KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Thứ hai 24 Tháng sáu. 2013

Hè rớt




Tác giả: ThaoDP

 

 

БАБЬЕ ЛЕТО

  Ольга Берггольц ( 1910-1975 )

 

                                                            

Есть время природы особого света,

неяркого солнца, нежнейшего зноя.

Оно называется бабье лето                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                              и в прелести спорит с самою весною.

 


Уже на лицо осторожно садится
летучая, легкая паутина...               
Как звонко поют запоздалые птицы!
Как пышно и грозно пылают куртины!

 


Давно отгремели могучие ливни,
всё отдано тихой и темною нивой...
Всё чаще от взгляда бываю счастливой,
всё реже и горше бываю ревнивой.

 

                                        

О мудрость щедрейшего бабьего лета,
с отрадой тебя принимаю... И всё же,

любовь моя, где ты, аукнемся, где ты?
А рощи безмолвны, а звезды всё строже...

Вот видишь, проходит пора звездопада                          

и, кажется, время навек разлучаться...

 

                                                        

...А я лишь теперь понимаю, как надо                                                    

 любить, и жалеть, и прощать, и прощаться.

 

 

                                                          

   HÈ RỚT

( hoặc HÈ THIẾU PHỤ )

  Olga Berggolts ( 1910-1975 )

 

 

Có một mùa mà ánh sáng khác thường,

Không sáng chói mà dịu dàng nồng ấm,

Ấy là “Hè rớt” mà bao người mong ngóng,

Quyến rũ tuyệt vời, tranh sắc đẹp với Xuân.

 

 

 

Tơ nhện buông nhè nhẹ xuống khuôn trăng,

Mơ hồ như không, thăng hoa, phơ phất.

Cứ thánh thót hót vang,

lũ chim đi tránh đông muộn nhất.

Sao hoa kia lại rực rỡ đến nao lòng!

Những cơn mưa rào còn đâu nữa mà mong,

Tất cả đã hiến dâng cho cánh đồng sẫm  lặng…

 

 

 

Ta cứ hạnh phúc thêm lên,

khi đắm say nhìn phong cảnh,

Đỡ ghen tuông, thêm cay đắng, xót xa,

Ôi Hè rớt đã hào phóng tặng ta,

Sự khôn ngoan thêm vào miền trí tuệ…

                                                                                                                              

 

 

Tình yêu ơi, anh ở nơi nào thế ?

Hãy hú to lên để tìm đến bên nhau !

Tình lang ơi, anh đang ở nơi đâu ?

Rừng tĩnh lặng còn sao trời im ắng.

Đã tới lúc mưa sao rơi lấp loáng.

Tưởng chừng như vĩnh viễn phải chia tay...  

 

   

        

Mãi đến giờ ta mới hiểu trên đời này,

Cần yêu thương,

                 ngậm ngùi,

                             tha thứ,

                                     chia tay . 

         

                                             

                                                       Paris 31/12/2011                       

 


Người post: ThaoDP

Ngày đăng: 24-06-2013 03:03






Xem 1 - 5 của tổng số 5 Comments

Từ: Guest ThaoDP
27/06/2013 22:35:07

Em tuyệt vời qúa Lý ơi. sao có thế nhanh như gió vậy hả? kiểu gì cũng chiều. Chị chỉ thấy em là số 1. Chị đã gặp Hoàng Cầm, ông ấy cũng nhanh như chớp, nhưng có lẽ không nhanh bằng em; Đúng là 1 biệt tài. Nhưng lắm lúc phải kìm lại 1 chút để có chiều sâu hơn, để thơ em có thể lắng vào lòng người thưởng thức thơ như những bài thơ để đời.



Từ: LyTM
27/06/2013 22:19:27

 


 @ chị Thảo ơi, em tưởng nó tranh sắc đẹp với Xuân, nghĩa là nó đang dần dần thế chỗ của Xuân, giao mùa với Xuân nên mới com. thế chứ, hehehe. Nếu đó là Hạ rớt, chỉ còn rơi rớt tiết trời Hạ để Thu về trên những hàng cây dần vàng lá, cũng là mùa những đàn chim ríu rít chào bầu trời để bay đi tránh rét thì em sẽ com. một bài khác chị nhé! Chị có đọc không đấy:


Chân nhẹ bước, Hạ lòng như vô định,



vẻ thanh tao, tơ vương sắc cùng trời,



niềm hân hoan những nụ hoa lả lơi,



đang chúm chím tắm cuối mùa ấm nắng,...





Tiếng lao xao của thì thầm lằng lặng,



lũ chim non đang mải miết bay xa



Thu đã chín rồi, Thu đang hỏi lòng ta,



giấu mãi tình yêu nơi bầu trời sao sáng,...?





Hay giấu tình yêu, nơi biển dào sóng trắng,



đã chạnh lòng, Thu thả lá vàng rơi,...



Bình minh sẽ về thôi, đã sắp về rồi,



ngôi sao trời còn lại, sẽ chơi vơi,...





Biển sẽ ngủ giấc mơ, triều chợt xuống,



và tình ai, như chênh chao, cánh phượng,



rớt về anh vào sớm ấy tinh khôi,


Như Thu về, nồng ấm một phương trời,...





Hạ rớt dẫu còn le lói mà thôi,



vẫn đủ lửa thắp tình anh cháy bỏng,



và xôn xao, cánh buồm đỏ thắm,



đón chờ em, ngôi sao của bình minh!


 


Hehehe chị Thảo ơi, viết vớ vẩn thôi, vì em vừa đọc lại bài chị dịch, mong manh, hay nên biết là khó họa lắm!



Từ: ThaoDP
27/06/2013 21:49:31

Lý ơi, Em com nhanh tắp lự nên không để ý Hạ rớt chính là khoảng thời gian đãvào Thu rồi, nhưng khí hậu lại ấm trở lại giống mùa Hè. Ở Mỹ người ta gọi đó là Hè thổ dân. Hơi giống hiện tượng ở bên ta là Rét nàng Bân, đã sang Xuân rồi mà rét trở lại. Thôi chịu khó com một bài thơ nữa đi nhé!



Từ: LyTM
24/06/2013 08:50:43

Mùa Hạ rớt là lúc Xuân chưa ngủ,


mây giăng tơ và gió cũng hững hờ,


ru nàng Xuân, kiều diễm, chợt sững sờ,


chớp ánh mắt, nắng tơ rơi nhè nhẹ!




Mùa Hạ rớt là lúc cây khe khẽ,


tách chồi non, cho búp nhỏ thêm xanh,


cho muôn hoa nở với muôn cành,


cho hương nhụy, ru nàng Xuân vào giấc!




Mùa Hạ rớt là mùa sương tinh khiết,


chạm mạng tơ buông sớm với bình minh,


như chùm hoa tí xíu lung linh,


tỏa muôn sắc, những cầu vồng nho nhỏ!




Mùa Hạ rớt, dùng dằng Xuân chẳng nỡ,


nhẹ bước chân, chào nắng sớm tinh khôi,


say đắm chia tay đỏ thắm những bờ môi,


của nồng nàn, tình yêu vừa hé nở!




Mùa Hạ rớt cho sao trời hớn hở,


lung linh trời đêm, xào xạc, gió nhẹ trôi,


ngân khúc nhạc tình dìu dặt xa vời,


lời tiễn biệt, Xuân về nơi chờ đợi!




Mùa Hạ rớt cho tình thêm vời vợi,


yêu và thứ tha, là khúc nhạc sóng đôi,


gặp và chia tay, ngã rẽ mỗi cây đời,


tình Hạ rớt, Xuân muôn đời dìu dặt!



Từ: ThaoDP
24/06/2013 04:15:47

Bản dịch của Bằng Việt:




Ônga Béc- gôn 


            &nb sp;                         &nb sp;                      &nb sp;                         &nb sp;                         &nb sp;                         &nb sp;                         &nb sp;               
Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ, 
Cái nóng êm ru, màu trời không chói, 
Mùa hè rớt - cho những người yếu đuối, 
Cứ ngỡ ngàng như mới bắt đầu xuân! 
Trên má, mơ hồ tơ nhện bay giăng, 
Khe khẽ như không,


            &nb sp;               nhẹ nhàng, phơ phất, 



Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất, 
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu! 
Những trận mưa rào đã tắt từ lâu, 
Tất cả thấm trong cánh đồng lặng sẫm... 


 



Hạnh phúc - hiếm hơn khoé nhìn say đắm 
Ghen tuông - dù chua chát cũng thưa hơn! 
Ôi cái mùa đại lượng rất thân thương, 
Ta tiếp nhận, vì ngươi sâu sắc quá! 



Nhưng ta nhớ, trời ơi, ta vẫn nhớ,
Tình yêu đâu?... Rừng lặng, bóng sao im. 
Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm, 
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt... 
Nhưng chỉ mãi bây giờ, ta mới biết 
Yêu thương, ngậm ngùi, tha thứ, chia tay...!


( Bản dịch của Bằng Việt trong  Thơ trữ tình thế giới thế kỷ 20)            &nb sp;           




Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s