KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Thứ năm 03 Tháng mười một. 2016

Hoa nở theo trăng - TẾ HANH




Tác giả: PhuongTT

Một lần cùng Ba làm thơ

Con gái Thanh Phương

Ba đã đi xa 24 ngày rồi, nhưng trong tôi vẫn đầy ắp kỷ niệm, nhất là những ngày còn thơ ấu. Lần giở những tập thơ của Ba, tôi gặp bài Hoa nở theo trăng. Đây là một trong những bài thơ của Ba mà tôi thích nhất. Nhưng không biết vì sao tôi chưa gặp nhà lý luận bình thơ nào đề cập đến.

 

Tôi nhớ đó là một đêm hè. Buổi chiều ba nói cho tôi biết tối nay hoa quỳnh nhà mình nở. Lần đầu tiên nhờ ba tôi mới biết hoa Quỳnh chỉ nở vào ban đêm, đẹp nhất là đêm có trăng. Đó chính là đêm mà tôi thức cùng ba để chờ xem hoa nở. Cũng nhờ ba mà tôi biết được vì sao nhà mình lại trồng chậu Quỳnh và cành Giao. Hai cha con tôi ngồi ngoài hè đợi trăng lên. Ba đăm chiêu tư lự, còn tôi thì hồi hộp với sự háo hức của tuổi trẻ. Có lẽ trong đời tôi không bao giờ có được những giây phút như vậy nữa: một sự thanh cao, tràn đầy hương sắc và ánh trăng. Hoa Quỳnh vốn đã đẹp, dưới trăng trong lại càng quyến rũ, lộng lẫy và sang trọng. Ba ngồi bất động, còn tôi thì xuýt xoa, hít hà mùi hương và dán mắt vào từng cánh hoa để thấy nó nở nhanh từng phút… Về sau đọc lại bài thơ của ba, tôi mới nhận ra sự khác biệt giữa một nhà thơ với một học sinh lớp 9 trong cảm nhận cái đẹp.

 

Cho đến tận bây giờ, sau 36 năm, giữa muôn vàn hối hả của cuộc sống hiện đại, giữa không gian đô thị chật chội, tôi chợt nhận ra: Nhà mình không còn cây Quỳnh cành Giao, còn mình thì khó mà có được những phút giây tĩnh tại để được thăng hoa với thiên nhiên…

 

Hoa nở theo trăng

Trước hiên một đóa hoa quỳnh

Chờ trăng sắp nở rung rinh búp đầy

Ngoài hiên lấp loáng sau cây

Mảnh trăng mười chín hé mây hiện dần

 

Thời gian như sợi chỉ giăng

Không gian như bản nhạc dâng hài hòa

Bỗng tầng cao trăng hiện ra

Cũng là vừa lúc đóa hoa nở bùng

 

Trên hoa trăng sáng một vừng

Dưới trăng hoa nở bừng bừng nhụy bông

Hoa là trăng đậu cành cong

Trăng là hoa ngự trời trong ngời ngời

 

Hoa trăng với lại hồn tôi

Phút giây hư thực đất trời trôi qua

Đến khi thức dậy, nhìn ra

Ánh trăng vừa tắt, sắc hoa vừa tàn

(7-1973)

 

Hà nội ngày 8/8/2009


Người post: PhuongTT

Ngày đăng: 03-11-2016 21:09






Xem 1 - 8 của tổng số 8 Comments

Từ: ThoaNP
21/11/2016 18:44:54

 


 


@Phương: Hôm trước thấy anh Tường nói vậy chị nghĩ mãi mới ra là anh ấy nhầm em với Việt Triều, con nhà thơ Xuân Sanh. Chị đã giải thích cho anh ấy rồi. Chị VT thì nhiều duyên nợ với lớp VL76 vì cùng lứa (chị VT cùng học 1 trường tiểu học với chị ở HN) và vì có một anh VL76 (giờ là 1 nhà KH khá nổi tiếng trên trường quốc tế, nhưng hoàn toàn kín tiếng ở chợ web KGU) rất thầm thương trộm nhớ chị ấy. Anh Tường quá biết chuyện này nên nhầm qua em đấy.


Anh Dũng cũng thích "nhìn" hoa quỳnh nhưng không đủ sức thức để ngắm hoa. Hy vọng sắp tới về hưu sẽ đỡ hơn.


 


 


 


 



Từ: CucNT
21/11/2016 14:34:57

Bài thơ thật tinh tế. Cảm ơn chị Phương đã giới thêm 1 bài thơ rất tuyệt của nhà thơ Tế  Hanh.



Từ: PhuongTT
11/11/2016 19:05:34

@MM: Oh trước chị chưa tham gia chợ KGU nên chưa được đọc sáng tác của em. Chắc hay lắm. Cám ơn em đã dành lời tốt đẹp cho cha con chị. Mà bài thơ này là của ba Tế Hanh của chị chứ không phải của chị đâu nhé. Chị chỉ chép lại thôi



Từ: Meomun
09/11/2016 19:56:43



@Chị Phương: Chị thật hạnh phúc khi có một người cha như bác Tế Hanh- tài hoa và hiểu, đồng cảm với con. Chắc chắn là chị đã được thừa từ bác một tâm hồn thơ, sự cảm nhận tinh tế.



Hồi đầu những năm 9x, em đã từng viết một truyện ngắn tên là “Hoa quỳnh nở muộn”, mấy năm trước em có post lên trang KGU của mình.Nay đọc bài thơ về hoa quỳnh của chị, em lại bâng khuâng khi nhớ tới “hoa quỳnh” của mình với thông điệp em gửi gắm qua truyện ngắn đó : “Cái đẹp thường mong manh…” Em cám ơn chị đã có bài viết gợi lại cho em những cảm xúc ấy.


 



Từ: PhuongTT
09/11/2016 19:27:34

Em cám ơn chị Thoa. Chị cung có những cảm nhận như em vậy khi thây hoa Quỳnh. Bây giờ thì chị có thể ngắm hoa Quỳnh cùng với anh Dũng? Em ở đây còn không có hoa để ngắm ấy chứ. Chị có thể nhắn nhà thơ anh Tường là đây là minh chứng em là con gái ba Tế Hanh chứ không phải Xuân Sanh ạ, dù 2 cụ rất thân nhau. Hehe 



Từ: ThoaNP
08/11/2016 00:01:59

Phương ơi, chị cũng nhiều lần thức ngắm hoa quỳnh nở, thậm chí thức luôn đến sáng để xem hoa thay đổi từ mới chớm nở, đến bung dần từng cánh, nở bừng sáng và từ từ khép cánh rủ xuống; thường đến 5-6 giờ sáng hoa mới tàn. Đúng là cảm xúc lúc đó rất đặc biệt, vì khuya, trời thanh, không khí tinh khiết, hoàn toàn tĩnh lặng, tâm hồn mình rất yên bình, như hòa quyện cùng thiên nhiên dù có thể còn nhiều lo toan ban ngày. Trong Nam hoa quỳnh hay nở mùa mưa nên đêm thật thuần khiết, và hoa thì như trinh nữ khoe sắc vậy, với hương thơm rất dịu nhẹ. Chị chỉ biết tả thực chứ không làm thơ văn được. Ngay cả khi hoa tàn buổi sáng chị vẫn thấy đẹp, chỉ khi nắng lên hoa héo rũ chị mới ngắt bỏ đi


Ba em thật may mắn là có con gái cùng thức ngắm hoa, chứ nhà chị chỉ có mình chị vậy thôi. Cảm ơn em đã chia sẻ bài thơ và tình cảm.




 





Từ: PhuongTT
07/11/2016 22:24:51

Cám ơn Diện đã cùng chị thưởng thức thơ



07/11/2016 21:12:15

 


Cám ơn chị Phương. Khi một bài thơ hay gắn với kỷ niệm về người cha yêu quý thì chắc nó sẽ ý nghĩa hơn nhiều lần.


 


 



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s