KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Thứ hai 24 Tháng mười. 2016

Vé về tuổi thơ.




Tác giả: Vancon

 

Trước chuyến về nguồn khó quên, trên nhóm vai- bờ bọn sửu nhi đời áp chót kêu trời vì những đòi hỏi lắt nhắt và tiểu tiết cho cái visa vào Mol, có đứa giận đùng đùng bảo khó hơn vào Mỹ, không thèm đi nữa ( kỳ thực vưỡn đi và hung hăng hơn cả ) mình hay tếu táo bảo chúng là thôi đừng kêu, vé về tuổi thơ phải thế, thế mới có giá trị !

 

Trong ngược xuôi cuộc sống, nhẽ ai cũng có nơi chốn để lưu giữ những gì được gọi là đẹp đẽ của đời người. Ngày còn đi học, thấy bọn tây lông hay sử dụng cụm từ студенческие годы chỗ này chỗ kia, chả thấy vang vọng gì. Vậy mà sau vài năm vận lộn cuộc mưu sinh, mới hay những năm tháng ấy là thần thánh, lại gửi tận đâu đâu xa thế. Chuyến về nguồn lẩn này như tấm vé về tuổi thơ, cả một tập thể đến hơn 70 con người, háo hức bồn chồn như nhau, nhiều người chưa biết mặt lần nào bỗng trở thân thân thuộc, thật cảm động. Nhớ hôm ra sân bay SG, đang vênh vang chờ làm thủ tục như mọi khi vì chả thấy ai quen, bỗng một cái xe hàng chất đống vali hự ngay vào chân, chưa kịp quay lại thì nghe: Thằng này là thằng nào, lộn ruột quay qua, một bác phương phi trắng hếu, bộ nhớ làm việc loạch soạch vưỡn chả thấy quen biết gì, may sao nhận ngay ra chị Ngân ( vẫn xinh đẹp như xưa ), thì ra anh Phước đen thui, gầy như que củi ngày xưa – may quá, suýt đánh nhau to rồi thì an ninh sân bay lại cấm bay luôn, hết về nguồn.

 

Mấy chục giờ bay, sức ấy tuổi ấy nhưng không thấy ai kêu mệt mới hay sức mạnh tinh thần có giá trị thế nào. Gần 2 giờ sáng, về đến quê cả nhóm xì xụp ăn súp truyền thống của Mol, cười nói tươi tỉnh, chắc bạn Mol cũng hoảng.

 

Sáng ra, giật mình vì cái zac chuyển vuông chằn chằn chẳng biết cắm vào đâu, điện thoại, pin máy ảnh biết làm sao ( cái tội chủ quan không dám kêu sợ hội trưởng chửi - lầm bầm cái bọn nhợn này phức tạp ). Ơn trời, mới kêu sơ sơ có ngay bà chị đưa cho cái zac chuẩn kèm theo câu: khổ thân ông em, hôm qua ngủ đâu, nghe ấm cả người. Mà câu chuyện phòng ốc này chả có gì, sửu nhi Huyền Tôn còn phao lên thành chuyện 1 ông hai bà, thế mà Ngọc và Vy không thấy lên tiếng gì ( chắc cũng thích thế ???).

 

Thật tài tình cho người lên chương trình, buổi hái táo колхоз là một trải nghiệm khó quên, không thể hiểu sau mấy chục năm, có anh chị tốt nghiệp từ những năm sáu mấy, vẫn hồn nhiên như thời sinh viên. Mình nói đùa là lòng tham đang trỗi dậy, nhưng hiểu những bước chân hăm hở trở lại ngày xưa của các anh chị, thật cảm động và hiểu được vì sao, có anh tai biến mấy lần vẫn tham gia chuyến này.

 

Một sáng đầy nắng, bảo thằng em cùng đoàn hay anh em mình đi ra ga, nó bào ừ, ngày xưa em bán hàng ở đấy. Đi bộ dọc đại lộ LeNin, khai quật những xúc cảm xưa cũ, chợt thấy se lòng một bà cụ già ( như không thể già hơn được nữa ), đứng trước cái hộp giấy úp ngược, trên loe hoe vài quả táo con con. Bảo cụ lấy hết chỗ ấy, cho dù chả biết làm gì vì chúa ghét mang vác, thế là phải vác cái túi ấy về cả ob 10, quảng trường 5 khẩu súng. Quê nghèo nhưng con người vẫn thế, ân cần, thân thiện và tình cảm.

 

Buổi sáng hồ comsomol, nắng ấm và cảnh sắc nao lòng. Con bé phức tạp nhất đoàn cứ nheo nhéo, chụp em chỗ này, chỗ này nữa….uốn éo đủ kiểu ! mình bảo, tối về mỏi chết em, cười toét mồm nhưng vưỡn chụp đi chứ ! Mặt hồ vẫn mênh mang thế, nơi hẹn gặp tình yêu của những người trốn học làm mọi người như say, tiếng đọc thơ du dương của người đẹp xứ Mol và lời bình ào ạt của hội trưởng cho một cảm giác lâng lâng khó tả. Nhìn vào mắt họ, thấy như có hơi men, như lên đồng ấy mới thấy khâm phục những tâm hồn biết giữ gìn xúc cảm của một thời.

 

Hôm đi dự lễ, vừa ra khỏi KS hai sửu nhi Thị Cúc và Huyền Tôn ở đâu xùa ra ngoắc hai bên, chả tình cảm gì nhưng vì chúng đi guốc cao, sợ ngã. Hỏi Huyền Tôn thế bạn giai em đâu, nó bảo thanh niên ấy không phải quân mình, cho nghỉ khỏe. Nghe thấy yên tâm vì rất sợ đánh ghen, đi một đoạn, quay qua thấy bạn giai nó lù lù đi sau, sợ tái, nó lại bảo nếu tối đang ngủ mà thấy nghèn nghẹn ở cổ thì kêu to lên nhé…không nó bóp chết đấy !

 

Vài ngày sống chung trong một tập thể nhiều thế hệ, những khuôn mặt tưởng chưa biết nhau bỗng thành thân thiết ấy là cái tình của những người KGU vậy. Về tới Sài gòn, vội vã cho chuyến chuyển tiếp với những thôi chết rồi !...vì chưa kịp tạm biệt nhau, may sao đã kịp một cái siết tay với anh Dũng, người tiếp sức cho cả đoàn kèm một lời hẹn.

 

Máy bay hạ cánh, bao giờ cũng câu”…ước mong gặp lại quý khách…” mình khó chịu với cái câu máy móc này của VNAir, nghe nó không formal, sao không là hy vọng mà cứ ước với chả mong. Nhưng xin mượn câu ấy cho mình, ước mong mọi mọi luôn khỏe mạnh, giữ đủ tình yêu để cùng nhau về nguồn.


Người post: VanHA

Ngày đăng: 24-10-2016 16:04






Xem 1 - 10 của tổng số 19 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: HuongNT
31/10/2016 11:13:15

Đọc "Vé về tuổi thơ" của Vancon hay quá! Đúng là dân CC và "tuổi trẻ" so với tôi có khác! Nhg cảm nghĩ và giọng văn...rất hay, lôi cuốn người đọc. Tôi vừa đọc vừa cười một mình... Gia đình KGU đã có chuyến Về nguồn II thật tuyệt vời! 



Từ: Guest Phạm Thị Ngọc Hoa Hóa 72
28/10/2016 11:30:21

Chỉ với tựa đề "Vé về tuổi thơ" đã đủ hiểu trình độ văn đàn của em. (Đúng như Hoài PV nhận định - lại còn tên Văn nữa). Bài viết hay ghê! Không phải chỉ về với trường xưa, bạn cũ và thầy cô mà là trở về tuổi thơ. Tuổi thơ hiện (có trí tưởng tượng siêu phàm mới nhìn thấy) sau các bức ảnh chụp, nhất là các bức ảnh của nụ hôn ven hồ. 



Từ: LanTT
28/10/2016 11:29:14

Đúng là dân CC và sửu nhi đời áp chót, giọng văn khác hẳn, cứ tưng tửng thời @ mà chân thành, tình cảm. Đọc bao nhiêu bài về nguồn trên Fey và trên Web mà không biết chán, vẫn hồi hộp chờ mong. Bọn chị ko biết Ob 10 ở đâu, có phải cái ảnh 4 người có em Vy là Ob. 10 ko? nếu post ảnh thì các em chú thích nhé. Hy vọng gặp em trên Web và du xuân.



Từ: Guest Cucnt
26/10/2016 16:00:47

Ồ! Cứ tưởng chàng lặn mất, ai dè chàng viết bài  hay quá. Đọc bài anh Văn viết vừa được ngấm cái cảm giác được về với tuổi thơ vừa tủm tỉm cười với những gì trong hiện tại. 


"Chợ kgu sầm uất lại rồi. Thật là tuyệt. 



26/10/2016 00:11:45

Thì chị Chi post hộ Phương đi.


Login vào web chỉ phải khai báo lần đầu, sau đó kích vào nút "Nhớ" thì lần sau ko phải khai báo gì nữa, chỉ cần bấm login là đăng nhập xong. Còn ở đâu chả phải có user name và psw?


Còn ko login thì vẫn đọc được, vẫn còm được


Mà Phương cũng nên đăng nhập vào web đi thôi. Có khó khăn gì đâu, biết bao nhiêu người vẫn xem, vẫn viết, vẫn còm đấy thôi. Còn Hương em út của chị đấy, có ngó đên web giây nào đâu.


Chị bảo ko lo sao được. Chị cứ tính số thời gian người ta lamg thang trên Fây và trên web là biết ngay.



Từ: Guest 2H
25/10/2016 22:54:30

Hoa ơi ko chỉ bạn tiếc  đâu mình nghĩ các em CC tiếc hùi hụi vì đã để sổng mất một Body như bạn VANCON. Cảm ơn 2 bài viết của bạn để những người ko về nguồn vẫn cảm nhận được như trên từng cây số với các bạn.Tuy mới xuất hiện trên Web đàn nhưng đã làm mọi người yêu thích mong bạn sẽ tham gia Du Xuân  2017 sẽ còn nhiều bất ngờ và mọi người sẽ được đọc bài về xúc cảm chuyến DX của VANCON nữa.u



Từ: ChiNB
25/10/2016 22:08:24

Ngọc ơi, Phương đang nhờ chuyển mấy bài Về nguồn sang Web vì em ấy không biết viết trên Web như thế nào đấy. Chắc mọi người sẽ quay lại với Web thôi, HT đừng lo.



Từ: HoaNT
25/10/2016 20:33:36

Đúng là dân CC văn hay thật,đọc mà cứ muốn đọc mãi chẳng bù cho mình mỗi lần muốn viết là cũng mất thời gian suy nghĩ, cân nhắc mãi mới được 1 bài mà bản thân cũng thấy chẳng hay ho, ưng ý gì cả. Có năng khiếu văn như các em CC nên viết nhiều vào để mọi người KGU được đọc nhé. Tiếc quá nhỉ sao bây giờ em Vancon này mới xuất hiện nhỉ,vừa rồi Du Xuân ở Quy Nhơn mà không biết có em ở đấy để cùng tham gia nhỉ. Rất cám ơn và chúc mừng Vancon có 2 bài trình làng KGU rất ấn tượng. 



25/10/2016 17:56:25

@Chị ThuTT: Chị ko nhận ra rằng FB đã làm người ta mất thì giờ hơn, quen mỳ ăn liền hơn, lấy đâu ra thời gian để có bài "chất lượng". Mà trên web KGU, đâu có quan trọng chất lượng, quan trọng là viết ra, quan trọng là động não 1 tý để viết, quan trọng là viết hay ko bằng hay viết.


Fay hấp dẫn số đông hơn vì ở đó được thể hiện bản sắc của mình hơn, có nhiều followers hơn, cộng đồng đông hơn, khen chê dễ hơn, nhanh hơn. Về khoản này web thua hẳn. Cái web còn tồn tại được là nhờ chiều sâu của bài, của thơ viết trên nó. Nhưng nếu ko chịu khó thì chiều sâu này cũng chẳng có được, và khi đó dù có nông choèn, FB vẫn cười ha hả nhìn các web đang chết dần chết dần.



Từ: Guest HoaiPV
25/10/2016 17:36:53

Đúng là không hổ danh cái tên Văn của mình, lại còn là dân Cãi Cọ nữa cứ! Bái phục cái "giọng điệu" ngang ngang của Văn, cười cợt đấy mà nước mắt tràn mi! Cám ơn em thêm một lần nữa cho mọi người đi xuất "ké" vé VỀ VỚI THÀNH PHỐ TUỔI THƠ - ГОРОД ДЕТСТВА - ГОРОД БЕЛЫЙ!


 




Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s