CÂU CHUYỆN VỀ LÒNG TRẮC ẨN
Tác giả: Vancon
Buổi sáng, như mọi sáng quần đùi áo lá đang lòng vòng trong công viên với mưu đồ tuyệt vọng là ngăn cản cái sự xập xệ nay mai ( mà hình như trào lưu chung là ai cũng thế - biết chả được là bao nhưng vưỡn cố …). Bỗng chựng lại trước một bà cụ mà lúc chạy qua đã thấy nhưng không để ý, có cái gì đó kháng khác ở đó.
Bà cụ tay cầm một nắm tiền lẻ, giơ ra phía trước một cách chủ động nhưng vấn đề làm mình chú ý không phải vì thế, mà vì cái cách cụ mặc: một bộ quần áo nhàu nhĩ, đầu đóng khăn đen ( rất hiếm ở cái thành phố này ) mà mình thì đặc biệt ấn tượng với cái cách ấy, có lẽ vì thấy giống hình ảnh bà ngoại mình, một bà già bắc bộ răng đen huyền thoại.Thấy có vẻ không ổn:
Cụ ơi, cụ sao thế ?
Chú giúp tôi về nhà với, tôi có tiền đây. Nói đoạn, dứ dứ nắm tiển vào mặt mình luôn !
Thế là sao, nhà bà ở đâu ?
Tôi ở Lam Định chú ạ !
Thế sao bà lại ở đây ?
À tôi “ đáp “ tàu ra Hà Lội thăm con. Tàu chạy về bên phải, mà sao đi mãi chẳng tới chú ạ.
Ôi trời, đi mãi chẳng tới, xong rồi.
Một bà cụ nghễnh ngãng, lạc một cú cả nghìn cây số, lang thang ở cái công viên biển này thì chuyện chỉ đường về nhà là một công cuộc ngoài khả năng. Mình thì đang vội ( vì còn về đi nàm ), nghĩ nhanh không biết có nên dẫn cụ về nhà rồi tính không thì liền nhớ ngay ra cái đồng công an dọc đường về ( mà cứ khi nào bí là nhớ ngay ra công an – chả gì cũng công an nhân dân mà – một vết hằn thời bao cấp đấy )
Lẫn chẫm theo bà cụ ( muộn xừ nó rồi ) về đồn, và suốt dọc đường gần cây số luôn nêu cao tinh thần nhất trí cao đối với những ….phỏng cậu ? ….phỏng cậu ? của cụ. Vỡ ra rằng cụ phi từ nhà ra ga Lam Định, đi cái tàu chạy về bên trái ( ? ) để nên Hà Lội, sau vài ga “ trí nhớ “ mách bảo cụ không phải hướng này, cụ xuống 1 ga nào đó và lên cái tàu chạy về bên phải ( ? ) để…đi mãi chả thấy tới, đúng là cái quân nhà tàu tệ, phỏng chú ?
Gọi ngay 1 thằng công an quen, bàn giao với đề nghị: mày tìm hộ cách đưa bà cụ về nhé ( thằng công an này cũng dân Bắc giống mình !!!) rồi chạy biến.
Rồi công việc, rồi quên béng bởi những phút thăng hoa của lòng trắc ẩn vốn dĩ không phải thứ thường xuyên hay tự nhiên của mỗi người, mà nó chỉ thường trực ở những kẻ cưa bom hay tự huyễn hoặc mà thôi. Hai ngày sau mới chợt nhớ ra ( áy náy gần chết ) vội lao ra cái đồn ấy hỏi thăm. Thằng công an bảo đã chuyển cụ cho trung tâm bảo trợ xã hội rồi, hỏi cố một câu ngớ ngẩn không biết ở trung tâm ấy có thể tìm nhà cho bà cụ không nhể ? thằng công an bảo không biết, mày điên à ?
Ừ thì điên, điên vì mình chả nuôi được cái lòng trắc ẩn đủ cho khỏi áy náy trong lòng. Câu chuyện đã xảy ra lâu rồi, tự nhiên hôm nay lẩn thẩn nhớ ra vẫn tự hỏi, không biết bà cụ đã về đến nhà ở Lam Định chưa. Thôi chết, lẩn thẩn thế này thì chắc sắp có một ông cụ, tay cầm nắm tiền thơ thẩn tận Hải Phòng ( xa thế cho nó máu !): cháu ơi ! giúp cụ về nhà với…..Sư bố bọn nhà tầu…phỏng ?
Người post: VanHA
Ngày đăng: 12-06-2017 17:05
COMMENTS CỦA THÀNH VIÊN |
|
Tổng số bài và comment post theo từng khoa
Khoa | Bài viết | Comment |
Sinh | 563 | 9482 |
Lý | 387 | 2824 |
Hóa | 882 | 9765 |
Luật | 721 | 11647 |
Toán | 66 | 376 |
Kinh tế | 4 | 108 |
Câu Lạc Bộ | 30 | 1 |
NCS | 3 | 70 |
Bạn bè | 197 | 1189 |
Dự bị | 0 | 0 |
Ngôn ngữ | 2 | 2 |
10 người post bài nhiều nhất
User | Số bài viết |
TungDX | 289 |
NghiPH | 306 |
NgocBQ | 130 |
ThaoDP | 108 |
CucNT | 123 |
CoDM | 88 |
PhongPT | 73 |
HaiNV | 93 |
LiTM | 85 |
MinhCK | 70 |
10 người comment nhiều nhất
User | Comment |
Guest | 7170 |
NghiPH | 3219 |
LiTM | 1879 |
HaiNV | 1853 |
KhanhT | 1743 |
CucNT | 1718 |
TungDX | 1565 |
ThanhLK | 1545 |
VanNH | 1441 |
ThoaNP | 1257 |