Anh Hàm trở lại Moldava- Những khoảnh khắc đầu tiên
Tác giả: HuyenBT
Anh Hàm trở lại Moldova- Những khoảnh khắc đầu tiên
HuyềnBT- Kisinhốp
Anh ấy hiện ra ở “cổng ra”, tươi roi rói, như một đưa trẻ được trở về nhà. Rồi băn khoăn nói:
- Ơ, sao chẳng bị hỏi gì cả, lúc ở cổng nhập cảnh ấy?!
Em chợt hiểu ra, cười thú vị: -“Thế anh muốn họ tra hỏi điều gì nào?” (Nhớ lại cái thư trước khi đi, anh ấy cứ khẩn khoản :” H ơi, hay là em cứ cho anh điện thoại của Voronin (con) đi, nếu có chuyện gì ở sân bay, anh kêu nó giúp. (Oleg Voronin là con trai của cựu Tổng thống Moldova, người đã ở cùng phòng sinh viên với anh Hàm suốt 5 năm. Từ ngày ấy, anh Hàm đã được “hưởng lộc” của Tổng thống tương lai: anh ấy đã chén sạch trong 3 ngày số lương thực, thực phẩm (vô cùng cao cấp) dự tính cho 2 tuần ăn của cậu con quý tử do bố mẹ tiếp tế. Vì thế mà ngoài tình cảm chung như bất cứ người KGU nào hướng về Moldova, anh Hàm còn có một thứ “tình riêng”, rất riêng như thế đối với vị lãnh đạo của nhà nước Moldova). Dù sao, câu thắc mắc của anh Hàm cũng gợi nghĩ: những điều bình thường đến tất nhiên lại trở thành điều ngạc nhiên đến không tin được ở đất Moldova nhỏ bé của chúng ta!
Nhưng thôi, đó là chuyện của “bên trên”, chỉ biết vào giờ này, có một người con từng được nuôi bằng bánh mì, và uống nước Moldova, vượt hàng ngàn cây số, trở về thăm mảnh đất cũ, (hội nghị khoa học chỉ là cái cớ thôi, anh Hàm nhỉ!)
Đón anh có Vika, con gái cô giáo Irina Sacara của chúng ta, có Huyền- đồng môn KGU của anh, có bao nhiêu ánh mắt thân thiện của những người dân Moldova, đang có mặt lúc đó trong phòng “đón”, và nữa – có cả những bông cúc tím của mùa Thu Moldova.
Hành lý của anh lỉnh kỉnh, thùng to, thùng bé. Anh thanh minh: toàn là quà cáp mọi người gửi đấy! Anh chỉ có “độc” một bộ quần áo, gói gọn trong cái túi xách tay này. Lúc nhận hành lý, anh hồi hộp cho đến khi nhìn thấy mấy cái thùng hàng của mình mới yên tâm! Thiếu cái nào thì chết anh: đồ để trang trí “Góc Việt Nam này, quà cho thầy cô giáo này, cả cốm Làng Vòng cho em nữa, chị Hạnh gửi một chút mùa Thu Hà Nội cho em. À, mà còn hạt mướp hương, đâu rồi nhỉ, rơi đâu mất là anh sẽ bị em và chị Bình Phạm oán trách trọn một mùa mướp đấy!...Và còn liệt kê, quà của ai, gửi cho ai…(không thấy có tờ giấy ghi chép gì cả, chứng tỏ trí nhớ vẫn “годна” cho khoa học!) Em nhìn mấy cái thùng giấy đã tả tơi sau chăng đường dài,chắc bị quăng quật ở mấy sân bay nữa, trước khi đến được đây, thấy trong lòng dâng lên nỗi niềm yêu thương và cảm động. Cái câu: "của một đồng, công một nén”, mới chỉ nói lên được phần nào….Em cảm ơn các anh, các chị nhiều lắm!
Sau những phút líu tíu, tay bắt, mặt mừng, chúng em lên xe vế thành phố. Lần này thì anh Hàm đến thẳng khách sạn “Cosmos” (sự lựa chọn rất kiên định!). Cũng rất có ý nghĩa, (dù vô tình hay cố ý), vì đó là khách sạn duy nhất còn lại từ thời “Советский Cоюз”, không “bị” sửa sang, nâng cấp. Vì vậy, khi vừa mới bước vào hành lang, là nhận ra ngay mùi quen thuộc. Một lúc sau, anh Hàm phát hiện: có khi cũng có tu sửa một chút, em ạ, vì anh thấy cái vòi nước trong phòng rửa là “vòi gật gù” (Em vội bổ sung cái “thuật ngữ” mới này vào vốn từ vựng “tiếng Việt hiện đại” của mình).
Trước khi ra sân bay đón anh Hàm thì em đã dự định sẽ đưa anh ấy đi ăn trưa ở đâu, nhưng khi đi dưới trời mưa, thì một ý định mới nảy ra trong đầu, thế là vội “ngoặt” xe vào một nhà hàng trong “Luna park”. Đôi khi những ý nghĩ chợt đến lại rất hay: Một cái restaurant có những phòng được ghép bằng những thân cây gỗ mộc, nằm giữa một khu rừng rực lá Thu…dưới mưa…và nói về những người xưa, chuyện cũ…không gian đan xen hiện tại và quá khứ…đôi khi mơ hồ, mình đang ở đâu, và thời khắc nào, đôi khi ngỡ mình sắp bước ra từ một câu chuyên cổ tích (có thể lắm chứ, vì câu chuyện nào mình nhắc đến cũng là “ngày ấy, hồi ấy…)
Anh Hàm hỏi :” Có Мамалыга không?”
Người hầu bàn không dấu được vẻ ngạc nhiên, hân hoan đáp :”Tất nhiên rồi ạ. Chúng tôi có Мамалыга làm по домашнему!”. Ông ấy khuyên là không nên gọi thêm món nào nữa, vì cái “mâm” Мамалыга to bằng cả cái bàn này, và trên đó sẽ hiện diện tất cả cá loại thực phẩm có ở Moldova! Trong khi chờ đợi, thì món cho anh Hàm là món súp có tên gọi “Zama”, một “món nước” thuần túy của người Moldova, cái tên gọi của nó là một từ thuần túy молдавское. Cái bất ngờ đặc biệt là khi anh Hàm nhìn thấy người ta thả vào bát Zama những thìa сметанa đặc quánh, béo ngậy. –“ Я скучаю по сметане!”, anh Hàm thú nhận. Và cô Irina thì cười âu yếm như người mẹ được кормит đứa con mình món ăn yêu thích nhất của nó. Bát súp lớn mà anh ấy ăn nhanh lắm. Chính cái thời gian anh ấy hít hà, ngắm nghía bát Zama với сметанa nổi trắng một góc bát, (mà em đã tranh thủ ghi lại trong vài kiểu ảnh), lại có vẻ dài hơn thời gian anh ấy vét cạn bát súp.
Trong bữa ăn, đã kịp hỏi thăm về các thầy cô giáo cũ trong trường, ai còn, ai mất, ai đã già yếu lắm, ai đã trở về Nga, ai còn ở lại Moldova. Và quyết định ngay ngày hôm sau sẽ đi thăm các thầy cô và trao quà. (Vậy là chúng em vẫn làm việc tích cực trong cả bữa ăn đấy nhé!). Cô Irina luôn bận rộn với quyển album chị Hạnh gửi tặng với những tấm ảnh khi cô đi thăm Hà Nội và Đà Nẵng- Hội An. Các anh, các chị đều đã trở thành học sinh của cô rồi. Hôm cô đi Crưm về, gọi điện ngay cho em, câu hỏi đầu tiên: “Где Hạnh? Почему не пишет? Куда исчезли все? Я по ним скучаю!”.
Có cảm giác ngoài trời càng mưa, lạnh, càng im ắng, buồn bã, thì càng cảm thấy ấm cúng, yên bình khi ngồi trong căn phòng gỗ ấm áp, với ly rượu vang trên tay. Dường như cũng không muốn phá vỡ không gian rất riêng, rất êm dịu của ba thầy trò chúng em, người hầu bàn thôi không chắp tay đứng bên bàn nữa, mà lặng lẽ lánh vào phía trong, chỉ thỉnh thoảng ghé qua xem khách có cần gì không. Mà thầy trò có cần gì đâu, những món ăn Moldova, rượu vang Moldova, những câu chuyện về “một thời Moldova”...đủ để lâng lâng lòng “khách trở về ”. Anh Hàm nâng ly rượu Cabernet long lanh màu đá Rubi, khẳng định: “Rượu Moldova tuyệt vời! Khó mà tìm được rượu vang “nguyên chất” và tinh khiết như thế này ở Việt Nam!” (Xin lỗi anh 3chai, và chị Thảo Hương, ý anh Hàm không dám nói đến những chai vang Pháp va Úc , những chai rượu original chẳng mấy khi tìm được ở VN, nếu chúng không được đi theo đường “xách tay” của anh, chị). Và câu chuyên chuyển sang vấn đề: hà cớ gì mà “ta”(nguoikgu) lại không thể có một “Дом Вина” Ở Việt Nam? Anh em Kgu khi nghỉ hưu, những ai có thời gian, thì sẽ thay phiên nhau phụ trách cửa hàng rượu đó, vừa là chỗ gặp gỡ bạn bè, vừa là để kiếm thêm kinh phí cho Web site “student kgu.vn” và bù đắp cho các cuộc “Du xuân”. Anh Hàm đưa ra “luận cứ”: Ở Hà Nội có đến mấy nhà hàng Nga và Ucraina. Anh em KGU toàn gặp nhau ở đó. Mình mở “Дом Вина” chắc chắn là “thắng”! Em hỏi : “Họ (những nhà hàng ấy) làm ăn thế nào anh?”
- Lãi lắm H ạ! Vì giá cả của họ rất đắt! Ví dụ, một miếng bánh mì đen, giá...một đĩa пельмени, giá...một ly водка, giá...
- Thế có nhiều người vào ăn không?
- Ít, ít lắm H ạ!
(Thế thì còn nói gì nữa, lời lãi ở đâu ra! Đúng là một “коммерческое предложение” của một nhà khoa học!). Hai anh em cười xòa!
Em không thể không viết ngay mấy dòng về cho nguoikgu để chia sẻ buổi gặp gỡ này. Có cảm giác như nếu viết ngay bây giờ, ngay trên cái bàn ăn đang ngào ngạt hương vị Moldova, trong khu rừng rất Moldova, giữa những câu chuyện về thầy trò KGU...thì những dòng viết sẽ không chỉ gửi đến những thông tin cho các anh, các chị, mà sẽ gửi được cả tâm trạng, cả những ý nghĩ của cả ba thầy trò em lúc này!
Thấy em vừa hý hoáy viết, vừa kịp nâng ly, vừa kịp thưởng thức các món ăn, trước khi chúng kịp nguội, Anh Hàm nhìn em cười thông cảm, và độ lượng:
-Как она может все успевать?!
Cô Irina mỉm cười âu yếm:
-Легче спросить чего она не успевает!
Có thể đó là một lời khen, còn em thì lại sung sướng theo một hướng khác: Hình như, có rất nhiều khoảng khắc, em đang sống hộ cho bao nhiêu người KGU!: Những cảm giác, những tâm trạng, những ao ước!.....
Người post: HuyenBT
Ngày đăng: 22-10-2010 13:01
COMMENTS CỦA THÀNH VIÊN |
Xem 1 - 8 của tổng số 8 Comments
|
Tổng số bài và comment post theo từng khoa
Khoa | Bài viết | Comment |
Sinh | 563 | 9482 |
Lý | 387 | 2824 |
Hóa | 882 | 9765 |
Luật | 721 | 11647 |
Toán | 66 | 376 |
Kinh tế | 4 | 108 |
Câu Lạc Bộ | 30 | 1 |
NCS | 3 | 70 |
Bạn bè | 197 | 1189 |
Dự bị | 0 | 0 |
Ngôn ngữ | 2 | 2 |
10 người post bài nhiều nhất
User | Số bài viết |
TungDX | 289 |
NghiPH | 306 |
NgocBQ | 130 |
ThaoDP | 108 |
CucNT | 123 |
CoDM | 88 |
PhongPT | 73 |
HaiNV | 93 |
LiTM | 85 |
MinhCK | 70 |
10 người comment nhiều nhất
User | Comment |
Guest | 7169 |
NghiPH | 3219 |
LiTM | 1879 |
HaiNV | 1853 |
KhanhT | 1743 |
CucNT | 1718 |
TungDX | 1565 |
ThanhLK | 1545 |
VanNH | 1441 |
ThoaNP | 1257 |