KGU Tạo bài viết  
Thứ hai 06 Tháng tám. 2012

ĐẠI HỌC




Tác giả: Suu tamCucNT

 

BỐ ƠI! CON TRƯỢT RỒI...!

  

Hương không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của bố. Nó cắm đầu đi vào nhà. Ngang qua chỗ mẹ nằm, nghe những tiếng thở khò khè khó nhọc, nó không cầm được nước mắt.

Bữa cơm tối dọn ra nhưng bố con nó chưa ăn vội. Từ ngày mẹ bị bệnh, mâm cơm nhà nó bao giờ cũng chỉ có hai người. Bố bón cho mẹ bát cháo xong rồi hai bố con mới ăn.

Bữa cơm tối nay có cá kho, bố đánh dưới ao lên nhưng nó ăn không thấy ngon. Hình như bố cũng vậy.
- Không đỗ thì ôn tiếp. Con đừng buồn, nhìn con buồn bố nản lắm.
Nó quay lại nhìn bố với đôi mắt ướt:
- Con hết buồn rồi, bố đừng lo.
Đêm, nó trằn trọc không ngủ được. Khó khăn lắm, mẹ mới chợp mắt nên nó không muốn tiếng trở mình của nó làm mẹ thức giấc. Nó sờ tay lên tường, mảng tường đã bong tróc chỗ lồi, chỗ lõm khiến bàn tay nó ram ráp. Nó nghĩ đến giấc mơ dở dang của mình…
Nhưng nếu nó đi học thì bố mẹ sẽ thế nào đây? Bố lấy đâu ra tiền để vừa lo thuốc thang cho mẹ lại vừa lo cho nó học đại học. Bác sĩ đã bảo bệnh của mẹ sẽ khỏi nếu kiên trì chữa trị. Mẹ đã hy sinh rất nhiều cho nó. Nó không muốn mẹ phải hy sinh cả sự sống của mình chỉ để cho nó được học đại học. Với nó, mạng sống của mẹ quan trọng hơn tất cả mọi thứ trên đời.
- Bố à, chắc sang tháng sau con lên phụ giúp dì Hoa bán hàng cho… đỡ buồn.
Nó nhìn bố thăm dò. Thực ra là nó đang nói tránh cái điều mà nó nghĩ: Phải đi làm để có tiền đỡ đần cho bố. Sau một hồi suy nghĩ, bố đặt tay lên vai nó, giọng chùng xuống:
- Cũng được con ạ.
Nó lên phố bán hàng, bỏ lại phía sau những nỗi niềm và những giọt nước mắt. Cửa hàng của dì nó ở vị trí trung tâm thành phố, lại là đại lý lớn nên rất đông khách. Bận bịu với việc bán hàng, nó cũng quên đi nỗi buồn. Tiền ăn ở dì lo, còn tiền công tháng dì bảo nó gửi về quê cho bố mẹ. Cầm những đồng tiền đầu tiên kiếm được, nó thấy quyết định của nó thật có ý nghĩa, nhất là khi gọi điện về thấy bố khoe:
- Bệnh của mẹ tiến triển nhiều rồi con ạ.
Rồi một ngày, bố đột ngột xuất hiện ở cửa hàng với khuôn mặt của một người đang cố chịu đựng:
- Tại sao con lại nói dối bố?
Bố dằn từng tiếng một rồi chìa tờ giấy báo điểm đậu đại học mà nó đã cố giấu. Nó nhìn thấy trong mắt bố là cả một sự kiềm nén ghê gớm, nên câu trả lời của nó cũng trở nên đứt quãng:
- Con… xin lỗi bố… nhưng bố ơi, làm thế nào mà con có thể đi học được khi mẹ đang bệnh? Làm thế nào mà con có thể để bố một mình vật lộn để vừa chăm mẹ vừa nuôi con học đại học. Con rất mong được vào đại học, nhưng lúc này con cần phải làm những việc quan trọng hơn. Đợi đến khi mẹ khỏi bệnh con sẽ lại học tiếp, con sẽ vào đại học bố ạ, chỉ là đi sau các bạn vài bước thôi.


Lần đầu tiên trong đời, nó nhìn thấy bố khóc, đôi mắt ầng ậc nước.

 


Người post: CucNT

Ngày đăng: 06-08-2012 21:09






Xem 1 - 5 của tổng số 5 Comments

Từ: MinhCK
10/08/2012 22:45:47


Com của Tấn Định


Tôi vào FB thấy bài viết này có trên một trang mạng, và đây là một số comments của bạn đọc chia sẻ:


 


Hoai Duc Nguyen   Chuyện của Hương cũng giống như nhiều câu chuyện đáng thương của những bạn nhà nghèo học giỏi quê tôi.  Đọc entry này, thấy mắt cay cay...


Nguyen Tuyet Hanh  Đau xót quá!


Hanh Hoang  Sự đói nghèo đã cướp đi ước mơ của nhiều cháu ngoan và học giỏi... Đây là câu chuyện buồn vẫn hiện hữu quanh ta và có lẽ ngày càng nhiều hơn. Thương quá...


Nam Sinh Đoàn  Trượt giả vờ nhưng lại đậu được trên cây đời đạo hiếu. Còn gì bằng. Mai kia
có điều kiện lại đi học, muộn gì.


Truong Mo Còn quá nhiều hoàn cảnh éo le, dù đã gần 40 năm độc lập, thống nhất...


Giang Nguyen  Những cảnh thế này còn nhiều lắm, cám ơn bạn đã chia sẻ nhé.



Từ: CucNT
07/08/2012 23:39:56

Ngày 02/08/2012 Chị Tuyết đã comment:


Từ: TuyetHA


02/08/2012 15:53:49


   Câu chuyện thật cảm động. Hình như những đứa con sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nghèo, khó thường không ích kỷ, biết thương cha mẹ nhiều hơn. Bạn Bình Phạm, SV77 vừa giới thiệu trên mail đàn cuốn sách:"Hãy chăm sóc Mẹ", chưa đọc nhưng chắc sẽ có nhiều điều bổ ích. Cám ơn Cúc và Bình!



Từ: CucNT
07/08/2012 17:52:49

Các trường Đại học đã công bố điểm thi. Bạn bè em rất nhiều người đã gọi  điện báo tin cho em biết con của họ đã đậu Đại học, sắp sửa bước chân vào Giảng Đường Đại học với bao hoài bão và ước mơ. Em mừng cho tất cả!


Và em cũng  chạnh lòng nghĩ tới những em bé đang nhọc nhằn với cuộc mưu sinh.


Với những em bé có hiếu như em bé trong câu chuyện này, ta vẫn gặp  đâu đó trong cuộc đời. Cầu mong sao cho những cuộc đời xung quanh ta bớt phần cơ cực để có thể viết lên những trang mới tươi đẹp hơn.



Từ: NghiPH
07/08/2012 17:01:04

Một cô con gái sớm biết nghĩ và có tình thương yêu vô bờ với bố mẹ. Em đã không đang tâm để bố phải quá vất vả, vừa chăm mẹ vừa nuôi con học đại học. Em đi làm để có tiền chữa khỏi bệnh cho mẹ. Đó là việc quan trọng hơn việc đi học đại học. Em đã lựa chọn rất đúng. Em đã động viên bố:- Đợi đến khi mẹ khỏi bệnh con sẽ lại học tiếp, con sẽ vào đại học bố ạ, chỉ là đi sau các bạn vài bước thôi.  



Từ: HaiHH
07/08/2012 11:22:19

Tôi đọc. Không khóc. Nước mắt vẫn chảy ra. Qua kỳ thi đại học thấy rằng, có những người học giỏi, thậm chí thủ khoa nhưng không có tiền theo học. Ngược lại, cũng có những người học dốt nhưng có tiền, vẫn vào đại học. “Hiền tài là nguyên khí quốc gia”. Cứ theo kiểu này, nguyên khí quốc gia sẽ có được bao nhiêu? Nguyên khí quốc gia liệu có tăng theo lợi nhuận của các trường?



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s