KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Thứ năm 04 Tháng tám. 2011

Mong manh




Tác giả: NghiPH

                               NghiPH

 

Có chậu cây nhỏ treo trước cửa nhà bạn tôi
Chẳng
biết vì sao không còn tươi nữa
Cành
cây vẫn y
nguyên
Lá chuyển sắc mầu kỳ ảo
Lá già vàng xanh
Lá non vàng đỏ

 

 

Vàng đỏ, vàng xanh
Xao xuyến buồn
Chiều thu chạng vạng
Bâng khuâng
Nỗi nhớ ai
!

 

Những cành cây vươn ra

Như những cánh tay 

Nhỏ bé

Thướt tha

Mong manh

Mong manh

 

Ơi kìa, có đôi mắt nhỏ xinh

Hiện ra

Từ kẽ lá

Em à

Em ngóng đợi ai!

 

(Ảnh Hà Linh)


Người post: NghiPH

Ngày đăng: 04-08-2011 17:05






Xem 1 - 10 của tổng số 20 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: NghiPH
27/03/2012 09:35:08

 


 


Một trăm năm hoa anh đào ở thủ đô Washington


 


Những bông hoa anh đào trắng hồng
Mong manh
Mong manh
Dệt thêu nên mối tình hữu hảo


Nhật- Mỹ
Trăm năm
Ngàn năm…


 


 



 



Từ: NghiPH
26/03/2012 16:51:09



Cây tùng bách vươn lên trời cao
Kh
óm trúc xinh đón gió lao xao
Mùa Xuân về
Muôn hoa khoe sắc
Em là hoa của đất
Lặng lẽ mỉm cười


Ôi! Cuộc đời ơi!
Ta yêu Người!
Yêu lắm, Cuộc đời ơi!



Từ: NghiPH
19/08/2011 07:43:48

Huyền BT ơi! Anh nhìn đăm đăm vào chậu cây khô ấy. Và anh thực sự đã thấy một điều kỳ diệu: Đôi mắt đen nhánh, tinh nghịch đã hiện ra từ kẽ lá. Ôi! Sung sướng biết sao!



Từ: HuyenBT
13/08/2011 05:16:29

Anh Nghị ơi, em làm một việc lẩn thẩn, thử đặt lại tên cho bài thơ. Dăm báy câu chữ được ngó nghiêng, nhưng càng để khẳng định thêm cảm nhận của em: chỉ có thể là "Mong manh"! Chẳng chắc gì em ngóng đợi?..., không biết có ngóng đợi tôi? Mong manh! Nhưng tôi ngóng đợi, đợi đến một ngày hiện ra từ kẽ lá, đôi mắt nhỏ xinh! Mà cũng chắc gì có đôi mắt nhỏ xinh ấy! Tôi đợi , tôi mong, tôi tưởng tượng ra, chỉ mình tôi nhìn thấy!. Mong manh! "Надежда умерает последней!"


Thơ anh bao giờ cũng nhân ái! Trong bài "Chỏng chơ", thấy toàn những chênh vênh, loạng choạng, rồi ngã chỏng chơ, mà người đọc thấy yên tâm, ấm áp, với một cái gì đó thật bền, thật vững :hạnh phúc?



Từ: TungDX
11/08/2011 21:12:58

Nghị ơi! ĐÓ là điều mình cảm được khi đọc tâm sự của tác giả, và người Nhật cho rằng cây cũng có hồn đấy;


Làm nhà lên một gốc cây cũng giống như làm trên một bộ hài cốt.



Từ: CuongLV
10/08/2011 22:29:35

  


          Gửi TBT


         Bài Thơ của TBT được nhiều người bình quá, các comment thực sự phong phú, sâu sắc và thuyết phục. Riêng tôi sau khi đọc bài thơ này thì chẳng ''nhìn '' thấy chậu cây đang bị héo lẫn '' đôi mắt nhỏ xinh '' của ai đó nữa ngoài đôi mắt tinh đời, láu lỉnh sau đôi mắt kính của anh Nghị PH. Có lẽ lứa tuổi U70, U60 của chúng ta biết mình đang về già…cũng có buồn đôi chút, nhưng nhờ nội lực còn '' rất trẻ, rất sung '' nên chỉ qua kẽ lá nhỏ hẹp, chúng ta vẫn háo hức nhìn đời, (và may thay) chưa hề bỏ qua bất cứ một vẻ đẹp nào của cuộc sống.


            Bài thơ dù dành nhiều câu miêu tả sự già nua, khô cằn…nhưng tôi không cảm thấy buồn chút nào. Trái lại cái tôi cảm nhận được là sự lạc quan, là tình yêu cuộc đời và con người không mất theo thời gian của lứa U70, U 60 chúng ta.      


 



Từ: NghiPH
10/08/2011 09:21:25

 


Anh Tung ơi, em rất thích tứ thơ: Năng lượng "NHỚ" nhau/ Thấm vào gốc cây đau/Gọi sự sống mãnh liệt/Từ cội rễ thẳm sâu/Bừng ra kẽ lá cành/"Đôi mắt nhỏ xinh".


Cái sự nhớ nhau có năng lượng dồi dào đến thế, nguồn năng lượng này thấm vào gốc cây đang khô héo, bật ra sức sống ở kẽ cành lá thành đôi mắt xinh xinh. Rất lý thú, rất lôgic!



Từ: TungDX
09/08/2011 22:51:00

 


Chủ nhà đi vắng hơi lâu


Để cho lá héo, cây sầu


"Bâng khuâng" hỏi: Ai đi đâu?
Chiều chiều mong trước, trông sau
và Năng lượng "NHỚ" nhau


Thấm vào gốc cây đau
Gọi sự sống mãnh liệt


Từ cội rễ thẳm sâu
Bừng ra kẽ lá cành


"đôi mắt nhỏ xinh"
Trở thành
Người bạn đồng hành
Mong Ai về nhanh nhanh
Cứu sự sống cây mong manh
Cứu một trái tim mong manh




 



Từ: ThongNV
09/08/2011 07:24:36

Mình nhận thấy là những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng đều có những trắc trở riêng trong cuộc sống: tuổi thơ, tình yêu, vật chất, tinh thần. . . Phải chăng, nỗi buồn làm cho tâm hồn người ta lắng lại, suy nghi và chắt lọc cho đời những câu thơ, áng văn tuyệt tác.



Từ: MinhCK
07/08/2011 10:03:06

Nỗi đau nào đến với con người đều đau như nhau cả thôi. Một người thân ra đi -đau, một công việc không thành-đau, một cái cây chết không biết lý do gì lại cũng đau. Cái đau mà chia sẻ, nói được với mọi người thì nỗi đau ấy sẽ vợi đi. Mình cảm phục với nỗ đau mà viết được thành lời thơ hay như thế của "Cụ Tổng" thì thật đáng kính nể




Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s