KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 24 Tháng bẩy. 2011

MÀU TÌNH YÊU




Tác giả: meomun

Một câu hỏi muôn đời là “tình yêu có màu gì”? Có bao nhiêu người yêu nhau đã đi tìm đáp án cho câu hỏi ấy. Nhưng từ ngàn đời nay, đáp án chung vẫn không thể có vì tùy bối cảnh, tùy tâm trạng của người đang yêu mà người ta chọn cho mình những sắc màu của tình yêu. Tình yêu thuở học trò, trắng trong như tờ giấy, như tà áo trắng trong sân trường. Tình yêu trong nỗi nhớ mong của những đôi lứa xa nhau có màu tím, man mác buồn và thủy chung. Màu vàng tượng trưng cho sự phản bội trong tình yêu. Còn tình yêu cháy bỏng, mãnh liệt có màu đỏ như lửa.  Với anh Nguyễn Đình Phư, một nhà thơ chính hiệu của KGU thì sau khi nhìn lại một tình yêu đã bay xa, anh thấy “đường tình xanh màu mây”. Vào mùa hè 1972 trên đất nước bạn, dường như không để ý gì đến không gian ngập tràn màu nắng mật ong, thơm nồng hương táo chín  của xứ sở Moldavia, có chàng trai 19 tuổi đã mượn hình ảnh lá Klion để đưa ra một khái niệm mới về màu sắc:

Lá Klion xanh xanh

Như tình em tình anh

Xanh và xanh vô tận

Màu xanh là của đất

Màu xanh là của trời…

Tràn ngập trong những câu thơ năm chữ ngắn, nhịp điệu nhẹ nhàng ấy là màu xanh! Lá Klion, tình em, tình anh, đất, trời, tất cả nhuộm một màu xanh đằm thắm, ngất ngây tươi tắn, và đầy sức sống trong con mắt của những người trẻ đang yêu, cái thuở “rối rít trong lòng một nỗi em em” như nhà thơ Lưu Quang Vũ thú nhận. Ô, mà “Klion” là lá gì nhỉ, có phải lá phong chăng? Mình thắc mắc và được tác giả gửi hẳn cho một trang web về lá Klion. Hóa ra, là một nhà khoa học, tác giả không hề nhầm lẫn và biết rõ Klion có nhiều loại, có loại màu xanh, nhưng cũng có loại màu nâu tím, màu đỏ (như lá phong trên quốc kỳ Canada). Mình thì không chắc trong những năm tháng ở Kishinev có để ý lá phong xanh là như thế nào, mà chỉ hiểu lá phong thì màu đỏ qua câu thơ Tế Hanh “Lá phong đỏ như mối tình đượm lửa”. Nhưng mà thôi, không thể mang cái logic bình thường ấy ra để cãi với người đang yêu, vì như Hồng Thanh Quang có nói: “Khi yêu, luật Trời ta cũng sửa!” mà! Thế đấy, luật trời còn dám sửa, huống chi chỉ là khái niệm màu sắc, nhiều khi chỉ là cảm giác và có tính ước lệ! Với người đang yêu ấy, lá klion nào mà chẳng xanh, đất cũng màu xanh, bất kể đất thường có màu nâu hay màu đỏ bazan và trời cũng luôn xanh, bất kể thực tế trời có lúc xám xịt…Mình tò mò hỏi tác giả sao chọn màu xanh là màu của tình yêu, tác giả nói: “Vì đó là màu của tình yêu thầm lặng”! Mình thì mình chẳng tin, vì mình thấy mọi sự chẳng thầm lặng tí nào, mọi câu chữ trong bài thơ như tiếng reo vui, rộn rã, háo hức khi dường như người trẻ ấy đang khám phá được quy luật của cuộc sống, của tình yêu:   

Tình yêu giữa con người

Cũng xanh màu trời đất

Vì sao yêu ngây ngất

Vì tình yêu màu xanh

X x

x

Không biết vô tình hay hữu ý, tác giả gửi KGU bài “Lá Klion xanh xanh” và bài “Em về rồi…”, được viết cũng vào một ngày hè nồng nhiệt nhưng cách nhau hơn 30 năm. Hơn 30 năm, thời gian quá đủ cho một tình yêu đẹp đơm hoa, kết trái, để “anh” và “em” hôm nay vẫn trọn vẹn là “anh” và “em” thuở ấy. Nhưng hơn 30 năm cũng đủ để lại dấu vết của tuổi tác, biến những chàng trai, cô gái ngày nào thành những người đứng tuổi. Nghiệt ngã hơn, thời gian và đời thường sẽ trả lại màu sắc thật cho những gì lung linh ẩn hiện thuở ban đầu và thật đến khi ngay cả chính người trong cuộc như nhà thơ Lưu Quang Vũ cũng có lần khắc khoải hỏi người bạn đời: “Có phải mười lăm năm yêu anh/trái tim em đã mệt?”.

Hãy nghe lời thủ thỉ của chàng trai 19 tuổi ngày nào, nay đã là một nhà khoa học thành danh, với người yêu năm xưa, nay là bạn đời của mình:

Em về rồi biển không còn xanh nữa

Dải cát vàng đã xóa dấu chân em

Sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt

Biển bơ phờ những con sóng ngẩn ngơ

Bài thơ nói về nỗi trống vắng, cô đơn khi xa EM, một chủ đề không xa lạ trong thơ. Nhưng sao lại là “Em về rồi…” mà không phải “em ra đi”? Theo cái logic “cùn” của mình thì “Em ra đi” thì mới làm ANH buồn đến thế chứ mọi sự trở về đều viên mãn, tròn đầy! Mình đã đem thắc mắc ấy để hỏi tác giả và được biết cái thành phố Trieste nhỏ bé, xinh đẹp của nước Ý bên bờ biển Andriatic ngày ấy là nơi chàng đi công tác ngắn hạn thôi. Thế rồi một ngày nọ, nàng đưa các con đến thăm chàng và sau những ngày sum họp ngắn ngủi, nàng đưa các con về lại Ba Lan, nơi có căn nhà chung, “tổ ấm chở che anh” (Lưu Quang Vũ). Nhưng cái sự trở về của nàng, mặc dù chỉ về trước chàng có 1 tháng thôi, đã để lại cho chàng nỗi trống vắng khó bù đắp, và chàng như tự nói với mình, rồi tự trả lời mình với sự tần ngần, dường như cả sự trách yêu sao em về trước anh trong dấu chấm lửng “em về rồi…”. Thế đấy, đối với người đang yêu, thì dù “em ra đi” hay “em về rồi” mà không có ANH đi cùng thì đều là buồn, là trống vắng, là hụt hẫng. Đại thi hào Nguyễn Du đã nói “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”, và ANH cũng không ngoài quy luật ấy. Khi “EM về rồi” và dải cát vàng đã xóa dấu chân em, nhưng dường như em vẫn còn quanh đâu đây, quen thuộc, thân thương. Vắng EM, dường như biển cũng thấu hiểu, cũng cảm thông, chia sẻ sâu sắc khi “biển bơ phờ những con sóng ngẩn ngơ” và “sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt”.

Biển Trieste dù có xanh với dải cát vàng, với sóng vỗ muôn đời dào dạt nhưng giờ đây dường như không còn cuốn hút mà chỉ đào sâu thêm nỗi nhớ, trên bãi biển bức tượng hai người hôn nhau, chứng nhân của tình yêu bất diệt vẫn còn đó, khiến người trong cuộc ngẩn ngơ:

Chỉ có bức tượng hai người yêu nhau vẫn thế

Vẫn hôn nhau như chưa thể bao giờ

Anh chẳng biết mình mơ hay tỉnh

Bức tượng kia như in bóng đôi mình

Không có bóng dáng con người trong bài thơ, ngoài hai chữ "anh" và "em" nhưng tác giả đã khéo léo mô tả cảnh vật xung quanh, nhân cách hóa chúng để diễn tả cảm xúc của mình. Nhưng điều đặc biệt ở chỗ là qua những câu thơ nhẹ nhàng, sâu lắng ấy, dường như chính tác giả cũng tự mâu thuẫn với mình khi nhìn cảnh vật xung quanh. Trong những câu thơ ấy, những cảnh động như biển, sóng làm cho lòng người không  yên, nên tác giả muốn những cảnh ấy như tĩnh lại, đừng khuấy động, đừng gợi thêm cho mình nỗi cô đơn khi chia xa người yêu. Ngược lại, hình ảnh bức tượng hai người hôn nhau trên bãi biển là một cảnh tĩnh thì tác giả lại nhìn thấy nó không hề tĩnh, dường như đang có hai người thật, là ANH, là EM bước ra từ bức tượng ấy, vẫn trao cho nhau nụ hôn bất diệt, bất kể tháng năm, cuộc đời dâu bể.

Hơn 30 năm, mái tóc xanh đã thêm nhiều sợi bạc, nụ cười xưa đã khắc dấu chân chim, nhưng tình yêu vẫn trẻ mãi, vẫn tồn tại bất kể mọi đổi thay, mọi biến động của cuộc sống, như bức tượng hai người yêu nhau vẫn thế, “vẫn hôn nhau như chưa thể bao giờ”. Dù trong bài thơ “Em về rồi…” tác giả chỉ nhắc tới màu xanh có một lần, mà lại là phủ định (biển không còn màu xanh), và tác giả dù không còn là cậu trai 19 tuổi thuở lá Klion xanh thắm ngày nào nhưng người đọc vẫn cảm thấy mát dịu một màu xanh từ những dòng thơ 8 chữ, với nhịp điệu trầm như một lời tự sự, lời nhắn nhủ. Trải qua bao tháng năm và biến động bên ngoài, màu xanh của sự sống, màu xanh của tình yêu ấy đã được những người trong cuộc nâng niu, vun xới và gìn giữ để đến bây giờ xanh vẫn xanh.

Mình chợt nhớ đến câu của thi hào Đức Goethe “VÀ CÂY ĐỜI MÃI MÃI XANH TƯƠI”…

7/2011

(Viết tặng anh Mai Xuân Lý- Chị Nguyễn Thị Ngọc Tâm nhân đọc bài thơ "Lá Klion xanh xanh" và "Em về rồi..." của anh Mai Xuân Lý )


Người post: VanNH

Ngày đăng: 24-07-2011 13:01






Xem 1 - 10 của tổng số 18 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: HuyenBT
10/08/2011 05:54:50


     Em ở NY, mà đầu óc bị lá Klion ám ảnh, chân bước trên đường phố cứ bị theo nhịp 5/5 (!) : “lá Klion xanh xanh/ như tình em, tình anh….”.Tác giả bài thơ chắc chẳng vô tình khi chọn lá Klion cho tình yêu của mình. Màu xanh không phải là đặc trưng của màu lá đó. Nhưng Klion lại hay gợi nhớ đến tình yêu. Thuở sinh viên, chắc anh chị nào cũng đã từng xốn xang với bài hát: “Tам, где клен шумит”, và chắc đến bây giờ bao nhiêu người vẫn còn cảm thấy nghẹn nơi con tim khi nhớ lại truyện ngắn “Cây Phong non trùm khăn đỏ”?...Còn nữa, có chị em nào mà không một lần tha thẩn nhặt lá klion vàng rực trên những con đường trải thảm Thu?


    Và sự đồng điệu, đồng cảm là ở chỗ này đây: người bình thơ “tóm” ngay được tâm trạng của người đang yêu ấy, nhìn gì cũng thấy tha thiết một màu xanh. (May mà không phải là Huyền, không thì thì đã chói chang một màu đỏ rực!).


    Có thể chọn những sắc thái khác, tâm trạng khác của tình yêu để bình, nhưng người bình thơ chỉ chọn sắc màu để bàn đến, màu xanh! Về tình cảm, thì đó là sự đồng điệu (điều này cũng đã được minh chứng bổ sung: cả người làm thơ và người bình thơ đều là fan của một đội bóng đá!), về lý trí, thì đây là một sự lựa chọn thông minh: vườn thơ KGU đa màu, đa sắc lắm! Người ta có thể nhìn thấy dáng thanh mảnh, kiêu sa của những cây bạch dương, thấy liễu rủ thướt tha, thấy những bông hồng đài các, thấy cả những bông cúc dại mọc hồn nhiên giữa miên man cỏ xanh, và cả những bông hoa không rõ tên tuổi, âm thầm tỏa hương  trong kẽ đá! Giữa phong phú đa dạng, muôn hương, ngàn sắc ấy, biết chọn gì, biết bắt đầu từ đâu? Sẽ là khiên cưỡng khi mang ra mổ xẻ như khi nghiên cứu cả một cây đại thụ nào đó. Nếu không cẩn thận, sẽ có thể làm nhụt đi một chút hương thơm tự nhiên như gió, sẽ có thể làm phai đi một sắc màu vốn mong manh như nắng sớm!


    Cái “Màu tình yêu trong thơ Mai Xuân Lý” sẽ mãi là một chút hương trời, giống như “ Nét nữ tính trong thơ Nguyễn Thanh Hương”, như “Hồn Việt trong Lục bát của Đỗ Khắc Tuấn”, như “Xôn xao cuộc sống trong thơ Dương Mạnh Cơ”, hay “ Tính Thời sự- Trữ tình trong thơ Phạm Hữu Nghị”, “Lang thang cùng thơ Tạ Minh Lý”, hay “ Hồn nhiên học trò trong  “Tuổi Trăng tròn” của Dịch giả Một bài Bùi Quang Ngọc”…


     Em cảm ơn nhà thơ Mai Xuân Lý, đã cho “bột” để nhà bình thơ “gột nên hồ”!


     Mong có nhiều tâm hồn đồng điệu đến với vườn thơ KGU!



Từ: HuongNT
27/07/2011 12:31:43

Mèo Mun ơi! Lâu rồi mới vào trang web kgu, đọc bài bình thơ anh Lý của Vân tôi rất thích, quả là một bài bình thơ rất "chuyên nghiệp" và rất hay. Dạo trước đọc bài thơ của anh Lý, quả thật là tôi không có ấn tượng lắm và có một thắc mắc nhỏ, tại sao "em về rồi" mà "biển không còn xanh nữa". Nay đọc bài của Vân, tôi đã hiểu được vì sao và bỗng thấy bài thơ hay hơn rất nhiều. Cám ơn Vân nhiều lắm! Em đã giúp cho người KGU hiểu được nhau hơn. Bài bình của Tổng Nghị cũng rất hay!


Về lá phong đọng lại trong tôi là hình ảnh những chiếc lá phong màu vàng, màu đỏ. Nhưng tôi nhớ cây phong khi lá xanh mướt, láng bóng cũng rất đẹp. Và quả thật, tình yêu thì bao giờ cũng đẹp vô cùng!



Từ: Khửu
26/07/2011 22:47:59

Chào Lý nhá. Hồi tháng 2 mình post giúp Lý 2 bài thơ lên web không phải là nhầm đâu. Trước hết muốn đưa vào sách người KGU thì phải có bài đăng, thứ nữa là mình thấy 2 bài thơ tuy ngắn của bạn thật quá hay, nhưng vì không có tâm hồn thơ nên chỉ cảm nhận được thế thôi. Không ngờ MM mới chỉ được HT kích cho 1 tí thôi đã chọn đúng bài của bạn mà mình thinh thích để bình để cho mọi người cùng thưởng thức. MM quá giỏi (chị Th. còn nói quá quá quá giỏi nữa cơ, và nhìn đôi mắt của em là biết liền à). Cảm ơn MM nhiều nhiều. Nhưng mà này, làm thế nào mà đọc mấy dòng thơ...thẩn em lại bóc được hết những tình cảm, những suy nghĩ cả những ham muốn của người ta nữa... thế thì cũng gay nhỉ, lộ hết bí mật còn gì, may là anh không biết làm thơ ca hò vè gì sất, lỡ lúc đầu óc đen tối mà làm thơ lại gặp MM thì toi đời. Hi hi.   



Từ: LyMX
26/07/2011 07:13:55

@Meomun ơi, cháu Việt Ba là con gái. Như vậy anh chị có hai con gái và theo anh Khửu (VL76) thì đẻ con một bề như thế mới giỏi chứ "lốm đốm" gái lẫn trai chưa phải là cao thủ!



Từ: Meomun
25/07/2011 20:47:18

Cám ơn TBT đã bổ sung thêm bằng những nhận xét tinh tế về tình yêu dưới con mắt của ... tuổi xế chiều, hihi. Mà hình như TBT có nghề phụ là nghề thống kê thì phải, vì trong những bài viết của TBT hay có nhiều con số, những con số biết nói!


Anh Lý gửi bài về chú cún đi anh Lý nhé, để nguoi KGU được đọc thêm nhiều tác phẩm của anh. Cháu Việt Ba của anh là trai hay gái ạ?


 



Từ: LyMX
25/07/2011 19:54:41

Xin cám ơn TBT Hữu Nghị đã bình thơ của tôi hai lần. TBT thật nhân hậu và chu đáo với mọi người.


@Phương Thoa, mình nhất định sẽ post bài về Kiri lên mạng. Mình còn đợi cháu Việt Ba gửi ảnh của Kiri sang Đài loan để chèn vào cho phong phú. 



Từ: NghiPH
25/07/2011 18:58:06

Cám ơn anh Mai Xuân Lý một lần nữa về hai bài thơ tình yêu Màu Xanh, mang đầy sắc Xuân. Cám ơn Meomun về bài bình thơ hay. Lâu rồi mới lại được đọc những bài bình thơ, lại là của NguoiKGU. Trong một ngày được thưởng thức đến hai bài bình thơ. Một của Meomun, một của Tự sướng đào ngũ.Thật thú vị! Rất sướng!


Xin bình thêm một chút về hai bài thơ của Mai Xuân Lý.


Trong bài Klion xanh xanh, nhà thơ đã viết 9 câu thơ. Số 9 là số của sự vĩnh cửu, bền vững. Phải thế chăng mà sau hơn 30 năm hai người vẫn hôn nhau như chưa thể bao giờ. Mỗi câu trong bài này chỉ có 5 chữ. Nhịp điệu bài thơ nhanh, dồn dập như nhịp tim của những kẻ vừa trao cho nhau nụ hôn đầu tiên ở thiên đàng Komunalnhik tràn ngập mầu Xanh .


Còn trong bài Em về rồi… viết sau hơn 30 năm, Mai Xuân Lý dùng có 8 câu thôi nhưng có đến 66 chữ (bài đầu chỉ có 45 chữ). Thay vào câu thơ 5 chữ nay chủ yếu  là câu thơ 8 chữ (trừ câu Chỉ có bức tượng hai người yêu nhau vẫn thế là có 10 chữ). Nhịp điệu của bài này trầm lắng hơn “như một lời tâm sự, lời nhắn nhủ” (Lời bình của Meomun).


Xưa là tình yêu xanh xanh của những năm tháng tuổi trẻ. Thuở đó, tình yêu mãnh liệt, ào ạt, ngất ngây. Nay là tình yêu của những người luống tuổi dung dị hơn, trầm lắng hơn. Vẫn là tình yêu màu xanh nhưng là mùa xanh đã trải qua nhiều năm tháng dãi dầu, qua Mùa Xuân sôi nổi, qua Mùa Hạ buồn bâng khuâng!   



Từ: NgaHT
25/07/2011 16:05:04

Bài của Vân viết rất hay. Đọc rồi lại đọc lại lần nữa thật từ từ để thấm thía cái hay. Đúng là lời bình đã làm bài thơ hay thêm bội phần. Chỉ tiếc rằng, khi nhìn vào hình của mèo mun thì lại thấy trống trơn. Điều đó đã làm cho người đọc đã luyến tiếc vì bài bình đã kết, và tiếc hơn nữa vì không thấy hình của tác giả. Một cảm giác hụt hẫng để lại cho người đọc.



Từ: Meomun
25/07/2011 08:19:02

Cám ơn tác giả, cám ơn các anh chị đã đọc và chia sẻ. Như em đã giãi bày, cái vụ bình thơ này là để hưởng ứng phong trào, chia lửa với HT, bị "khoán" chỉ tiêu là 1 bài nhưng được quyền lựa chọn tác giả. Nhưng em thấy thực sự có cảm xúc khi đọc hai bài thơ của anh MXL, vì thế buổi tối hôm trước, trong khi vừa email với tác giả để hỏi lại một số chi tiết (để tránh bị phốt "ăn ốc nói mò" thôi), là em đã viết gần xong rồi. Hưởng ứng lời kêu gọi của HT mà mất tiêu ngày nghỉ, nhưng vì sự nghiệp thơ ca KGU nên thấy cái mất đó cũng không đáng kể, hihi. 


Chị Lý tinh thế, chị trách em viết chưa đến đâu đã kết, điều đó hoàn toàn đúng. Cái vụ này gọi là đầu voi đuôi chuột đây. Em đã bổ sung thêm một khúc nho nhỏ ở ngay sau chỗ "bức tượng" ấy, cho nó có tính "phê bình" một tí, chị đọc thử, xem em có hiểu đúng ý chị không?



Từ: ThoaNP
24/07/2011 23:41:04

Meomun oi, đọc bài của em rồi chị vội đi lục ngay trong góc Thơ mà chưa tìm ra 2 bài thơ của anh LyMX. Đến lúc đọc xuống phía dưới com mới biết (qua com cua3a anh LyMX) là 2 bài thơ đó đã được đưa vào sách KGU. Đến đây lại phải thú nhận tội lỗi với mọi người: dù đi đâu mình cũng tuyên truyền về sách KGU, và ở nhà mình 2 quyển sách ấy để ngay trên bàn để ai vào đều có thể liếc vài trang, nhưng chính chủ nhân thì thật sự chưa đọc.


Tiếc là Meomun không dự buổi KGU đón anh LyMX vừa rồi. Tại đó anh Lý đã đọc một bài thơ anh viết về /và tặng con chó của nhà anh ấy (bài thơ viết khi anh đi dạy ở Đài Loan, nhớ về chú chó đang ở nhà tại Ba Lan). Một bài thơ rất hay và cảm động.


Lý ơi, post bài thơ lên chợ KGU đi. Nhà mình trước cũng có 1 con chó, Lucky, sống khá lâu - mười mấy năm. Nó chết khi mình đang đi công tác ở Trung Quốc nên nghe bài thơ của Lý mình rất cảm động.




Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s