KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Mục: Thơ >> Tho cho Em
Thứ tư 11 Tháng một. 2012

VIẾNG MẸ BẠN




Tác giả: TRẦN KIẾN QUỐC

        Tôi nhận được bài thơ này qua email của những "thằng Trỗi con" sau khóa 2 chúng tôi nhiều. Bài thơ làm tôi rưng rưng muốn khóc nhớ những người lính ra đi không ngày trở lại, nhớ những người lính còn sống đã chăm nom, nuôi dưỡng các bà mẹ của những người lính đã hy sinh. Ngoài tình cảm mẹ con, còn tình cảm, trách nhiệm của những người đang sống đối với những người đã khuất. Tôi muốn chia sẻ với các bạn tình cảm đó trong những dòng ngắn ngủi giữa những ngày cuối cùng của năm cũ.

 

Tiễn mẹ hôm nay không phải là con trai
Mà là những thằng bạn nó
Con của mẹ đã "ra đi" truớc đó
Đến nay sắp tròn bốn chục năm
Cũng chừng ấy năm chịu đựng âm thầm
Mẹ cắn răng cho nuớc mắt lặn vào trong
...
Không có con nhưng mẹ có chúng nó
Những thằng bạn đến thăm mẹ thay con
Đến hôm nay chúng lại thắt khăn tang
Thay con, đưa mẹ về bên ấy
...
Ngày con đi khoảng là mười mấy
Còn chúng nó nay vừa sáu chục
Cũng chí ít giây mẹ, con ta gặp mặt
Cuộc hội ngộ sau bốn chục năm
tròn

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 11-01-2012 14:02






Xem 1 - 7 của tổng số 7 Comments

Từ: HienVC
17/01/2012 23:43:47

Có lẽ , hai câu đắt nhất trong bài 


Đến hôm nay chúng lại thắt khăn tang
Thay con, đưa mẹ về bên ấy

đã nói lên tất cả : Những đứa bạn con của mẹ xin thắt khăn chịu tang thay bạn mình - liệt sỹ đã ra đi hơn bốn chục năm trước, đưa tiễn mẹ đến nơi an nghỉ cuối cùng - nơi hội ngộ của hai mẹ con ở thế giới bên kia. 



Từ: HuyenBT
12/01/2012 20:14:59

Em nghĩ rằng đây có thể là một trong những bài thơ hàng đầu của Việt nam về chiến tranh. Nỗi mất mát, đau thương đa phương, đa chiều, xuyên dọc thời gian  xuyên thấu không gian. mang theo từ kiếp này sang kiếp khác. Một người con  -người lính đã hy sinh khóc mẹ mình sắp khuất. Những lời dặn dò, an ủi, chia sẻ  của người con-từ một kiếp khác. Vào thời chiến tranh ấy, chuyện "Lá Vàng còn ở trên cây, lá Xanh rụng xuống...", là điều đau lòng thường gặp trong bất cứ nơi nào trên đất Việt của chúng ta. Em nghẹn lòng từng chữ.  Người Việt mình có một tập tục rất sâu tình nặng nghĩa: được chịu tang, đó là hành động được chít khăn tang. Ai muốn được phép, và ai sẽ được phép điều này? Baì thơ là một nét tâm hồn Việt, cao cả, rộng lớn, sâu sắc. Em kính yêu hồn Việt, em kính yêu những người lính. Đúng như anh Minh nói, họ luôn là những người lính, cả trong thời bình.



Từ: HanhLM
12/01/2012 16:58:06

Cám ơn anh Minh đã giải thích cho em rõ. Càng đọc bài thơ (cả phiên bản mới) em càng thấy rưng rưng. Vì là con lính, vợ lính, chị lính và bạn lính nên em càng đồng cảm với những câu chuyện, lời thơ về người lính.



Từ: MinhCK
12/01/2012 09:00:05

Tác giả chuyển cho tôi qua một người bạn một bản mới của bài thơ VIẾNG MẸ BẠN được sửa hoàn chỉnh lần cuối. Xin gửi các bạn cùng xem


TIỄN ĐƯA MẸ ĐỒNG ĐỘI


Tiễn đưa Mẹ hôm nay không phải con trai







Mà là những thằng bạn nó.
Con của mẹ đã ra đi truớc đó
Đến hôm nay sắp chẵn bốn chục năm
Chừng ấy năm Mẹ khắc khoải âm thầm
Cắn chặt răng nước mắt lặn vào trong, chịu đựng...
...

Không có con nhưng Mẹ còn chúng nó
Những thằng bạn đến thăm mẹ thay con.
Và hôm nay chúng đến để chịu tang 
Thay con, đưa Mẹ về Bên Ấy
...

Ngày con ra đi tuổi vừa mười mấy
Chúng nó giờ đây sáu chục cả rồi
Chỉ lát nữa thôi mẹ con mình gặp mặt
Cuộc đoàn viên sau bốn chục năm trời

Chúng con đưa tiễn Mẹ, Mẹ ơi...

 

Trần Kiến Quốc

---------------

Các bạn Trỗi tiễn đưa Mẹ của AHLS H.K.TRUNG K5 về Cõi Vĩnh Hằng.







 



Từ: ThongNV
12/01/2012 07:38:58

Trong mỗi cuộc chiến tranh, người đau khổ nhất chính là người mẹ, người vợ và người phụ nữ.


"Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ,
Các anh không về mình mẹ lặng im.. "


 




Từ: MinhCK
11/01/2012 21:39:01

     Đúng thế đấy Hạnh ạ, không sai đâu. Chúng nó được tin mẹ thằng bạn liệt sỹ của chúng nó ốm nặng quá muộn. Tác giả bài thơ (TKQ) đến nơi thì bà chỉ kịp nhìn thấy thêm một đứa con nữa rồi bà trút hơi thở cuối cùng: Cũng chỉ ít giây mẹ, con ta gặp mặt / Cuộc hội ngộ sau bốn chục năm tròn. Đó là một ý của tác giả, nhưng cũng có thể hai khổ thơ sau là tâm sự từ tâm linh xa xôi của thằng con đẻ sẽ nói với mẹ rằng: chỉ vài giây nữa thôi hai mẹ con sẽ gặp nhau. Anh điện cho tác giả mà chưa gặp đươc, máy bị ngoài vùng phủ sóng. Anh hứa sẽ tìm hiểu kỹ ý này của em. Cám ơn Hạnh.


     Tôi cảm phục trước tình cảm của những người lính trong thời bình.



Từ: HanhLM
11/01/2012 17:00:03

Ân tình thay tình bạn.


Cám ơn anh Minh nhé (Anh xem lại câu gần cuối "Cũng chí ít giây mẹ, con ta gặp mặt", có bị nhầm không hả anh?).



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s