KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 04 Tháng tám. 2013

MỘT GIÁO SƯ - MỘT NHÀ THƠ




Tác giả: MinhCK

 

 

 

MỘT GIÁO SƯ - MỘT NHÀ THƠ

 

Đọc trên mạng KGU tôi thấy nói đến việc có thể tham gia buổi seminar của GS TSKH Mai Xuân Lý, buổi seminar được tiến hành tại Hội trường đa năng Viện Hàn lâm KH&CN Việt Nam. Sau đó tôi nhận được lời mời qua điện thoại của người tổ chức buổi seminar này PGS TS Hải NV. Nhận được lời mời tôi quyết tâm phải đi dự. Không phải tôi quan tâm gì lắm tới chủ đề của buổi seminar mà là vì tôi rất mong gặp con người này. Tôi không hiểu gì về vật lý, lại càng không biết gì về thuốc, cách dùng và cách chế biến để tạo ra nó, việc mà GS Lý đã và đang làm trong nhiều năm nay. Tôi quan tâm nhiều tới con người này ở lĩnh vực khác - một nhà KHCN, một nhà vật lý lý thuyết, nhưng làm thơ và viết văn rất hay. Tôi muốn nhìn tận mắt, thấy anh ở ngoài đời xem có khác gì lắm với sự bay bổng của anh trong thơ ca không và tôi đã được toại nguyện. Một con người đẹp trai (dưới con mắt của tôi, còn với phụ nữ chắc nhiều hơn thế), giản dị và uyên bác trong lĩnh vực mà mình đang nghiên cứu.

Tôi đọc lại bài thơ anh đã viết có lẽ đã lâu lắm rồi. Anh không ngờ tôi lại thuộc nó. Tôi thì đơn giản vì bài thơ đó nó hay, tình cảm, vần và dễ nhớ. Đó là bài “EM VỀ RỒI...” tôi tự đặt tên nó như thế, còn thực ra tên của nó khác nhiều.

Em về rồi biển không còn xanh nữa.

Biển bao giờ cũng xanh, xanh mầu của nước biển, của trời biếc. Đó là một hiện tượng vật lý bình thường, muôn thủa trên trái đất này. Còn Em là ai???? Không biết được em là ai, là một người quen, là một hình ảnh mà tác giả đã hư cấu lên. Nhưng em trong bài này không phải là ai khác, đây đích thực là vợ tác giả. Tôi được biết rằng, lúc đó tác giả cùng vợ đi nghỉ ở Italia, trên một bãi biển thơ mộng và rất đẹp. Nhưng rồi vì công việc, vì các con ở trời Nam kia nên người ấy đã phải bay về trước. Giữa một bầu không khí của xứ người, giữa một nỗi buồn chia xa tác giả đã không còn hứng thú để ngắm cảnh, thưởng thức hương vị ngọt ngào của trời đất nữa. Tôi đã phỏng vấn anh : “Tại sao biển không còn xanh nữa????”. Anh rất thật thà đã kể lại hết. Đưa tiễn vợ về rồi, tự nhiên hôm sau ra biển, thấy biển tăm tối, mịt mờ. Hình như biển cũng hiểu nỗi lòng của mình thì phải. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Cái câu triết lý của người xưa vẫn đúng đến tận hôm nay và có thể còn mãi về sau này nữa.

Anh nhẹ nhàng sải những bước chân trên cồn cát ngày nào anh và Tâm đã đi qua. Những bước chân lồng vào những bước chân của người bạn đời hôm nào đã cùng ta tắm biển, cùng ta phơi nắng đâu đó trên bờ cát này, mà bây giờ hình ảnh ấy không còn đâu nữa, nó xa rồi, xa trong ký ức của anh và của những bờ cát. Tôi đoán rằng anh đã đứng đó rất lâu, nhớ tất cả những ngày đã qua và tưởng tượng

Giải cát vàng vẫn in dấu chân em

Và ngoài xa kia trong mênh mông của đại dương, không phải đại dương đầm ấm của quê mình, là những con sóng bạc đầu đẩy nhau, dồn nhau tụ đầy chân của tác giả, nhưng con sóng đấy dường như không phải của mình, nó đâu đó vô hồn, vô cảm đẩy những nỗi buồn xa cách càng ngày càng lớn hơn trong lòng một người con xa xứ. Phải chăng nó là nguyên cớ cho sự đơn côi này

                                    Sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt

            Nó vẫn vỗ về đó, vẫn hiên ngang đấy, nhưng nó không còn là con sóng của ngày hôm qua, ngày hôm kia, của những ngày có em bên cạnh, để cuối cùng tác giả phải thẫn thờ thốt lên rằng:

                                    Biển thẫn thờ những con sóng ngẩn ngơ

            Ôi! Thật cảm động, thật thông cảm và thương cho một con người, một người đàn ông xa vợ. Tôi không bênh vực anh nhưng tôi hoàn toàn thông cảm với anh trong một chiều cô đơn như thế. Biển không thẫn thờ đâu, nó chẳng thay đổi gì, có chăng đó là nỗi niềm ngẩn ngơ, thẫn thờ trong con người anh mà thôi.

Toàn bộ bài thơ của anh có hai đoạn, nhưng không hiểu sao tôi không thể nào thuộc được đoạn hai của nó. Phải chăng không thích nó thì không thể nào thuộc được chăng. Tôi đã cố gắng rất nhiều lần nhưng không thể nào làm được điều đó. Đến khi gặp anh rồi tôi mới hiểu rằng để có những cái ngẫu hứng như thế anh đã trải qua cả những dằn vặt, đau đớn trong cơ thể rất nhiều để nói lên nỗi lòng mình với người mình yêu, mình quí mến. Con người anh trong cô đơn, trong cô độc đã bộc lộ tất cả những nhớ thương, day dứt, những nỗi buồn không nguôi. Một con người làm khoa học, khoa học cơ bản lại mơ mộng, lại hay và yêu thơ đến như thế biết chừng nào.

                        Em về rồi biển không còn xanh nữa

                        Giải cát vàng vẫn in dấu chân em

                        Sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt

                        Biển thẫn thờ những con sóng ngẩn ngơ

                        ..............................................................

            Tự nhiên sau khi gặp anh tại buổi seminar sáng ngày hôm đó tại Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam tôi lại nhớ anh, cảm phục anh và quyết định viết bài này về anh. Có điều gì đó trong suy luận, trong cách viết của tôi,  tôi rất mong anh thông cảm, bởi cũng như anh tôi cũng là con người làm khoa học nhưng rất yêu thơ và thích đọc thơ.

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 04-08-2013 22:10






Xem 1 - 10 của tổng số 43 Comments


Trang:  1 | 2 | 3 | 4 | 5 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

14/08/2013 09:17:00


Bạn MinhCK có bài bình thơ của Giáo sư Lý rất hay


Bạn Mai Xuân Lý-nhà khoa học tài ba, nhà thơ trữ tình lãng mạn


Biển bao giờ cũng luôn là chủ đề trữ tình, nhiều nguồn cảm hứng:


Bến và Thuyền



 Trên trời mây trắng lững lờ



Thuyền rời đi khỏi, Bến bờ quạnh hiu



Bao giờ Thuyền lại dập dìu



Cho Thuyền với Bến sớm chiều có nhau.



***



Lim dim Bến ngủ mơ màng



Thuyền về làm Bến rộn ràng tỉnh ngay



Sóng xô dào dạt vơi đầy



Bến -Thuyền ôm ấp trong say sóng tình./.






Em và Anh



 Em làm con sóng bập bênh



Anh làm thuyền để dập dềnh ở trên



***



Em làm bờ biển dịu êm



Anh như con sóng nhào lên vỗ về.



 



Biển vắng em



Biển vắng em, Biển cô đơn, quạnh quẽ



Không thuyền buồn làm gió cứ vẩn vơ



Bãi cát dài thườn thượt ngóng chờ



Dấu chân em nhòe dần theo cơn sóng




Từ: KhoaDT
07/08/2013 17:47:06

Lâu không đi chợ KGU không ngờ có bài hay thế này về MS Lý lớp tôi. Chắc là suốt thời sinh viên Lý âm thầm luyện "chưởng thơ" đến tận U60 mới phát chưởng ra làm các ACE yêu thơ gục hết vì sửng sốt. Cám ơn anh Minh đã ra tay bình "chưởng thơ" của GS Lý, một việc mà các chiến hữu VL76 mù tịt thơ văn như Khoa, Huy... không bao giờ làm được !



Từ: MinhCK
07/08/2013 02:59:47

        Trong cái com này của mình người bình muốn có một yêu cầu qua MXL đến người  bạn đời của anh qua những cái com lý thú của mọi người cả trong KGU và các Guest. Đó là: Tâm ơi !!! Em cũng là một người KGU đích thực, em hãy phát biểu quan điểm của mình với mọi người với tư cáh người hiểu nhà thơ - GS nhất người có ảnh hưởng và chịu ảnh hưởng nhiều nhất trong cuộc sống của mình nhé. Bọn anh rất muốn nghe người trong cuộc, người được tăng bài thơ có ý kiến.


     @ Cám ơn MM nhiều nhiều vì em đã phát hiện ra cái khác trong bản chính và bản bình để tạo ra một không khí rất vui vẻ trong làng thơ KGU. Em phát huy nhé


    @ Cám ơn tất cả các bạn đã nhiệt tình với thơ, với các tác giả để sau này trong trang văn học của chúng ta có nhiều nhà thơ, nhiều người bình thơ hay và chất lượng hơn nữa. Cuối cùng tất cả những gì trong thơ, trong bình, trong com đều là thơ cả, thơ mà - có phải cho riêng ai đâu, đừng ai suy nghĩ gì nhiều. Đấy là mục đích chung mà hội trưởng của chúng ta đã đưa ra là: VLC (một chư in hoa đấy nhé)


 



Từ: DinhNT
07/08/2013 00:09:10

Thật là thiếu sót nếu không quay lại với Entry này. Bởi vì, khi đọc lại một lượt tất cả những comments của bạn bè thân thiết của MXLý, tôi mới biết thêm nhiều điều mới mẻ và thú vị chung quanh chàng trai giản dị này.


Còn nhớ có lần nhà văn Nguyễn Quang Lập kể, đi công tác về thấy vợ hai tay bưng mặt khóc rưng rức, hỏi làm sao làm sao, có chuyện chi chuyện chi? Chị vợ tấm tức một lúc mới nói được mỗi câu: "Con gái mình nó ...làm thơ...anh ơi". Bọ Lập đánh rơi cái cặp xuống sàn nhà, thở hắt ra một tiếng "hậc" rồi bệt luôn xuống thềm, than: "Mạt vận rồi con ơi!".


 


Đấy. Đấy là chuyện nhà Bọ Lập. Còn đây, trong một gia đình nhỏ mà có đến 2 người, không những biết làm thơ mà còn làm thơ hay, không chỉ làm thơ tặng nhau mà còn...mê thơ của nhau, thì trên đời này quả là hiếm có! Điều lạ lùng khác với bọ Lập là Họ, chẳng những không "mạt vận" mà còn "liên tục tăng trưởng" trên mọi phương diện, và làm được nhiều điều phi thường mà không phải ai cũng làm được!


 


Tôi đọc các lời bình và thấy bạn bè ai cũng yêu quý hai "người thơ" này, luôn dành cho hai người những lời yêu thương và trân trọng, nhiều người còn thuộc cả những bài thơ thuộc diện "riêng tư" của hai người mới chết chứ!


Trong tất cả những lời bạn bè tôi tâm đắc nhất câu nhận xét của Mưa Tháng 7: "Chân thật, giản dị mà tha thiết yêu thương" - có lẽ đó là tất cả những gì đã làm nên một "Người Thơ" Mai Xuân Lý của chúng ta!


Cám ơn HảiNV đã bổ sung những tấm ảnh thật quý giá! Cám ơn Ngài Đại Tá đã có một bài bình thơ MXL tuyệt vời, tạo nguồn cảm hứng cho mọi người vào 'chém gió' hết sức tình cảm và vui vẻ!


 


Cuối cùng, câu thơ mà tôi thích nhất, thuộc nhanh nhất lại là câu thơ của nàng Tâm tặng chàng Lý, đó là câu: "Dẫu có lên có xuống vẫn em anh"! Câu này mà đưa lên diễn đàn của cánh lính tráng thì khoái lắm đây, bình cho nổ trời luôn! 



Từ: LyMX
06/08/2013 19:29:27

@MM: Chị Tâm rất ít làm thơ nên cũng không có gì nhiều để đưa lên mạng. Bốn câu anh thích nhất đã post lên rồi.


Cám ơn Hải đã post nhiều ảnh. Bạn bao giờ cũng chu đáo với bạn bè. Mình rất ấn tượng với comment của Mưa Tháng 7 và mọi người. 



Từ: HaiNV
06/08/2013 17:59:16

 


HaiNV xin mạn phép GS - Nhà thơ post lên ở đây tấm ảnh của lớp mình khi ấy là sinh viên năm thứ 5 (tức cả bọn ~23 tuổi).  Trong ảnh, em "Trái Tim Ngọc" (2 bím tóc ngồi hàng trước, chính giữa) của lớp đã chính thức trở thành "nàng thơ duy nhất" của vị GS tương lai! 



 


Thêm ảnh nữa (cũng là SV năm thứ 5): "Trái Tim Ngọc" (hàng trước, thứ 3 từ phải sang trái).



 


 



Từ: Guest Mưa tháng 7
06/08/2013 17:18:53

Cám ơn HaiNV đã post ảnh! Nhìn ảnh Mai Xuân Lý càng thấy xúc động với thơ anh viết cho vợ. Chân thật, giản dị mà tha thiết yêu thương.


Chúc mừng bạn Tâm, vợ anh đã "phải như thế nào" mới nhận luôn được những tình cảm vĩnh hằng đến như vậy! (vì không phải ai "như thế nào" cũng được như thế vậy đâu mà).


Chúc mừng MXL, bản tính nông dân chỉ biết làm Giáo sư và Yêu vợ!



Từ: DinhNT
06/08/2013 13:10:48

Vừa biết được "chú " là ai. Hóa ra "chú" ở đội bóng chuyền chứ không phải bóng đá như mình đoán ban đầu.


Buồn quá, buồn mất nửa ngày!



Từ: Guest Vân Dung
06/08/2013 12:36:20

Thôi chết rồi. Khi VD gửi comt  thì comment mới của " chú Hà" và MM chưa có. VD gọi là " chị HÀ".
Mọi sự nhầm lẫn của VD , mọi người bỏ qua cho VD nhé.



Từ: Guest Vân Dung
06/08/2013 12:04:38

Màu xanh vô tận ạ.
Comt trên viết lỗi.
Thôi, VD chào mọi người.




Trang:  1 | 2 | 3 | 4 | 5 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s