Письмо Анатолия Ниловича Пушнякa вьетнамским выпусникам
Письмо многоуважаемого Анатолия Ниловича Пушнякa вьетнамским выпусникам
Любимые, бесконечно близке мои дорогие друзья и коллеги из Вьетнама!
Большая радость в бесконечном мире на таком расстоянии иметь любимых и искренних друзей, таких как Вы. Большое вам спасибо Вашим родным и близким, что наш труд от чистого сердца Вы не забыли, цените и оказываете знаки внимания спустя большое время, хотя в мире происходят иногда катастрофические события. Но для нас, людей, лично для меня, живших с Вами одной честной жизнью, деливших радость и горесть пополам это значит, что лучшие представители человечества имеют право на счастье, друг о друге помнить и сделать так, чтобы веками, через наших потомков пронести это навсегда. Когда я был молод, Вьетнам был географическим понятием, с гордым талантливым народом, где творилось безобразие и геноцид народов, вплоть до его истребления. Я, как и весь наш народ, стремились помочь своим братьям в беде. Счастлив, что отдавая силы и знания мы, в некоторой степени, помогли настоящим патриотами героям. Мы рады, что Ваши большие успехи не затмили наш скромный труд и Вы нас помните. Несмотря на то, что Вас были тысячи в университете, хотелось бы каждого обнять расцеловать как своих детей, которых отлично помним поименно. Я поэтому не называю отдельных имен патриотов, чтобы кто-то не обиделся, что его мы забыли. Вы все родные и незабываемы. Рады весточкам от вас, гордимся. Большой радостью и незабываемым чувством была встреча в Кишиневе, где мы видели Ваших детей дорогих моей любимой дипломантки (счастья им как и всему Вашем народу) мы думаем, что детей всегда тянет к дому, ждём вас всегда у себя.
Работаем немного меньше, в меру сил. Хотелось бы и теперь иметь таких добросовестных и трудолюбивых как Вы студентов, аспирантов, стажёров, и сотрудников. Это было бы счастье.
Планы лично у меня очень большие и интересные – краткую информацию можно получить на сайте (www.penosteklo.nm.ru ). Считал бы за счастье работать с коллегами из Вьетнама. Суть работы заключается в том, что и в маленькой Молдове есть исключительно богатые залежи полезных ископаемых кремнеземов (8,5 млрд. м3), которых при интенсивном производстве хватило бы на 1000 лет работы и более. Из этих кремнеземов я в лаборатории органическим способом получаю пеностекло, очень ценный материал, который в мировой практике, например в Бельгии, получают из стеклобоя (разбитые бутылки из стекла, битые кинескопы телевизоров, оконные стекла, и другие отходы) или речного песка (SiO2).Близкий, но худший материал по зарубежным технологиям получается в тысячи раз дороже.
Специалисты мирового уровня считали, что в Молдове «золотое дно» и по технологии получения. Материал, тот что получаю гораздо ценнее для утепления домов, сохранения тепловой энергии. В мире широко распространен материал из пенополистерола, пенополиуретана, пенобетона и т.д. Свой материал я именную силипор, или иначе его аналог пеностекло. Этот материал не горит, его можно использовать до температуры 1000C. Не съедают его мыши, крысы, бактерии, не разрушается со временем как вышеназванные, т.е. он вечен, срок её жизни тысячелетия. Он лёгок, не поглощает воду. Можно делать плавсредства: лодки, изолировать холодильники, стенки самолётов, пароходов, космических кораблей, делать плавающие дома. Не могу наладить очень выгодное в коммерческом плане производство, т.к. экономика Молдовы разрушена в связи с мировым капиталистическим кризисом. Самым надёжным партнёром в его производстве мог бы быть Вьетнам, народ которого я хорошо знаю, знаю его честность и трудолюбие. Мечтою для меня остаётся совместная фирма, для создания которой у меня есть патенты огромная интеллектуальная собственность, патентная защита от нечестных дельцов. Фирма была бы процветающей, имеющей огромные рынки сбыта во многих странах. С поставщиками оборудования, сырья у меня налажены хорошие деловые контакты. С помощью вьетнамско-молдавских деловых контактов можно было бы наладить творческий деловой и прибыльный союз, особенно в быстром строительстве жилья для народа.
Лично я, моя семья, все сотрудники и преподаватели родного университета всегда помнят, не забывают Вас, таких родных и близких, но так далеко живущих наших воспитанников. Ни годы, ни расстояния не смогут ослабить нашу любовь к Вам.
С самыми наилучшими и искренними пожеланиями всегда.
Ваш Анатолий Нилович, моя семья, мои кишинёвские коллеги.
Bản dịch một đoạn thư của thầy Anatoli Nilovich từ tiếng Nga sang tiếng Việt (còn đoạn sau thầy viết về chuyên môn, tôi không dịch được) Các em- các bạn hữu, các bạn đồng nghiệp Việt Nam vô cùng yêu mến và gần gũi của thầy ơi! Thật là một niềm vui to lớn trong thế giới vô cùng bao la với khoảng cách ngàn trùng mà thầy vẫn có được những người bạn chan chứa tình yêu thương và đầy ắp sự chân thành như các em. Những thầy cô thân thương và gần gũi của các em xin cảm ơn các em, bằng tấm lòng vàng của mình đã không quên công sức của những người thầy, đã ghi nhận, đề cao và thể hiện sự quan tâm đến các thầy cô dù nhiều năm tháng đã trôi qua, dù trên thế giới này có nơi, có lúc xảy ra những sự kiện bi thảm. Nhưng đối với những người thầy, cũng như đối với riêng cá nhân thầy- những người đã sống với các em trong một môi trường tinh khiết, đã chia sẻ với nhau mọi niềm vui, mọi nỗi buồn thì điều ấy có nghĩa là chính chúng ta- những người đại diện xứng đáng nhất của nhân loại có quyền được hưởng hạnh phúc. Thầy trò ta luôn nhớ về nhau và thầy trò ta sẽ làm tất cả để từ thế kỷ này qua thế kỷ khác, các thế hệ tiếp nối chúng ta cũng mang theo những điều thiêng liêng này. Khi thầy còn trẻ, Việt Nam là một khái niệm địa lý với với một dân tộc tài năng kiêu hãnh, nơi đã xảy ra tội diệt chủng và những sự ô nhục, kể cả sự hủy diệt con người, hủy diệt một dân tộc. Thầy cũng như toàn thể nhân dân thầy, dân tộc thầy đã cố gắng giúp những người anh em của mình trong hoạn nạn. Chúng tôi thật là hạnh phúc vì đã hiến dâng sức lực và trí tuệ của mình, ở mức độ đáng kể, đã hỗ trợ cho những người anh hùng trở thành những nhà yêu nước chân chính. Thầy rất mừng, rằng những thành tích to lớn mà các em đã đạt được không làm phai mờ những công sức khiêm tốn của các thầy và các em luôn nhớ đến các thầy cô. Cho dù các em có đến hàng nghìn người đã kinh qua Trường Đại học Tổng hợp thì thầy vẫn rất muốn ôm hôn từng đứa như ôm hôn những đứa con mà thầy còn nhớ khá rõ tên tuổi. Thầy không muốn gọi từng tên em- những nhà yêu nước để nhỡ có em nào đó thầy chợt quên tên thì em ấy không bị tủi thân. Tất cả các em đều là những người ruột thịt, các thầy cô không thể quên các em. Các thầy vui mừng khi nhận tin của các em, tự hào về các em. Có niềm vui lớn và tình cảm không thể nào quên về cuộc gặp gỡ ở thành phố Kisinhốp, nơi mà thầy đã thấy những đứa trẻ dễ thương của nữ đại sứ yêu quý của thầy. Thầy nghĩ rằng, những đứa trẻ bao giờ cũng bị hút về ngôi nhà tuổi thơ. Các thầy cô luôn đợi các em tại nhà của mình đấy. Bây giờ thầy làm việc có ít hơn trước để hợp với sức của mình. Thầy mong có được những sinh viên, những nghiên cứu sinh, những thực tập sinh, các cộng tác viên khoa học cần mẫn, chăm chỉ, thân thiện, đáng yêu như các em. Được như thế thì thật là hạnh phúc! Cá nhân thầy cùng gia đình, tất cả cộng tác viên của thầy, các thầy cô giáo,các cán bộ, nhân viên của Trường Đại học Tổng hợp thân yêu luôn nhớ các em, không bao giờ quên các em- những đứa học trò ruột thịt, thân thương sống ở nơi xa. Sự phôi phai của năm tháng, khoảng cách địa lý xa xôi cũng không thể và không hề làm giảm đi tình yêu của thầy dành cho các em. Gửi các em lời chúc chân thành, yêu thương và tốt lành nhất! Anatoli Nilovich cùng gia đình và các đồng nghiệp Kisinhốp mãi mãi là của các em.
Người post: NghiPH
Ngày đăng: 07-10-2010 18:06
COMMENTS CỦA THÀNH VIÊN |
Xem 1 - 4 của tổng số 4 Comments
|
Tổng số bài và comment post theo từng khoa
Khoa | Bài viết | Comment |
Sinh | 563 | 9482 |
Lý | 387 | 2824 |
Hóa | 882 | 9765 |
Luật | 721 | 11647 |
Toán | 66 | 376 |
Kinh tế | 4 | 108 |
Câu Lạc Bộ | 30 | 1 |
NCS | 3 | 70 |
Bạn bè | 197 | 1189 |
Dự bị | 0 | 0 |
Ngôn ngữ | 2 | 2 |
10 người post bài nhiều nhất
User | Số bài viết |
TungDX | 289 |
NghiPH | 306 |
NgocBQ | 130 |
ThaoDP | 108 |
CucNT | 123 |
CoDM | 88 |
PhongPT | 73 |
HaiNV | 93 |
LiTM | 85 |
MinhCK | 70 |
10 người comment nhiều nhất
User | Comment |
Guest | 7170 |
NghiPH | 3219 |
LiTM | 1879 |
HaiNV | 1853 |
KhanhT | 1743 |
CucNT | 1718 |
TungDX | 1565 |
ThanhLK | 1545 |
VanNH | 1441 |
ThoaNP | 1257 |