KGU News >>Tin tức
KGU Tạo bài viết  
Thứ bảy 05 Tháng năm 2012

CẢM NHẬN ĐẦU ĐỜI




Tác giả: Đặng Thanh Lương

 CẢM NHẬN ĐẦU ĐỜI

Có những câu chuyện , những giây phút sẽ theo ta suốt cuộc đời…

                       Đặng Thanh Lương

Hồi đó, lớp tôi có một cô bé da trắng, mắt đen, tóc dài trông rất ưa nhìn. Những hôm nhiều gió, tóc mây bay để lại khoảng sau mùi hương thơm của hoa cỏ. Đứng trước Bé, tôi như câm lặng. Bé học giỏi nên thường được cô giáo gọi lên bảng chữa bài. Một hôm, nhìn thấy bụi phấn rơi trên mái tóc mây bồng, tôi chạy tới định phủi bụi phấn đi. Nhưng không ngờ, do vụng về hay do quá hồi hộp mà bàn tay tôi sượt qua má Bé và để lại bụi phấn không bay. Không biết  Bé có đau không với vết đỏ trên má? Nhưng tôi rất ân hận và bối rối trước bao ánh mắt tinh nghịch của bè bạn trong lớp và trước nụ cười bí ẩn của Cô. Rồi bỗng nhiên, mấy ngày sau, Bé đột ngột thông báo: “phải cùng gia đình đi sơ tán”. Bom bắt đầu rơi; đạn xé vào không trung làm sáng cả một góc trời; khói lửa tràn ngập khắp nơi … Mùi chiến tranh đã kề bên và tôi phải xa Bé.

Thời gian đi nhanh như thoi đưa, thấm thoát đã 5 năm kể từ ngày Bé rời lớp. Bỗng một hôm, từ nơi sơ tán về thăm Bố, đang loay hoay ngắm nghía nơi ở mới của Người, tôi chợt nhận ra, ở phía trước một bóng dáng thân quen với mái tóc dài bay trong gió. Ngọn gió đưa hương tóc hoa cỏ mùa xuân của một thời.Và tôi nhận ra Em. Em thật đẹp với mái tóc dài mềm như lụa. Tôi ngỡ ngàng, sau từng ấy năm biệt tin, gặp lại Em ở nơi không hẹn và xa lạ này như một định mệnh. Trái tim tôi đập dồn. Tôi định gọi tên Em và chạy lại phía mái tóc mây bồng thủa nào. Nhưng không,  tôi phát hiện thấy bên Em, một chàng trai trong bộ quân phục vẫn còn nguyên nếp gấp. Người lính đó đang đứng bên Em, chỉ tay vào bầu trời xa xăm đầy sao và nói những gì tôi không nghe rõ. Chỉ thấy Em lặng yên không nói, chốc chốc lại gật đầu. Tôi lạnh toàn thân, rồi lại nóng rực nhưng bị lửa thiêu. Tôi im lặng quan sát họ và nghĩ tới câu hát “Ngày mai anh lên đường, ngày mai anh ra chiến trường, để lại em yêu dấu với khoảng trời đường phố…”. Tôi ghen với Chàng trai ấy …Và ngay sau đêm đó, tôi  xin phép Bố trở lại trường. Bố nhìn thằng con trai tội nghiệp và tiễn con đi.

Quãng đường hôm đó sao dài như vô tận, bước chân đi nặng trĩu. Bầu trời bỗng đổ một mầu xám buồn như chia sẻ cùng tôi. Tôi đi với bao điều muốn nói, với bao nhiêu câu hỏi lộn xộn trong đầu và chẳng có nổi một câu trả lời nào rõ ràng. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không hiểu hồi ấy, mình đã xử sự đúng hay sai? Chàng trai kia là ai? là anh trai, là người bạn cùng lớp hay chỉ là  một người quen… của  Nàng? Người chiến sĩ ấy còn hay mất…và giờ này họ đang ở đâu?

Hà Nội ngày 18/12/2011

PS. Xin gửi tới AEC KGU Песни Победы nhân kỷ niệm những ngày chiến thắng trong tháng Năm

За того парня

http://www.youtube.com/watch?v=rvHtJq3r2Uc

 


Người post: LuongDT

Ngày đăng: 05-05-2012 10:10






Xem 21 - 28 của tổng số 28 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 | 3 |

Từ: ThanhLK
05/05/2012 18:37:30

Công nhận là Thanh Lương có năng khiếu viết văn. Những cô Bé trong ký ức của Thanh Lương đều thơ mộng và đáng yêu, đáng nhớ. Không biết có bao nhiêu bóng hồng đã làm rung động nhà vật lý ??? chắc là đã đi nhầm nghề ???.



Từ: GiangHV
05/05/2012 18:05:46

Thanh Lương ơi! Một bài viết quá hay, mình rất thích.



Từ: HaiNV
05/05/2012 15:34:55

Đúng là nhìn ảnh minh họa thì thấy có vẻ như Lương viết về "cảm nhận hôm nay" hay "cảm nhận hôm qua" thôi? (vì mình biết Lương hay đi công tác châu Âu lắm!).



Từ: PhuND
05/05/2012 15:32:45

Cái thuở Thanh Lương thầm yêu, trộm nhớ Cô Bé thì chưa có Bài hát " Ngày mai anh lên đường". Mãi tới năm 1980, khi bọn này tập trung tại Quân khu 7 để chờ ngày qua Cămpuchia đánh Khme Đỏ mới có bài hát này! Bài hát này của NS thành phố Hồ Chí Minh, còn thời kia là SG.



05/05/2012 13:22:01

Anh Lương ơi, tại sao lại là 1 cô gái Âu châu trong hình minh họa?


U60 mà lãng mạn hơn cả mấy cháu tuổi teen, bái phục, bái phục



Từ: BinhNH
05/05/2012 13:08:31

Mèo mun ơi,


Trong Nam cũng nóng lắm à? Hà nội thì kinh hoàng đến phát ốm cả đây.


Chắc bạn Thanh Lương nhớ lại khoảnh khắc này khi trời Hà nội chuyển gió , Hôm nay đã có mưa và mát hơn nhiều. Phải công nhận Thanh Lương " lãng mạn thứ thiệt" , nhưng hay chậm chân nhỉ...



Từ: Meomun
05/05/2012 11:12:23

Giữa những ngày hè nóng như đổ lửa, đọc những dòng hồi tưởng của anh Thanh Lương về 1 "thời thơ dại" (thơ dại mà biết... yêu đấy, hihi) có cảm giác thật nhẹ nhàng. "Bé" trong bài này có phải là "bé" Mây của "Thời Gian" không anh Lương? 



Bài hát mà anh trích dẫn là bài "Ngày mai anh lên đường", em nhớ là được sáng tác trong thời gian chiến tranh biên giới 79-82 gì đó, mà thời "thơ dại"của A Lương phải trước đó chừng 10 năm chứ, hihi. Bài hát ấy chắc ai cũng nhớ, vì có những câu thật da diết "như hoa phong lan chờ đợi/mưa gió không phai tàn/ngày về nhụy hoa ngát hương/em ơi, em lại đón anh về"...



 



Từ: NguyetTM
05/05/2012 11:03:24

Anh Thanh Lương giữ quá nhiều kỷ niệm đẹp trong lòng mà thỉnh thoảng mới mở lòng một chút. Em ngưỡng mộ "Cảm nhận đầu đời" của anh quá. Tình cảm mới hé mở như thế, non nớt như thế sao mà không thể nâng niu nó suốt đời. Nhưng mà anh Lương ơi, quan trọng gì ai đúng ai sai, điều đáng trân trọng là những cảm xúc rất thân tình, rất yêu thương, rất mộc mạc tự nhiên vẫn còn đó, vẫn còn cho chúng ta có được những khoảnh khắc vui buồn man mác đáng yêu.


Anh Lương viết hay như những nhà văn lãng mạn thực thụ vậy.




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 | 3 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s