chỉ lắp bắp hỏi được ba chữ: "Sao thầy mất?", rồi sụp xuống khi mẹ cũng nghèn nghẹn ở đầu dây bên kia: "Thầy bệnh lâu rồi mà không ai biết. Ngày đưa thầy vào viện, bác sĩ chụp hình mới biết thầy đã hư hết lục phủ ngũ tạng rồi, chưa ai kịp đi thăm thì thầy đã...".

   Nó bỏ hết mọi sự leo lên xe đò. Trong cái nóng ban trưa hầm hập với cơn say xe mệt mỏi, nó thấy thầy hiền hậu đến bên nó, dúi vào đôi tay nóng hổi của nó những tờ 10.000 đồng lấp lánh... Đến bây giờ nó mới để ý thấy thầy đã xanh xao lắm, bàn tay tài hoa khéo léo ngày xưa đã gân guốc lên nhiều lắm... Nó chợt tỉnh, nước mắt lại lăn dài trên má, trái tim nó gào lên nức nở: "Thầy ơi... sao không đợi con về...!?". Vì nó cứ đinh ninh: nếu đổi những đồng 10.000 kia thành thuốc, thầy sẽ sống cho đến khi nó kịp trở về...


Người post: TuyetHA

Ngày đăng: 25-04-2012 21:09






Xem 1 - 8 của tổng số 8 Comments

Từ: LyTM
02/05/2012 15:18:02

Những nét chữ đầu đời còn đó,


của một thời sóng gió đã đi qua


mãi sáng trong người thầy của tuổi hoa


một tấm lòng đôn hậu quá hiền hòa


và sẻ chia, sâu hơn lòng nhân thế


và dung dưỡng rung động lòng non trẻ


một người thầy- đích thực đã dạy ta


Vậy mà trò-  lơ đãng hóa nhạt nhòa


để đau mãi một lần về thăm muộn!



Từ: BinhTH
26/04/2012 15:39:07

Cúc ơi ,


Thật là cảm động , đọc bài của em chị lại nhớ đến Tuyển tập truyện ngắn của Aimantop cũng có truyện " Người thầy đầu tiên".


Rất đáng trân trọng phải ko .



Từ: TuyetHA
26/04/2012 13:43:33

   Cả nhà ơi , em Cúc vừa thông báo trên mail-đàn đây là bài do Cúc sưu tầm, đọc thấy hay tôi post lên cho mọi người đọc và cứ đinh ninh tác giả là em Cúc, nay xin đính chính lại theo y/cầu của Cúc và giới thiệu bài "Người thầy đầu tiên" do chính Cúc viết để mọi người thưởng thức nhé!



Từ: NgocNT
26/04/2012 10:54:22

Chị Cúc ơi! Chị trình làng với bài viết ngắn nhưng hết sức cảm động. Còn bao nhiêu bài hay (cả truyện và thơ) thì hãy post cho cả làng thưởng thức nhé!



Từ: PhongPT
26/04/2012 05:45:38

Cô gái mắt nâu hay hát những bài ca thiết tha của xứ Nghệ đã xuất hiện với một câu chuyện cảm động về giá trị của người thầy. Mong sao nhiều người biết được câu chuyện này.



Từ: UyenNT
26/04/2012 04:30:31

  Chúc mừng em, cuối cùng thì đã biết cách post bài viết của mình lên trang web KGU. Bài viết rất cảm động.Cho ta nhiều suy ngẫm về tình người, và đặc biệt là tình thầy trò.Bên cạnh dòng đời hiện tại đang cuồn cuộn trôi theo những toan tính vì đồng tiền, câu chuyện của em sẽ giúp lớp con cháu chúng ta rất nhiều.


  Viết nữa đi em.Những câu chuyện cảm động về tình người.



Từ: ThoaNP
25/04/2012 22:59:29

Sao Cúc kiếm đâu được cái ảnh HOA CÚC đẹp tinh khôi và đối xứng đến vậy. Không tì vết. Phải chăng đó là tượng trưng cho tình nghĩa Thầy Trò. Mình đi dạy nhiều năm, chứng kiến tình cảm học trò đơn giản nhưng sâu nặng, đến mức dù gặp nhiều gian khó, đôi khi chán nản, ..., cũng không thể bỏ nghề hay làm việc quấy quá được.



Từ: NghiPH
25/04/2012 22:49:03

 


Một câu chuyện rất cảm động về tình thầy trò.


Người thầy đã tạo cho “nó” niềm tin sẽ thi đỗ vào đại học. Người thầy đã chắt bóp từng đồng hỗ trợ “nó” ăn học. Thầy bị bệnh trọng nhưng không nghĩ đến mình, không lo cho mình mà tìm mọi cách lo cho trò. Cứ những lúc “nó” gặp khó khăn thì lại nhận được những đồng tiền 10.000 đồng thầy gửi. Suốt hai năm “nó” không thu xếp về thăm thầy được. Lúc nó về thì người thầy đã ra đi vĩnh viễn. Người thầy trong chuyện này thật đáng trọng. Thầy là người có tấm lòng vàng. Tâm thầy sáng mãi!



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s