BLOGS  
 
RSS
Năm Tuổi Quý Tỵ
Ngày đăng 13/02/2013 21:20:20 bởi HaiNV

Vậy là đã bước sang năm Quý Tỵ - năm tuổi của bạn và của tôi, vừa tròn một chu kỳ 60 năm, còn gọi là “Vận Niên Lục Giáp" hay “Lục Thập Hoa Giáp” theo Âm lịch. Đây thực sự là một cái mốc đáng nhớ của một đời người, bởi ít mấy ai trong đời được chiêm nghiệm cái chu kỳ này lặp lại lần thứ hai!

Mẹ kể: mẹ đã sinh tôi vào nửa đêm 19 – rạng sáng ngày 20 tháng 11 năm Quý Tỵ (nay quy ra Dương lịch chính xác là ngày 25 tháng 12 năm 1953), khi ấy mẹ vừa tròn 20 tuổi, tôi là con thứ hai, nhưng là con trai đầu trong nhà. Năm ấy là năm “phát động giảm tô”, “cải cách ruộng đất”. Ông bà ngoại tôi vốn người Hà Nội gốc, do ông ngoại tôi mất sớm, bà ngoại tôi mang mẹ tôi còn rất nhỏ theo bạn bè lên thị xã Tuyên Quang. Gặp người tâm đầu ý hợp, bà đi bước nữa.

Tuyên Quang ngày ấy thuộc chiến khu Việt Bắc. Khi Tây đánh lên Tuyên Quang, bà ngoại tôi theo gia đình sơ tán về quê của ông ngoại kế của tôi, cách thị xã trên 80 km, ngày ấy có tên là xã Thái Nguyên, huyên Yên Bình, tỉnh Tuyên Quang , tức là xã Bảo Ái, huyên Yên Bình, tỉnh Yên Bái quê tôi bây giờ (do từ sau khi hoà bình lập lại, chia tỉnh, huyện Yên Bình của tôi vốn từ lâu đời thuộc tỉnh Tuyên Quang đã được cắt về Yên Bái). Tại đây, bố mẹ tôi đã gặp nhau, thương yêu nhau và nên nghĩa vợ chồng.

Đêm mẹ trở dạ sinh tôi, bố tôi đi dân công chiến dịch Nghĩa Lộ từ mấy hôm trước, rất xa nhà, nên không thể liên lạc gì. Bà ngoại tôi ở rất gần, nhưng không thể đến trông con gái trở dạ sinh cháu, do Cụ thân sinh của ông ngoại kế tôi bị “quy” là địa chủ, nên “Đội cải cách” đã ngăn không cho con dâu của Cụ, tức là bà ngoại tôi, ra khỏi nhà! Không nhà hộ sinh, không bà đỡ, chỉ căn nhà sàn lạnh buốt giữa đêm đông và mẹ tôi đã sinh ra tôi trên căn nhà sàn đơn sơ ấy. Bà nội tôi đã cắt rốn cho tôi bằng cái “lẹm” (mảnh tre, nứa vót sắc, nhọn)!

Ông nội có gốc gác mấy đời từ Cao Bằng sang đây lập nghiệp. Ông tôi lấy hai bà, ông lấy bà cả hơn chục năm không có con, rồi ông mới lấy bà hai, tức là bà nội ruột của tôi. Bà nội ngày ấy có thể gọi là rất “hiếm” con, chỉ có một bác gái và bố tôi, cả hai lại đều rất hăng hái tham gia kháng chiến. Giờ có thằng “cháu đích tôn”, nên ông tôi rất mừng! Phải mấy tháng sau, bố tôi mới làm Giấy khai sinh cho tôi tại “Uỷ ban Kháng chiến Hành chính” của xã (tôi còn nhớ Giấy khai sinh ấy bằng tờ giấy như “giấy bản”, có dấu của “Uỷ ban Kháng chiến Hành chính” hẳn hoi và “chữ ký” - đúng hơn là dấu lăn tay của cái ông làm ở “Uỷ ban” - vốn dĩ là thành viên của“Đội cải cách”). Có lẽ, chẳng ai nhớ rõ và có thể “quy đổi” ngày sinh của tôi theo Âm lịch ra Dương lịch thế nào, nên người ta “ghi đại” cho tôi sinh ngày 12 tháng 1 năm 1954.

Tuổi Quý Tỵ còn quá nhỏ, không nhớ những gì đã xảy ra ngày Hoà bình lập lại ở Miền Bắc, và những năm đầu khi Đất nước bị chia cắt. Gần 10 năm Hoà bình gắn liền tuổi học trò…Năm 1959, chị tôi lên 7 tuổi đi học vỡ lòng, tôi mới hơn 5 tuổi (vẫn mang Giấy khai sinh 1954) thường chạy lon ton theo chị đến lớp. Đứng ngoài liếp nghe thầy giảng bài, tôi lẩm nhẩm theo và nhanh chóng thuộc hết những bài học của lũ trẻ. Thầy dạy vỡ lòng là một ông bác họ của tôi, thấy thằng bé có vẻ “sáng dạ” nên đã cho tôi vào lớp cùng học với chị. Rồi hai chị em tôi cùng học hết cấp I, xã chưa có trường cấp II, hai chị em tôi đã được bố mẹ gửi sang Tuyên Quang ở nhờ bà ngoại và ông ngoại kế cùng các cậu, dì cho đi học tiếp.

Chị em tôi đang học lớp 5 thì Mỹ bắt đầu ném bom miền Bắc, gia đình ngoại và bố mẹ tôi không yên tâm để mấy đứa trẻ ở thị thành, nên hết lớp 5 chị em tôi được đưa về quê nghỉ hè và ở lại nhà luôn. Rất may là năm ấy ở xã Tân Phong (Cảm Ân) bên cạnh bắt đầu mở Trường cấp II, trường sơ tán trong rừng. Chúng tôi, lũ trẻ 11-12 tuổi phải dựng lều trại để ở. Chúng tôi phải thay phiên hôm thì về nhà, hôm thì ở lại lán trại vì đường xá đi lại rất khó khăn, không thể ngày nào cũng trèo đèo, lội suối trên dưới hai chục cây số.

Thế rồi tôi lên cấp III. Có một “sự cố ngày sinh” làm tôi suýt không được vào lớp 8. Chả là khi ấy “quy định” phải sinh vào năm 1953 trở về trước mới đủ tuổi vào học cấp III, mà theo Giấy khai sinh thì tôi lại sinh vào năm 1954! May mà bố tôi làm việc ở Uỷ ban xã nên mới nhờ đổi được Giấy khai sinh cho tôi thành ngày 1 tháng 12 năm 1953 và Trường cũng chấp nhận (hoán vị đơn giản ngày/ tháng của Giấy khai sinh cũ, chứ có ai biết lịch mà quy đổi chính xác đâu).

Chiến tranh phá hoại của Mỹ ngày càng ác liệt. Quê tôi nằm giữa đập thuỷ điện Thác Bà, sân bay quân sự Yên Bái, đường tàu Lào Cai - Hà Nội và con đường 13C (nay là Quốc lộ 70) huyết mạch cho tiếp viện ra tiền tuyến, nên máy bay địch bắn phá hết sức điên cuồng. Trường cấp III Thác Bà sơ tán của chúng tôi nằm giữa rừng sâu. Lại tiếp tục những năm tháng lều trại, thiếu thốn đủ thứ. Gia đình chúng tôi dần dần đông thêm, thành tất cả là 9 chị em. Nói sao hết được những khó khăn ngày ấy, nhưng bố mẹ đã chắt chiu, hết lòng nuôi từng đứa chúng tôi cho ăn học. Rồi 3 năm học cấp III gian khổ đối với tôi cũng qua đi.

Những ngày ấy, đã xảy ra một biến cố hết sức lớn lao đối với vận mệnh của Đất nước và của cả Dân tộc ta: Bác Hồ mất, đúng lúc chúng tôi sắp bước vào lớp 10, lớp học cuối cấp. Chúng tôi vẫn nhớ như in, ngày ấy chúng tôi và cả nước đã khóc thương Bác rất nhiều. Ngày 20 tháng 5 năm 1970, một ngày sau ngày Sinh nhật Bác, hàng chục bạn lớp 10 của tôi (được đặc cách tốt nghiệp) đã lên đường theo lệnh Tổng động viên (cùng bao chàng trai cô gái khác trong cả nước). Một trong những lý do không cho tôi được cùng bạn bè lên đường nhập ngũ lại chính là “ngày sinh rắc rối” của tôi: Tôi thiếu mất vài tháng tuổi, do quy định: ai sinh trước này 30 tháng 9 năm 1953 thì đủ tuổi, “được” đi! Lý do khác là tôi đã được Ban Tuyển sinh Tỉnh chọn từ học kỳ I, lớp 10 (cả trường tôi chỉ có tôi và 1 bạn nữa) cho đi thi để đi học nước ngoài. Dù tôi đã có “đơn xin nhập ngũ” cũng chẳng cho, họ bảo: thiếu tuổi, hè cho đi thi, nếu không đỗ thì đi bộ đội, vẫn kịp!

Thế rồi tôi thi đỗ, được sang Liên Xô. K70-76 KGU của chúng tôi gồm 39 người thì đa số sinh vào năm Quý Tỵ - 1953, chỉ có một số ít sinh 1952 (hay trước đó) và một số ít sinh 1954. Chả thế mà lớp tôi có đến 2 bạn Tỵ, đành phải phân biệt là TỵA và TyB. Rồi K71-77 và cả 72-78 và các K sau cũng có “lác đác” những bạn tuổi Quý Tỵ (như: 3Chai, MinhNX, LanhDN…). Các bạn “Tỵ” ấy chủ yếu cũng đã đi bộ đội rồi lại được cử đi học nước ngoài. Chúng tôi thật may mắn học xong trở về, khi chiến tranh đã kết thúc, Miền Nam được giải phóng và Non Sông đã được thống nhất!

Tôi không hề tin vào tử vi, có xem cũng chỉ để cho vui. Tôi thường nghĩ, chẳng lẽ trên thế gian này có 12 con giáp tức là nếu dân số trên Trái Đất hôm nay là trên 7 tỷ người, thì bình quân có đến gần 600 triệu dân cùng tuổi một con giáp. Nếu tính cả Can - Chi thì riêng Quý Tỵ - Năm tuổi tôi và của bạn thì Trái Đất cũng có đến 120 triệu người! Các bạn đồng niên Quý Tỵ của tôi có biết không? Có lần tình cờ mình đọc ở đâu đó thấy số tử vi của Tuổi Tỵ (bao gồm Ât Tỵ, Đinh Tỵ, Kỷ Tỵ, Tân Tỵ và Quý Tỵ): “Người sinh Năm Rắn sẽ phải “quằn quại” suốt cuộc đời!” Mình vẫn thầm nhủ, trong 12 con giáp ấy, ai mà không phải “quằn quại” cơ chứ?

Đến hôm nay, thì hầu hết các bạn nữ tuổi Quý Tỵ của tôi đã được về “nghỉ chế độ”. Còn các bạn nam thì cũng vào ngưỡng cửa “được thông báo”. Nhìn ra thế giới thì “anh bạn đồng niên” Tony Blair đã kịp làm mấy nhiệm kỳ Thủ tướng Anh và đang vui vẻ “nghỉ hưu” để kiếm bộn tiền nhờ tài hùng biện của mình. Rồi “Tập đồng chí” - đồng niên Quý Tỵ của tôi, cũng vừa trở thành “Lãnh tụ Tối cao” của Người khổng lồ hàng xóm…Rồi cả đồng chí Bá Thanh nữa, tuổi 60 với anh mới chỉ là một sự bắt đầu…

Bất giác, tôi nghĩ về những người bạn học cấp III của mình đã vĩnh viễn nằm lại chiến trường Quảng Trị và những mảnh đất thân yêu khác của Tổ Quốc…Tôi lại nhớ về những người bạn tuổi Quý Tỵ lớp tôi cấp III, của KGU đã đi xa…Riêng tôi thì tôi đã và đang bắt đầu một vài công việc mới trước ngưỡng cửa của “Vận Niên Lục Giáp”của mình. Tôi thầm nhủ, có thể như thế vẫn là chưa muộn. Người ta thường nói: Thà muộn còn hơn chẳng bao giờ!

Ngày 13. 2. 2013 (Tức 4 Tết Quý Tỵ).



Bookmark:

[ Xem thêm Emoticons ]



Xem 11 - 17 của tổng số 17 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: NhuanNT
14/02/2013 14:26:58

CHúc mừng anh Hải và những quí ông, quí bà của năm Quí Tỵ !


tuổi của anh đây này, em chép từ cuốn Thương nghiệp niên giám,  free ở cac cửa hàng asian ở Adelaide:


Tuổi qui tỵ nam mạng quí ông


giàu sang tiền bạc trọn đời ấm no


khang trang nhà cửa giàu to


vợ chồng hạnh phúc chẳng lo ưu phiền


Tuổi ông chất phác thật hiền


Tiền tài hưởng trọn phước điền tổ tiên


Vợ hiền con hiếu như tiên


Quí ông năm mới bình yên gia đình !


Nhưng mà các ông gặp sao Kế đô , gia đình có bế tắc và hoạn nạn !


Hạn địa võng: cẩn thận kẻo bị thương tích nhẹ.


Mọi tháng trong năm đều ổn, chỉ có tháng chạp : số đào hoa ong bướm quyến rũ không chống đỡ nổi !!!


:))))))))


Chúc anh Mọi sự như ý !


 



Từ: NghiPH
14/02/2013 12:00:37

     Anh HảiNV sẽ "nghỉ chế độ" sau khi đã tạo nền móng cho một tổ chức nghiên cứu mới về gen, đặc biệt là về gen người của Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam.
     Chúc anh HảiNV khỏe, vui và có những kết quả nghiên cứu khoa học tốt về gen!



Từ: PhongPT
14/02/2013 11:36:29



PhongPT bắt đầu lúc 55, HaiNV bắt đầu lúc 59, nhưng còn được ngồi dưới mái nhà. Harland Sanders bắt đầu lúc 60, khi cửa hàng của ông bị giải tỏa làm đường, với bọc gia vị gà rán trong tay, đi dọc nước Mỹ, gõ cửa từng nhà hàng chào bán, để 1009 lần nghe câu hỏi “tại sao tôi phải mua gói gia vị của ông?”. Sau đó thế nào thì ai cũng rõ.


Không bao giờ quá muộn để bắt đầu, anh HaiNV nhỉ.




Từ: CucNT
14/02/2013 10:44:38

Cảm ơn anh Hải đầu năm viết về tuổi Quý Tỵ của chung và của riêng anh thật là hay. Có thể hình dung ngày anh ra đời và những tháng năm anh đã trãi để làm nên một Viện trưởng hôm nay.


“Người sinh Năm Rắn sẽ phải “quằn quại” suốt cuộc đời!” Mình vẫn thầm nhủ, trong 12 con giáp ấy, ai mà không phải “quằn quại” cơ chứ".


Có lẽ đó là một câu đúc kết gần như trở thành chân lý!


Cảm ơn anh khi nhắc đến những người tuổi Tỵ đã không quên những người bạn đã vĩnh viễn nằm lại ở chiến trường Quảng trị và những vùng miền khác của Tổ quốc thân yêu!


 


Xin chúc mừng sinh nhật anh! Chúc cho anh một năm mới thật khỏe mạnh, hạnh phúc bình an và những công trình mới sẽ ra đời ở cái tuổi  60 cùa anh!



Từ: Guest Kim Thu
14/02/2013 01:12:08
Tuy chủ đề nói về năm Tỵ, tác giả có viết về Tuyên Quang, khiến mình nhớ lại những kỷ
niệm của gia đình mình . Năm 1946, 1947, mẹ mình xung phong vào đoàn cán bộ củng
cố Việt Bắc, lúc ấy mẹ mới 17 tuổi, đảng viên trẻ nhất đoàn. Mẹ mình làm công tác phụ vận ở Thanh Ba, Thanh Sơn & Tam Nông, Phú Thọ. Đến 1950 thì về Tuyên Quang, đám cưới bố mẹ mình được tổ chức ở đây, do bác Thanh Bình (cựu Bộ trưởng Bộ Thủy lợi)làm chủ hôn. Mẹ mình sinh hai chị em mình đều trên Tuyên Quang, ngay tại Thị xã, lúc này mẹ mình công tác tại Sở Thuế của tỉnh. Những năm vất vả, thiếu thốn, kham khổ ở Tuyên Quang, thường được mẹ mình kể lại với một tình cảm đặc biệt. Và năm 1954, mẹ đưa hai chị em mình về Hà Nội, vì gia đình bố mình lại là người Hà Nội, mình có viết trong bài NGÀY VỀ, tháng 10 năm rồi. Trong TP Hồ Chí Minh, vẫn có Hội những người Tuyên Quang. Năm 2003, mình theo mẹ đến dự. Các bác thấy mình, lao xao lên hỏi: "Con Thu Tuyên Quang đấy hả?!" Chắc thấy mình già quá rồi chăng? Cảm ơn HẢI, tác giả đã thức dậy trong ký ức mình hai tiếng TUYÊN QUANG.


Từ: Guest LiTM
13/02/2013 22:30:05
Sáu mươi là tuổi đương xuân
nghiên cứu, viết lách, vẫn tuôn dồi dào,
sang năm Quý Tỵ, xôn xao
mưa rào bài viết, xếp vào Giáo sư!


Từ: BaLX
13/02/2013 21:52:58

Chúc Hải bước sang tuổi thứ 60 nhé, năm cột mốc của cuộc đời, luôn vui khỏe và có nhiều cống hiến trong lĩnh vực nghiên cứu Gen của người VN. Chị vẫn nhớ mãi cái tên Hải bột mà mọi người đặt cho em trong những năm học tại KGU. Chị đang chờ tin vui từ những công trình nghiên cứu của bọn em, chúc em mau tới ngày hái quả!




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |