KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Thứ năm 28 Tháng bẩy. 2011

Thăm Nghĩa trang Trường Sơn




Tác giả: Tự sướng đào ngũ

Cách đây đúng nửa tháng, ngày 12/07/2011,  vợ chồng tôi và hai cháu đã có chuyến thăm Nghĩa trang Trường Sơn và thành cổ Quảng Trị.

Tuần đó cán bộ FPT nghỉ mát ở Đà Nẵng. Tối 12/07/2011 nhóm nhạc Trịnh FPT có đêm diễn ở thị xã Quảng Trị, phối hợp cùng Hành trình Xanh đi bộ xuyên Việt. Hôm 12/07, đoàn Hành trình Xanh dừng ở Quảng Trị, còn nhóm chúng tôi đi từ Đà Nẵng lên.

Bia giới thiệu lịch sử hình thành nghĩa trang

Xuất phát từ buổi sáng, đến trưa đoàn chúng tôi gồm 13 người đã đến thị xã Quảng Trị. Sau khi ăn trưa chúng tôi ngược đường số 9 lịch sử rồi rẽ vào đường Hồ Chi Minh để đến Nghĩa trang Trường Sơn. Con đường lịch sử nổi tiếng trong chiến tranh đã không còn dấu vết gì của chiến tranh. Đường nhựa to và phẳng, cây cối xanh ven đường, xen lẫn các khu dân cư. Chiến tranh đã đi vào dĩ vãng. Hồi tôi còn nhỏ, trong thời gian chiến tranh, đài, báo thường xuyên đưa tin chiến sự ở đường 9. Đường 9 gắn liến với căn cứ Khe Sanh, nơi quân Mỹ đã rút chạy trong chiến dịch năm 1968 dưới sức ép bao vây của bộ đội ta. Cũng nơi đây với trận Làng Vây, quân chủng tăng thiết giáp đã có trận đánh đầu tiên. Còn chiến dịch đường 9 Nam Lào năm 1971 là trong một chiến dịch lớn nhất trong chiến tranh chống Mỹ.

Đài tưởng niệm chính

Đường Hồ Chí Minh khá tốt nhưng rất vắng xe. Sau chừng 1h đồng hồ, chúng tôi đến Nghĩa trang Trường Sơn, được tọa trên một ngọn đồi lớn. Nơi đây chính Tướng Đồng Sỹ Nguyên, nguyên Tư lệnh bộ đội Trường Sơn đã chọn địa điểm này làm nghĩa trang cho nơi an nghỉ cho 10 nghìn bộ đội, thanh niên xung phong đã hy sinh trên tuyến đường Hồ Chí Minh, con đường huyết mạch từ miền Bắc tiếp tế cho miền Nam. Và khi đến thăm, tôi được biết Nghĩa trang Trường Sơn được khởi công vào tháng 2/1975, trước khi quân ta mở chiến dịch Ban Mê Thuột (trước đó tôi vẫn nghĩ là nghĩa trang được xây dựng sau khi chiến tranh đã kết thúc). Chúng tôi lần lượt đi thắp hương và dâng hoa ở các đài ghi công, các nhà tưởng niệm. Bạt ngàn những nấm mồ. Nếu để ý, đa phần các anh chị hy sinh khi tuổi chưa tròn đôi mươi. Chiến tranh đã cướp đi bao nhiêu sinh mạng. Các anh chị ngã xuống để có chiến thắng, để có sự thống nhất Việt Nam sau hơn 30 năm của 2 cuộc chiến tranh.

Bạt ngàn mộ chí

Chúng tôi, những người may mắn không phải tham gia chiến tranh, càng hiểu được những mất mát khi đến đây, Nghĩa trang Trường Sơn. Cái giá cho độc lập tự do sao lớn vậy? Và phải làm sao đây để xứng với cái giá đó. Các anh chị ngã xuống để bảo vệ Tổ quốc, còn chúng tôi và lớp con cháu, phải dựng xây Tổ quốc sao cho xứng với các anh chị. Tôi đã nói điều đó với con trai tôi. Tháng sau cháu sẽ đi du học ở xa.

Nghĩa trang có bố cục rộng rãi và thoáng đạt, cây cối xanh tươi bao trùm các khu mộ, vốn được chia theo các tỉnh. Có nhiều công trình điêu khắc khá đẹp. Nếu để ý, tên các tỉnh được lấy vào thời kỳ những năm 70 thế kỷ trước, những cái tên như Hà Bắc, hay Hải Hưng, những tỉnh được ghép lại, mà sau này lại được tách ra. Đi viếng cùng chúng tôi là đoàn khá đông của hội Cựu chiến binh tỉnh Thái Nguyên. Trong bộ trang phục với nhiều huy trương trước ngực, họ đến viếng khu nghĩa trang của tỉnh Bắc Thái (nay là Bắc Kạn và Thái Nguyên). Có nhiều đoàn lẻ nhỏ như đoàn chúng tôi. Ai ai cũng kính cẩn, trang nghiêm trước anh linh của thế hệ trước. Có một nhận xét nhỏ, Nghĩa trang Trường Sơn thực ra là nghĩa trang cho các chiến sỹ chủ yếu quê ở miền Bắc, mà mỗi tỉnh đều có khu mộ riêng.

Rời Nghĩa trang Trường Sơn chúng tôi về thăm Thành cổ Quảng Trị, bây giờ chỉ còn giữ lại cái cổng nhỏ, đài tưởng niệm và một chút vài ba mét bờ thành cổ. Nơi đây đã nổi tiếng với trận chiến giữ thành 81 ngày đêm của bộ đội ta trong những ngày hè đỏ lửa năm 1972. Đây là trận chiến ác liệt nhất của cuộc chiến tranh chống Mỹ. Bộ binh quân đội Sài Gòn, với lính dù và thủy quân lục chiến làm nòng cốt, những lực lượng tinh nhuệ nhất của VNCH, đã mở chiến dịch tái chiếm thành cổ (được giải phòng vào ngày 1/5/1972) với sự yểm trợ hỏa lực rất mạnh của không quân và hải quân Mỹ (thị xã Quảng Trị rất gấn biển). Nhiều ngày quân ta đã hy sinh cả một đại đội mỗi ngày. Cả thế giới theo dõi trận chiến này. Hội nghị Paris về hòa bình của VN luôn đợi tin của trận đánh. Vừa đánh vừa đàm, đó là chiến thuật mà mỗi bên đều áp dụng theo cách riêng của mình.

Cầu Thạch Hãn và Đài tưởng niệm

Chúng tôi đi ngang cầu Thạch Hãn, nơi có đài tưởng niệm ghi công tiểu đội anh hùng đã chốt chặn không cho quân VNCH tràn sang bên này sông. Và từ bên này sông, hàng ngày bộ đội ta vượt sông để bổ sung lực lượng cho thành cổ. Biết bao chiễn sỹ đã hy sinh khi vượt sông dưới hỏa lực của Mỹ ngụy. Chúng tôi dừng ở bờ sông Thạch Hãn. Ai cũng có cảm nhận sự âm u của dòng sông này, không giống như những con sông khác. Hình như cần phải có một lễ đại cầu siêu ở nơi đây. Hai bên bờ sông đã có nhà tưởng niệm mới được xây khá bề thế. Có khá nhiều hoa tưởng niệm trôi trên sông. Nhân dân vẫn thả hoa trên sông vào những ngày rằm, ngày giêng. Có một tấm bia của nhà tưởng niệm ghi lại 4 câu thơ của nhà thơ Lê Bá Dương:

Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

Có tuổi hai mươi thành sóng nước

Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm

Cổng thành cổ Quảng Trị

Chúng tôi quay lại thị xã Quảng Trị. Tối 12/7 đã có một đêm hát thành công nhạc Trịnh cho bà con Quảng Trị. Tôi thay mặt FPT lên trao 100 suất học bổng trị giá 120 triệu đồng cho các trẻ em bị nhiễm chất độc dioxin của Quảng Trị. Chúng tôi cũng trao 600 đĩa Ru đời đi nhé của người FPT hát nhạc Trịnh cho đoàn Hành trình Xanh để đoàn bán quyên góp cho các công việc phục vụ trẻ em bị nhiễm dioxin, một trong 4 mục tiêu của đoàn.

Trao học bổng cho trẻ em nhiễm dioxin Quảng Trị

Một ngày ý nghĩa với mỗi người chúng tôi. Càng ý nghĩa hơn khi các con tôi đã hiểu được phần nào sự ác liệt của cuộc chiến tranh tại mảnh đất tuyến đầu miền Nam này, hiểu được sự thiêng liêng của Nghĩa trang Trường Sơn, của Thành cổ Quảng Trị.

(Viết nhân ngày 27/7)


Người post: NgocBQ

Ngày đăng: 28-07-2011 01:01






Xem 11 - 14 của tổng số 14 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: ChinhTT
28/07/2011 15:54:32

Do điều kiện công tác tôi đã có một thời gian dài gắn bó với mảnh đất Quảng trị và cũng nhiều lần viếng thăn hai nghĩa trang nói trên. Tôi cũng đã nghe nhiều chuyện huyền bí về những nghĩa trang này. Về cây bồ đề mà anh Nghị có đề cập đến, tôi đã đến thăm từ khi chưa sửa lại nghĩa trang Trường Sơn. Cây bồ đề này mọc ra từ khe nứt của đài liệt sĩ cũ từ những ngày đầu xây dựng nghĩa trang  và cứ thế vươn lên che bóng mát cho khu đài liệt sĩ như một cái ô. Cây càng lớn vết nứt càng rộng ra. Các chiến sĩ quản trang thì cho rằng cây này được những linh hồn người lính hy sinh chăn sóc nên lớn rất nhanh để lấy bóng mát cho đài liệt sĩ. Sau này khi xây dựng lại đài liệt sĩ khi công binh phá dỡ đài cũ thì cây đã vươn rễ xuống tận đất sâu và họ đã quyết định xây đài mới tịnh tiến lên phía trước một chút để cây bồ đề vẫn dần che được cho đài liệt sĩ. Các bạn có thể thấy cây bồ đề này trong ảnh HT Ngoc chụp trước đài liệt sĩ ở nghĩa trang Trường Sơn.


Về đài kỷ niệm thành cổ Quảng Trị khi tôi vào thăm lần đầu từ  năm 2000 thì được giới thiệu là đài kỷ niệm này được xậy dựng để tưởng nhớ những người đã ngã xuống trên thành cổ (cả hai phía) theo đạo lý của người Việt "Nghĩa tử là nghĩa tận", chết là hết. Cho nên đài kỷ niệm được xây có một đường lên cõi niết bàn (cây cột cao chĩa lên trời) và một đường xuông địa nguc (lỗ thủng xuống phía dưới). Thượng đế sẽ phán xét ai có công thì đi lên cõi niết bàn, ai có tôi thì xuống âm phủ. Tôi thấy đấy là một ý tưởng cực kỳ nhân đạo. Tiếc rằng lần vừa rồi (2009) tôi vào thăm thì họ không còn thuyết minh như thế nữa.       


 


Về cỏ non xanh tơ mà anh Nghị có nhắc đến khi đến thăm thành cổ, vào năm 2000 khi chúng tôi đến thăm thì được nhắc nhở ngay là không được đi vào khu vực cỏ mọc um tìm vì còn rất nhiều mìn sót lại. Bây giờ thì đi lại thoải mái rồi.  



Từ: ChiNB
28/07/2011 12:37:31

Cả nhà chị cũng đã đến những di tích trên trong một chuyến hành trình xuyên "nửa Việt" bằng ô tô. Đứng giữa bạt ngàn những ngôi mộ, trong một không gian tĩnh lặng thật linh thiêng và nhiều cảm xúc. Chị đã đến các khu mộ nhiều tỉnh và thắp hương khu mộ của Hà Nội, thấy phần lớn đều ở lứa tuổi của mình, có cả những người hàng xóm, cùng phố với mình khi xưa. Họ đã ra trận, chiến đấu và mãi mãi nằm lại Trường Sơn. Ngọc nói đúng, đối với con cái, phải cho chúng đến tận nơi, nhìn thấy tận mắt mới có thể hiểu rõ hơn về lịch sử và biết trân trọng quá khứ. Cám ơn Ngọc đã viết bài có ý nghĩa nhân ngày 27/7.



Từ: ThuyDTHuy
28/07/2011 09:47:08

Xin kính cẩn nghiêng mình trước các liệt sỹ đã hy sinh vì Tổ quốc Việt Nam.


Cám ơn Ngọc đã có bài và nghĩa cử cao đẹp với dân Quảng Trị bị chất độc dioxin.


Cảm ơn anh Nghị đã kể thêm nhiều thông tin về nghĩa trang. Dịp tháng 7 năm ngoái, em đã đến thăm nghĩa trang Trường Sơn, đã đứng dưới tán cây bồ đề ngay sau bia tưởng niệm, một cây rất to, tỏa bóng mát rộng, nhưng không hề biết chi tiết là cây tự mọc và lớn nhanh chóng.



Từ: NghiPH
28/07/2011 07:06:25

. Các liệt sĩ vẫn về hàng ngày


…Trong Nghĩa trang Liệt sỹ Quốc gia Trường Sơn có phần mộ của  10.263 liệt sỹ, khoảng 80% hy sinh ở lứa tuổi 18 - 22.


Trưởng ban quản lý Nghĩa trang Liệt sỹ Quốc gia Trường Sơn, anh Hồ Tất Ái thường hay kể kể: “Hàng đêm chúng tôi tuần tra canh giấc ngủ cho các liệt sỹ, thường nghe tiếng chào hỏi rất rõ: Chào đồng chí. Đi tuần đấy hả!”.


Các liệt sỹ không chết trong lòng người đang sống, trong lòng quê hương đất nước. Anh Ái và các anh các chị trong Ban quản trang, hàng ngày chăm sóc từng phần mộ, hàng ngày đón tiếp tấm lòng tưởng nhớ liệt sỹ ở mọi miền gần xa, hơn ai hết luôn thấy các liệt sỹ vẫn sống bên mình. 


Như bao bà mẹ, hằng đêm vẫn thường thấy con của mình trở về, đi lại trên đường quê yêu dấu. Bao cựu chiến binh, thỉnh thoảng lại “gặp” đồng đội cũ đã hy sinh, sống dậy vui đùa, gọi nhau đi chiến đấu.


Nhà thơ Nguyễn Đình Thi từng viết: “Đất nước của những người không bao giờ khuất, đêm đêm rì rầm trong tiếng đất, những buổi ngày xưa vọng nói về”. 


. Cây bồ để tự mọc linh thiêng


Sát sau Đài tưởng niệm, cân đối hài hòa như có bàn tay nghệ nhân sắp đặt là một cây bồ đề. Đây là cây bồ đề tự mọc. Nghĩa trang khánh thành được 6 tháng, vào tháng 10/1977 đột nhiên mọc lên cây bồ đề này. Và dường như sợ có người nhầm lẫn mà nhổ đi, cây bồ đề lớn rất nhanh, chẳng mấy đã vươn cành lá um tùm, che mát  cả Đài tưởng niệm. Cây bồ đề trở thành cây thiêng của Nghĩa trang Liệt sỹ Trường Sơn.


. Cỏ non xanh tơ


 Vào viếng các liệt  sĩ tại Nghĩa trang Thành Cỏ ta nhớ đến bài hát của Tân Huyền:


…Cho tôi hôm nay vào Thành Cổ
Thắp một nén nhang viếng người nằm dưới cỏ.
Cỏ xanh non tơ, cỏ xanh non tơ.
Xin chớ vô tình với người hy sinh
Trên mảnh đất quê mình.


. Gia đình Ngọc- Nguyệt và  Công ty FPT đã có những nghĩa cử cao đẹp, đã có những việc làm thiết thực hỗ trợ các trẻ em nhiễm chất độc màu da cam ở tỉnh Quảng Trị- nơi diễn ra  chiến tranh ác liệt  thời kháng chiến chống Mỹ.




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s