KGU News >>Văn học >>Truyện
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 17 Tháng hai. 2013

EM... và TÔI




Tác giả: CHÚC LINH

                 Em đã chia tay tôi quay lưng đi thẳng về nơi ấy

 

EM... và TÔI


Đêm nay cũng giống như rất nhiều đêm về trước, tôi lại không thể nào chợp mắt được vì nhớ em. Cũng chẳng biết tại sao nữa, đã từng ấy thời gian trôi qua rồi mà bóng dáng em vẫn cứ quấn chặt lấy trái tim tôi để rồi thỉnh thoảng lại ám ảnh sang cả trí óc mình. Tôi đã tự hứa với lòng mình là phải quên em đi, nhưng bao nhiêu lần hứa là từng ấy lần tôi thất bại cho dù đã cố gắng rất nhiều.


Tôi vẫn luôn tự hào rằng mình là một người đàn ông bản lĩnh, nghị lực và đầy quyết đoán trong công việc, nhưng giá mà trong chuyện tình cảm riêng tư tôi có thể bản lĩnh hơn một chút nữa thì tốt biết bao. Nếu như vậy thì lúc này có lẽ tôi đã ngủ ngon, nếu như vậy thì chắc chắn ngày hôm nay sau khi vô tình nghe được bài hát ấy tôi đã chẳng nhớ em đến day dứt và chẳng phải ngồi một chỗ buồn bã vì ôm mối tương tư. Bài hát đó cả tôi và em đều thích. Tôi đã tặng em cái đĩa gốc của bài hát đó để em nghe trên ôtô mỗi lần đí đâu đó xa một mình không có tôi. Bài hát là kỷ niệm một thời của em và tôi. Một thời chúng tôi sống có nhau và vì nhau.


Có lẽ chỉ những ai đã từng rơi vào tình trạng giống như tôi lúc này mới hiểu và thấm thía hết cái cảm giác đau khổ và bất lực của một kẻ bị cự tuyệt tình yêu, bị người yêu chia tay mà trong thâm tâm không hề biết lý do thực sự. Có biết chăng cũng chỉ là lý do muôn thuở: chúng ta không hợp nhau! Chưa bao giờ tôi muốn hiểu lý do vì sao em lại quay lưng với tôi để đi về phía ấy. Tình yêu tôi dành cho em lúc nào cũng luôn rực cháy, vậy mà nó vẫn không đủ để giữ em ở lại với mình. Ngày em cất bước ra đi, tôi giống như một thằng điên, dại. Đau đớn lắm đấy nhưng người con gái mà tôi vẫn yêu thương có đếm xỉa gì tới đâu. Em ra đi thanh thản, nhẹ nhàng với một dòng tin nhắn ngắn gọn: "…hãy để cho em yên, đã từ lâu em không còn gì để nói với anh nữa…".  


Sau khi đã ra đi rồi, em cũng còn nhắc lại với tôi rằng: "giữa chúng ta không có lý do gì cả, chỉ vì chúng ta không hợp nhau mà thôi. Trước đây em yêu anh hiến trọn cả cho anh chỉ vì “ngộ nhận”. Có lẽ, em mong tôi biết được lý do như thế để dễ nguôi ngoai, nhưng thực tế chỉ với hai từ “ngộ nhận” đó em đã làm tôi buồn bã, mất ngủ cả một thời gian dài. Tôi chẳng làm được gì nên hồn, công việc cơ quan gần như bỏ bễ. Nhiều lúc tôi như thằng mất hồn, lang thang sau giờ làm không thích về nhà, không biết đi đâu và về đâu. Sau lần đó tôi đã gục ngã thật, chẳng hiểu trên đời này còn có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau ấy nữa không? Tôi đã xuống tóc đi tu, nương nhờ cửa Phật một thời gian dài. Những năm đó tôi đã suy nghĩ thật nhiều, viết thật nhiều và cũng tự nhìn lại mình một cách nghiêm túc và cẩn trọng để hiểu mình và hiểu cuộc đời này hơn. Nhưng có lẽ tôi cũng chỉ làm được đến như thế. Tình yêu đôi lứa trong con người tôi đã không cho phép tôi tiếp tục sống như vậy, và tôi đã quay về cuộc đời này để giành cho mình quyền được nhớ và yêu em trong từng suy nghĩ, trong mỗi hành động hàng ngày. Sống được như vậy là cũng để nhớ về em được nhiều hơn, và yêu em một cách thoải mái hơn!


Có thể chưa bao giờ em coi tôi là một người quan trọng, có thể chưa lúc nào tôi có một vị trí đặc biệt trong trái tim em. Nhưng với tôi, vị trí của em trong tôi hoàn toàn ngược lại. Ngày xưa em là cả thế giới, còn bây giờ em vẫn là một người con gái cực kỳ đặc biệt mà có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng chẳng thể xóa được ra khỏi trái tim mình. Rồi mai sau tôi cũng sẽ yêu, sẽ cưới một người khác làm vợ, nhưng người con gái duy nhất mà tôi dành tình yêu trọn vẹn chắc chắn chỉ có thể là em.


Tình cờ một lần tôi được bạn của em nói cho biết cuộc sống riêng tư của em. Với người chồng hiện nay, em sống cũng chẳng có chút mặn nồng gì. Tôi biết, cuộc sống của em cũng chẳng hạnh phúc gì lắm nhưng bù lại, chồng của em là một người có địa vị trong xã hội, có bằng cấp cao và hơn nữa, anh ta có tiền. Không phải là có tiền mà có rất nhiều tiền! Đã có một số người khi chơi với chúng tôi đã nói, so với chúng tôi cuộc sống của em ở một đẳng cấp khác, cao hơn! Nhưng tôi thì nghĩ khác, tôi biết, có lẽ em đã chấp nhận cuộc sống đó và coi điều ấy là niềm hạnh phúc của đời mình. 


Ai có thể nói trước được điều gì sẽ xẩy ra trong tương lai. Nhưng hiện tai, tình yêu phải biết chấp nhận hết để đạt được những gì mà mình mong muốn. Tôi lạ gì tính em, tôi còn biết rất rõ là đằng khác, rằng em đã chịu đựng rất nhiều khi chấp nhận lấy người đàn ông ấy. Em đã bị bỏ rơi suốt cả một thời gian dài, gần năm năm trời em sống trong sự chờ đợi, và tuổi trẻ cứ héo mòn theo năm tháng. Tôi cũng biết, em đã lao tâm khổ tứ như thế nào trong suốt thời gian con ốm. Tiếp đến là bố chồng chết. Cả chuỗi tháng ngày dằng dặc với bao đau thương và buồn tủi, một mình em chăm sóc mẹ chồng khi thì trong bệnh viện khi thì tại nhà. Rồi bà cũng qua đời trong vòng tay của em, lúc đó chồng em đang đi công tác nước ngoài. Chừng nấy cũng đủ lấy đi tuổi trẻ của em, còn đâu những nét trẻ trung trên đôi má hồng ngày ấy, và những gì ánh lên nét thông minh trên vầng trán kia, mọi cái nay cũng đã thành dĩ vãng!


Đôi lúc tôi cảm thấy xót xa thay cho em, tại sao những công việc ấy em cứ phải lầm lũi làm một mình. Rồi những khổ đau cực nhọc mà em phải chịu đựng,  một mình em chịu đựng trong sự cô đơn, buồn tủi mà không biết chia sẻ cùng ai. Tôi biết, em là người sống nội tâm, những gì là khoe mẽ là phô trương thật xa lạ với em. Em thích cái đẹp, sự kín đáo và biết cách để giữa đám đông em luôn là người nổi bật thu hút được sự chú ý của mọi người. 


Còn chồng em? Nghe nói, sau mỗi chuyến công cán trở về nhà chồng của em bao giờ cũng quẳng cho vợ một đống tiền, coi như trách nhiệm đã hoàn thành. Và anh ta lấy đó làm hãnh diện, cảm thấy thích thú mỗi khi đưa tiền cho vợ, coi đấy là niềm vui, niềm vinh hạnh và như là một sự ban phước cho vợ con và gia đình. Vậy mà cách đây chưa lâu, có tin đồn anh ta bỏ rơi vợ con để chạy theo tiếng gọi của một mối tình ngoài luồng. Anh ta sắm cho cô bồ nhí một ngôi biệt thự đầy đủ tiện nghi tại một thành phố lớn phía Nam, và hai người chung sống như vợ chồng.


Chẳng biết cuộc sống của em thế nào, chẳng biết em có hạnh phúc với sự lựa chọn của mình không. Tôi không có đủ can đảm để giữ liên lạc với em bởi sợ rằng lòng mình sẽ lại nổi cơn bão tố. Nếu gặp em, nếu nói chuyện với em, rất có thể sự nhớ nhung, đau khổ của tôi bấy lâu sẽ thừa cơ phá vỡ cuộc sống đang bình yên của em mất. Ở bên người ấy em hãy sống thật tốt, thật vui vẻ nhé, bởi vì nếu một ngày biết rằng hạnh phúc của em không trọn vẹn thì nhất định tôi sẽ chạy ngay tới đó để mang em về bên cạnh mình.


Chiều hôm ấy, sau khi đã biết chắc chắn đó là tin có thật, tôi xếp cái túi du lịch nhỏ với đầy những quần áo và tư trang vào cốp sau của xe rồi lặng lẽ lên đường. Lúc đã yên vị sau vô-lăng, nhất là khi tay phải tôi nắm lấy chùm chìa khóa rồi đề nổ máy xe một cách dứt khoát, lòng tràn ngập một cảm xúc khó tả nhưng phải nói là đầy quyết tâm. Vậy mà chẳng hiểu sao, khi đến ngõ nhà em tôi lại cho xe chạy thẳng. Chầm chậm, lòng vòng, tôi cho xe chạy hết những con phố nhỏ trong khu bàn cờ của vành đai đô thị mới phía Tây nội đô. Trước mắt đã là đường cao tốc, tôi vẫn còn kịp đọc dòng chữ trắng trên nền tấm bảng màu xanh dương: "Hòa Bình 68 Km". Tôi cho xe chạy thẳng mà cũng chẳng biết xe mình sẽ chạy đi đâu, Hòa Bình, Mộc Châu hay Sơn La nữa !


Đến nơi, mà không nghĩ là mình tại sao lại đến nơi ấy. Cũng chẳng nhớ là đã đi mất bao lâu nữa. Chuông cổng reo và thằng bạn chí cốt ra mở. Vừa đẩy cánh cổng sang một bên cho ô-tô vào, nó vừa hất hàm hỏi: "Sao lại lên vào giờ này?". Tôi uể oải: "Như mọi lần, ngày nghỉ cuối tuần lên thăm mày thôi". Nó lắc đầu: "Không phải! Trông mày như một thằng thất tình chính hiệu"!


                                                                                                    (Chúc Linh)

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 17-02-2013 16:04






Xem 1 - 10 của tổng số 17 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: CuongLV
20/04/2013 09:32:37

Tôi đọc đi đọc lại Em và...tôi nhiều lần, đọc cả những lời bình trước đó... Cảm giác đọng lại trong tôi là khá nặng nề và buồn... cho dù vẫn biết câu chuyện đã được tác giả hư cấu. Tôi thấy không thể trách cứ gì cả 3 nhân vật : tôi, nàng và chồng nàng. Tôi chỉ hơi tò mò về xuất xứ của ''hắn'' vì được biết ''hắn '' là danh từ riêng ( cũng là 1 thứ đặc sản riêng chăng) của một số địa phương chuyên dùng để chỉ ''người thứ ba '' trong cuộc. Tôi nghĩ cách hiểu và cảm nhận ''thế nào là hạnh phúc " của mỗi người là khác nhau, phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó giáo dục gia đình là quan trọng nhất. Tôi đã gặp nhiều người giàu có lẽ còn hơn chồng nàng nhưng họ biết cách tiều tiền, biết cách dùng đồng tiền làm cho cuộc sống gia đình hạnh phúc hơn, văn hóa hơn...Nếu có thể trách thi chúng ta nên xem lại xuất xứ của cả 3 nhân vật, nếu xuất xứ vũng bền và nhân văn thì môi trường sống kiểu thị trường hiện nay cũng không thể làm cuộc sống của cả 3 nhân vật trở nên nhàm chán, nhạt nhhẽo đến thế.          



20/02/2013 14:56:32

@anh HaiNV: chuyện là văn học, có nghĩa là có phần hư cấu. Đã hư cấu thì làm gì có nhiều logic, có thể có logic, có thể ít logic, có thể phi logic. Anh phân tích giồng như 1 nhà KH hình sự mất rồi.



Từ: Guest Tấn Định
20/02/2013 14:26:56

Vào lại căn phòng của EM VÀ TÔI, đọc được cái hồ sơ "phân tích bệnh lý" của bác sĩ giải phẫu học HaiNV để lại trên bàn, sướng củ tỉ!


Có lẽ, chỉ còn thiếu một bước nữa là đi thử ADN để xem ai là bố đẻ chính chủ của con EM, bởi vì đọc lại đoạn đầu ta bỗng choáng với lời thú nhận "EM đã hiến trọn cho TÔI". Thế mà còn xuống tóc đi tu được thì tài thật. Sao tay này không rủ mình cùng đi tu nhẩy, hehe!


Có lẽ Yêu khác Si Bs NôngHải ợ! Có nhà nữ tâm lý học nói với anh rằng "trong yêu có si", anh nhất trí cái rup. Nhưng theo kq một công trình nghiên cứu của anh thì  Si cao hơn Yêu một ngưỡng tâm lý: Si chính là yêu nhưng hệ số lý trí giảm đến mức tối thiểu (tạm gọi là ep-xi-lon, theo thầy BQNgoc, hihi).


Đã là Si thì phi logic. Khi si, người trong cuộc bất chấp tất cả, lúc đó mọi lời khuyên đều bỏ ngoài tai, còn nói chi đến tốt hay ko tốt, xinh hay ko xinh, logic hay phi logic. TÔI trong câu chuyện chính là một gã Si như thế. Không chấp!


.


Nhất trí với Bs HaiNV về nhận xét "bài viết non tay". Đó chính là điểm mạnh nổi trội của bài viết - bài viết non tay của một người viết cao tay. Nếu người viết kể một câu chuyện mà người nghe cứ cho là thật, thì e rằng ai là phu nhân của chàng TÔI  sẽ làm bài tảng lờ như là chuyện của người khác, bởi vì "xấu chàng hổ ai". Và thế thì ta làm sao biết được ai là "phu nhân thật" của chàng TÔI tội nghiệp! Kha kha...



Từ: HanhLT
19/02/2013 19:46:30

Ông Hải NV ơi tình yêu không tính tốt hay không tốt, yêu là yêu thế thôi cho dù đối phương có nhiều ưu điểm hay nhược điểm thế nên nhiều bà vợ bị chồng đánh cho tơi bời...vẫn yêu, nhiều ông chồng phục vụ vợ như phục vụ nữ hoàng mặc dù bà vợ chẳng có ưu điểm gì vẫn yêu...và yêu nhiều thì khổ cũng nhiều ....hi hi.



Từ: HaiNV
19/02/2013 19:15:27

 


Sau khi đọc còm của anh MinhCK, anh Tấn Định và em ThanhLK, tôi có đọc lại chuyện EM...VÀ TÔI, càng đọc càng thấy có những gì đó không...logic! Toàn bộ câu chuyện chỉ xoay quanh 2 nhân vật chính EM và TÔI, đúng ra là phải có nhân vật chính thứ 3 là HẮN TA (chồng EM). Có thể nói đây là chuyện “tình tay ba” hay không? Rõ ràng là không phải! Đây là chuyên TÌNH CŨ (không rõ tình đầu hay thứ mấy?), do không thể tiếp tục vì “không hợp”, một người (EM) lấy chồng (HẮN TA) trên cơ sở họ “hợp nhau” hơn, còn người kia (TÔI) tiếp tục yêu đơn phương (thất tình!). Ngoài 3 nhân vật chính trên còn có 3 nhận vật phụ: “Bồ nhí” của chồng em (HẮN TA), bạn (gái?) của EM (không rõ là thân hay không?), “thằng bạn chí cốt” của TÔI. Các nhân vật phụ khác là con của EM, bố chồng và mẹ chồng của EM.


Xin được nhận xét kỹ hơn về một vài nhân vật chính/ phụ như sau:


EM: Từng yêu TÔI (do TÔI cảm nhận thế và viết ra), có những kỷ niệm (bài hát yêu thích với TÔI, nhận quà của TÔI – đĩa hát), nhưng hẳn là không sâu sắc nên đã quyết chia tay TÔI thẳng thừng, nói lý do “không hợp”, EM thích tiền (lý do chính để chạy theo HẮN TA) và vẫn luôn được HẮN TA đáp ứng (có phần hạnh phúc?), cam chịu “phần bất hạnh” khi chồng (HẮN TA) có “bồ nhí”...Nhận xét: EM này không có gì đặc biệt mà kẻ si tình TÔI phải khổ sở như thế!


TÔI: Yêu EM, si mê EM, nhưng không giữ nổi EM, không rõ vì lý do chính là gì? (nghèo, không có tiền cho EM?) Thất tình,  đi tu, đã hoàn tục để tiếp tục...thất tình, vẫn độc thân, chưa vợ (nói là "sẽ lấy vợ", có thể đã khá già rồi? Hâm!) vì theo những  mốc thời gian TÔI kể thì cũng đã khá lâu sau khi em lấy HẮN TA (nuôi con, bố chồng rồi mẹ chồng chết). TÔI có cảm nhận về EM khá hồ đồ, trên thì nói là “Tôi biết, cuộc sống của em cũng chẳng hạnh phúc gì lắm” (tức là vẫn có phần nào hạnh phúc) dưới thì viết là “chẳng biết em có hạnh phúc với lựa chon của mình không?”. Khi biết tin em bị chồng phản bội (qua bạn EM?) định lao đến mang EM đi mà đến nơi lại không dám gặp (có thể TÔI biết là EM sẽ không chấp nhận?). Nhận xét: TÔI này quả là một gã  đàn ông quá thiếu bản lĩnh, Vì vậy EM đã bỏ đi và không thèm đoái hoài trở lại (dù nay EM có phần bất hạnh, biết TÔI vẫn si mê) là đúng!


HẮN TA: Đại gia, quan niệm gia đình chỉ có tiền cho vợ là xong, có bồ nhí là chuyện thường! Nhận xét: Chẳng có gì để nói nhiều về nhân vật quá tầm thường và hiện nay nhan nhản như thế này!


BẠN EM (Không rõ thân hay không?): Đi kể với TÔI về EM về “cuộc sống riêng tư của em”(chắc gì đã đúng?) là không tốt! Nhận xét: Đàn bà nhặt chuyện, không đáng tin cậy! Thế mà TÔI lại tin!


THẰNG BẠN CHÍ CỐT: Biết TÔI thất tình mãi rồi mà vẫn nói: "Trông mày như một thằng thất tình chính hiệu". Nhận xét: Thật ngớ ngẩn!


Tóm lại: Chuyện này viết rất non tay, không hay! Xin lỗi các anh, các chị, các bạn và các em nhé!  


 



Từ: ThanhLK
19/02/2013 00:42:28

@ Anh Tấn Định: em chỉ làm phóng viên cho báo “Phụ Nữ Khói Um” thôi, hehe.  Đêm khuya, đọc câu chuyện của anh MinhCK em thấy giống một số cảnh đời mà em đã chứng kiến và rất thông cảm với những người trong cuộc. Ai chẳng có lúc “xao lòng”, ai chẳng có lúc thăng hoa...nhưng tình người và lòng vị tha sẽ giúp đem lại sự Yên bình cho những ai gặp cảnh “chung chiêng” như vậy. Đọc “còm” của anh Tấn Định lúc nào cũng thấy ấm áp tình người. Chợ KGU may mắn có nhiều Guest” như anh.



Từ: Guest Tấn Định
18/02/2013 23:53:57

@ThanhLK


Về khuya yên tĩnh, đọc cái còm của Thanh tỉnh cả người! Có lẽ vì Thanh là phụ nữ, lại nắm bắt được tâm lý của cả EM và TÔI, nên còm của Thanh thật chí lý chí tình, sâu sắc, đầy cảm thông và vị tha. Câu chuyện có thể được hư cấu, nhưng những chi tiết mà tác giả nêu lên làm ta dễ liên tưởng và cảm thấy hình như đã bắt gặp đâu đó trong đời thường.


.


Cám ơn Thanh..."Tâm" nhá! (Chả biết nàng làm cho báo PNVN vào thời kỳ nào, hihi)



Từ: ThanhLK
18/02/2013 23:20:38

Một câu chuyện buồn và “rất đời thường”. Đôi khi con người ta khó làm chủ được tình cảm trong một tình huống nào đó, ví dụ như khi gặp lại người yêu cũ và biết rằng người đó đang không hạnh phúc...”Em” trong câu chuyện có vẻ như là một người phụ nữ “hồng nhan bạc mệnh”, nhưng chị ấy cũng đã từng có được tình yêu và đã hạnh phúc một thời và có thể chị vẫn yêu chồng dù biết rằng anh ấy đã không còn chung thủy với mình...Còn “Tôi” trong câu chuyện, dù đã có những phút giây để những kỷ niệm về tình yêu cũ lấn át lý trí, nhưng cũng đã biết dừng đúng lúc để giữ được hạnh phúc mình đang có, để xứng đáng với “người bạn trăm năm” hiện tại của mình. Mối tình đầu bao giờ cũng đẹp, nhưng hãy để nó là một kỷ niệm đẹp thế thôi. Người đàn ông nào làm được như vậy rất đáng để chị em ngưỡng mộ. Cám ơn anh Minh và tác giả về một câu chuyện đáng để suy ngẫm trong những ngày xuân năm Quý tỵ” này.



Từ: MinhCK
18/02/2013 16:59:19

 


 


Một câu chuyện buồn, nhưng được các độc giả còm và tranh luận như thế này thì người post hộ bài cũng cảm thấy một phần nào đó thoả mãn.Về phần tôi, tôi đồng ý với ý kiến của HaiNV, đây là văn học, chuyện này hoàn toàn phi thực tế, không có thực trong cuộc đời. Chẳng thằng đàn ông nào lại như vậy cả. Có khi như thế nó mới thành chuyện, đọc lên nó mới mùi lòng độc giả. Cách dựng chuyện, cách hư cấu của tác giả đã làm cho cánh đàn ông ta yếu mềm đi rất nhiều và làm cho chẳng có người phụ nữ nào có thể yêu được những người đàn ông như thế. Còn Em là ai và Tôi là ai ???? Thì có Trời mới biết được là ai. Đàn ông khổ thật! Đúng không các bạn ơi .


 



Từ: HaiNV
17/02/2013 22:51:08

 


Chào anh MinhCK, anh Tấn Định, chị ChiNB, bạn Kim Thu, em CucNT, anh NghịPH và các Guest của Web KGU! Một lần nữa xin gửi tới các anh các chị, các bạn những lời CHÚC MỪNG NĂM MỚI tốt đẹp nhất! Ai cũng biết Mùa Xuân là mùa của Tình Yêu, vì vậy bài viết của Chúc Linh do anh MinhCK post lên là rất "thời sự"! Nhưng em cũng như anh Tấn Định cảm thấy rất "tò mò"... EM là ai và TÔI là ai? Đúng như anh Tấn Định nói "thủ thì giống thủ, xôi cũng giống xôi". HaiNV thì cảm thấy nhớ mang máng bài này mình đã đọc ở đâu đó rồi! Xem lại kỹ, té ra là một vài phiên bản (khác nhau tý chút) của nó có ở trên Blog Trường Trỗi và eva.vn!


http://hn.eva.vn/tinh-yeu-gioi-tinh/lam-sao-de-quen-em-c3a123180.html


http://bantroi5.blogspot.com/2013/02/em-va-toi-chuc-linh.html#more 


Chi Chi ơi, chắc cả EM và TÔI đều không có thật đâu!


 


 




Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s