KGU News >>Văn học >>Truyện
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 20 Tháng mười. 2010

Bốn mùa 3 - Nghèo




Tác giả: PhongPT

Thu đúng là ếch, biết gì đâu, ngô nghê giữa đám bạn bè. Có dám ho he câu gì thì bọn chúng cười phá lên: “đi hâm nước mắm đi”.

Thu không thể biết chơi ô ăn quan thế nào, nhẩy dây đôi thế nào, vì trong đầu nó chỉ tồn tại những định mức: “tuần này phải có 5 bộ gấu một ngày, tuần sau phải nâng lên thành 7 bộ gấu một ngày”. Mẹ nó ưu tiên cho nó đan gấu, chỉ có một lên, một xuống, không phải pha hoa, không phải thêm, không phải chiết. “Sướng nhé”- mẹ nó bảo thế.

Như vậy là, để hoàn thành định mức, Thu bật ra sáng kiến mang len đến lớp, xin ngồi bàn bét, mắt nhìn thẳng lên bảng, tai chăm chú lắng nghe, hai tay dấu dưới bàn và đan gấu, chỉ một lên một xuống, dễ ợt. Một công đôi việc, vừa đạt định mức gấu, vừa là học sinh A2, vì còn chỗ nào cho nó ba hoa và chọc ghẹo bạn bè nữa. Hình như bạn nó cũng chả thèm chơi với “con nhà nghèo”.

Thu đưa cho mẹ nó những bộ gấu đó để mẹ nó đan lên thành thân, thành tay, sau đó khâu vào thành áo len. Bộ nào thừa ra thì đưa cho những người thuê đan gấu. Cũng phải nói khó thì họ mới thuê đấy. Tiền đan len của hai mẹ con hình như đủ cho mẹ nó trang trải bốn miệng ăn. Bố nó, “đẹp trai lai Pháp”-mẹ nó thường tự hào nói thế, cũng đi làm, nhưng chẳng bao giờ đưa cho mẹ nó đồng nào.

Học lên cấp hai, thấy cô giáo bảo lớp chuyên của Hà Nội có học bổng. Thế là Thu xin thi vào lớp chuyên. May mà đỗ văn: có thêm chút tiền.

Lên cấp ba, quen mui, Thu lại xin thi vào lớp chuyên. May mà lại đỗ văn. Thế là có mười lăm đồng học bổng một tháng. Lương thực tập ngày đó là mười tám đồng.

Mẹ Thu nhìn xa trông rộng, bảo nó “Bây giờ con tập trung vào học để thi đại học, không phải đan len nữa”. Thực ra nếu chỉ đọc sách thì vẫn đan tốt, nhưng phải làm bài tập để luyện thi thì không đan được.

Nhận giấy báo đỗ đại học có ký hiệu “QR” Thu giấu biệt. Ngày nó lên đường sang Liên Xô học, mấy bà hàng xóm vợ ông to bĩu môi: “Nhà ấy là nhà nào mà có con đi học nước ngoài!”. Thu đi được nước ngoài vì có chế độ thi, không phải chế độ xét. Nhưng nó chẳng nói gì, vì nói gì thì cũng chỉ là “ếch ộp”.

Lâu rồi thành bệnh, bệnh ít nói, “bệnh nghèo”.


Người post: PhongPT

Ngày đăng: 20-10-2010 11:11






Xem 1 - 10 của tổng số 11 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: MaiDT
01/03/2011 16:35:55

Tớ thật lạc hậu, bây giờ mới bắt đầu lang thang trong chợ  nguoikgu nên hôm nay mới đọc được bài này của Phong. Biêt Phong từ ngày chúng mình vào lớp 8 Yên hoà A, cả khối phải đi khiêng bàn ghế từ Trường Lý Thường kiệt về Yên hoà cho lớp 8G chuyên văn, thế mà bây giờ mới được đọc văn của Phong. Cái nghèo đâu đã rời bỏ lứa chúng ta sớm, ngay khi đã là sỹ quan QĐND cùng ở viện KTQS với Phong, để có tiền mua thịt nấu cháo cho con, có đêm ngồi đan áo thuê, mệt quá, tớ ngủ gật để đèn điện bị sát vào làm cháy cả cái áo kurtka mua từ hối SV, chaý đã lan sang đến cái màn mới tỉnh dậy, ôm chặt lấy con chui ra ngoài rồi mới quay lai dập lửa. Bây giờ lại đến đan áo cho cháu còn con gái thì chẳng bao giờ biết đến cái que đan là gì, saunày làm gì có chuyện vui mà kể cho cháu nghe như các bà nhỉ.



Từ: LinhND
18/11/2010 23:49:58
Nghèo mà không hèn thì có sao đâu. Không tự ti được cậu ạ. Càng nghèo càng học giỏi, càng nghị lực và càng ... càng .... không thể là bệnh mà là cú hích cho ta đi lên. Bây giờ cậu quá thành đạt rồi, còn đan len nữa ko?


Từ: BinhPT
21/10/2010 16:15:39
Không cùng lớp nhưng mình đọc cũng biết ngay là tự truyện.Đọc truyện của cậu chỉ còn biết khâm phục mà thôi. Nhưng thuở đó hầu như ai cũng nghèo, mà sao bị "bệnh ít nói" lại ít nhỉ? Chúc MC nói nhiều, viết nhiều!


Từ: HanhLM
21/10/2010 12:54:39
Chị Phong ơi, "Bốn mùa" của chị làm say mê lòng người KGU rồi đấy. Ai cũng nhìn thấy mình có chút gì đó trong những mẩu chuyện của chị.
Nói về chuyện đan len ở Kis, em lại nhớ đến một chuyện liên quan đến " bác Tổng" trang web của chúng ta. Số là khi a.Nghị mới từ Êrêvan chuyển đến,anh Khắc Hải cùng lớp a.Nghị gặp tụi con gái lớp em với một lời nhờ rất thống thiết là: Nghị lớp anh ít áo rét quá, mà mùa đông sắp đến rồi. Các em đan giùm cho hắn 1 cái áo len nhé!(Vì Nghị nó hiền quá, chẳng dám nhờ đâu). Thế là tụi em phân công nhau, mỗi người đan một mảnh: Người đan cổ áo, người đan mảnh trước, người đan mảnh sau,người đan tay phải, người đan tay trái. Thế là một cái áo len cổ lọ đã được hoàn thành với một thời gian kỷ lục. Nhưng kết quả là chiếc áo chỉ mặc được một vụ rét là đã rão ra,dài quá mông...


Từ: ThanhLK
21/10/2010 00:49:12
Lam ơi,
ngoài lúc làm "Mờ Xê" ra thì cậu Phong vẫn là người ít nói nhất khóa mình đấy.


Từ: LamTB
20/10/2010 23:17:10
Đọc chuyện này mình mới nhớ tài đan len của cậu, lại nhớ có anh Sơn CL76 cũng biết đan rất giỏi. Thời SV cũng nhờ học nhau đan áo mà chúng mình có khối áo len đẹp. Bọn nữ OB77 chúng mình còn miệt mài đan áo tặng con anh Cửu nữa mà.
Nhưng mình chẳng thấy cậu ít nói. MC mà ít nói thì quá vô lý "Phong Lương sóng giọng Mờ Xệ, mà sao không dám nhìn về mắt nhau"
Giờ đây mỗi lần nhớ về cậu là mình nhìn thấy cậu đang lướt nhẹ nhàng bay bướm trên sàn nhảy trong nhà cậu. Rất đẹp.


Từ: KhanhT
20/10/2010 14:37:03
Thu ơi, có nghèo mới làm văn được, mà làm văn được thì nó như lá Phong mùa Thu để dệt nên mùa Thu Vàng.


Từ: HaiNV
20/10/2010 14:30:08
Em Phong viết chuyện hay và cảm động lắm. Thế hệ anh em mình ngày xưa đa số là con nhà nghèo, làm lụng đủ thứ để giúp đỡ gia đình bố mẹ vượt qua những khó khăn gian khổ và sự khốc liệt của chiến tranh. Nhưng với đức tính chăm ngoan, thông minh,học giỏi hàng đầu của các trường, chúng mình đã được Nhà nước cử đi học ở nước ngoài rồi về nước phục vụ (theo đúng nghĩa của những từ ngữ ấy!). Thời gian qua đi, mọi thứ đã đổi khác, chúng mình giờ có thể bình tâm nghĩ lại những chẳng đường đã qua...với một chút ngậm ngùi pha lẫn với tự hào...


Từ: BinhNH
20/10/2010 13:47:52
Phong ơi,
Phen này cậu làm mình rơi nước mắt đúng vào ngày 20/10 rồi. Mình đã bảo chuyên văn là đáng nể , nhưng chỉ chuyên văn chưa thể có bài viết cảm động thế, mà còn là ý chí, nghị lực từ tuổi thơ nữa mới tạo thành Phong giỏi giang ngày nay. Cậu ít nói một tý, nhưng tài viết thì ai sánh bằng? Việc nói thì cứ để đấy đã có bọn mình lo.


Từ: HoaNT
20/10/2010 12:12:22
Phong ơi, tự truyện của cậu quá hay. Đọc mà mình cứ tưởng tượng được hai tay cậu đan nhoay nhoáy. Hồi ở Kisinhop mỗi lần đan len bị lỗi nhờ cậu sửa hộ cậu thóa len nhanh thoăn thoắt làm mình tiếc đứt cả ruột vì phải lọ mọ đan mãi mới được đoạn cậu tháo ra, trong khi đó đối với cậu chỉ là "chuyện vặt". Bây giờ mình mới biết là lớp chuyên có học bổng. Mình vẫn tưởng tượng ra được hình ảnh cậu là cán bộ lớp chuyên văn Yên Hòa A ngày nào. Từ hồi đấy mình đã ngưỡng mộ các cậu lớp chuyên văn lắm rồi. Viết nhiều vào để bọn mình được thưởng thức các tác phẩm của cậu nhé.



Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s