KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Thứ bảy 28 Tháng bẩy. 2012

Nhân đọc bài thơ " Mẹ Tổ Quốc vẫn từng ngày ghi nhớ "




Tác giả: HienVC ( sưu tầm)

Chiến tranh đã đi qua nhiều năm, nhưng ký ức của nó vẫn còn rất sâu đậm trong mỗi chúng ta. Hàng năm cả nước long trọng kỷ niệm ngày  27/7 nhằm tưởng nhớ tôn vinh những người con của mình đã ngã xuống vì Độc lập và Tự do của Tổ Quốc và những người Mẹ Anh hùng đã sinh ra và nuôi dưỡng họ.

Trong mỗi dịp này hàng năm , chúng ta cũng không thể không cảm nhận sự bất lực của mình trước qui luật nghiệt ngã của thời gian  khi con số những người mẹ Liệt sỹ  giảm dần theo năm tháng.

Ký ức của những người mẹ về những đứa con của mình ra đi  mãi mãi không về có lẽ là một trong những tình cảm thiêng liêng và sâu đậm nhất của mỗi con người.

Xin cảm ơn nhà thơ, nhà báo Nguyễn Việt Chiến đã thay cho tất cả chúng ta biểu lộ tình cảm này trong bài thơ mới nhất của anh.   

Mẹ Tổ quốc vẫn từng ngày ghi nhớ

 

                                                       Nguyễn Việt Chiến

                                                  (Tưởng nhớ những người con hy sinh vì đất nước )

 

Nơi họ ngã

             rừng đã xanh trở lại

lối qua trường

            tiếng trẻ
                            mọc sau mưa

Những Dốc Miếu
                  Cồn Tiên 
                              mờ khói đạn

chưa ngủ yên
           trong mắt mẹ bao giờ

Không có lẽ
           Mẹ chỉ là ký ức

một tượng đài trầm mặc 
                       ở trong thơ

Khi bất tử
           Mẹ hóa thành Tổ quốc

Đất là nơi máu thắm 
                       đến trổ cờ

Đất nhọc nhằn
            những hạt giống tự do

nằm thao thức 
              giữa bom, mìn, cạm bẫy

Chiến tranh qua rồi
            các con không trở lại

Mắt mẹ buồn dằng dặc 
                      dưới đêm sương          

Những người mẹ 
           bao năm còn trông ngóng

nắm xương con lưu lạc 
                       giữa âm thầm

Những Đường Chín
                  Khe Sanh còn khét lửa

mùa mưa qua
        đâu chỗ các con nằm

Mẹ Tổ quốc 
            chưa bao giờ yên ngủ

Mẹ Tổ quốc 
            vẫn từng ngày ghi nhớ

những người con 
            trong đất sẽ trở về

sẽ trở về trong ký ức
                               rồi đi…

…Mẹ đã khóc 
                   lúc rời ga 
                                 Hàng Cỏ
những đoàn tầu 
                  hun hút 
                          tuổi hai mươi
Một thế hệ 
          hồn nhiên 
                    không biết chết
chưa từng yêu 
                   khi 
                      gục ngã 
                                 cuối trời
 Mẹ ở lại 
                với sông Hồng 
                                      tần tảo
áo phù sa 
            lam lũ tháng ngày
 câu quan họ 
                    cất 
                trong bồ thóc cũ
sông Cầu trôi 
                  như 
            một tiếng thở dài…
 Tàu 
       xuyên đêm
 tiếng gió xé 
                bánh xe lăn 
           quần quật
Đêm nay 
          họ trở lại
một thời gian lao
Đường vào nam
             hun hút 
                      những chuyến tầu
Máu rất đỏ 
             tuổi hai mươi 
                              nằm lại
Câu hát bảo:
                   tuổi hai mươi 
                             những người đi trẻ mãi 
Câu thơ bảo:
                  đất nước 
                           hình cánh võng 
                                            mẹ ru ta
 và ở 
     hai đầu đêm 
               võng mắc 
                       dọc rừng già
 trăng 
       cũng sốt rét rừng 
                             như ta sốt
trăng mất máu 
               như bạn ta 
                        thủa trước
dọc cánh rừng na-pan
Sông 
         Thạch Hãn 
 nước
          mùa này 
                          còn ấm
 và các anh 
             trong suốt
 những người 
               hy sinh 
                      thời gian lao
 Mây 
        Quảng Trị
 mùa này
            vẫn một mầu 
                            huệ trắng
trên Cổ Thành
như  ngày 
          các anh 
                  ngã xuống
 những người hy sinh
                     thời gian lao
 Và
    mưa gió 
               Trường Sơn
mùa này
               vẫn tắm gội
                                những người con 
                                                      nằm lại
Thời đất nước 
                   gian lao
 những cánh rừng
                            cuối thu
                                          ngủ dưới mưa phùn
Đất nước tôi
                     những người
                                          nằm trong đất
chất phác như bùn
                              hồn nhiên như cỏ
Buồn đau
               không còn thở than
 
Những ngọn sóng đất đai
                                        lưu giữ
                                                   mọi thăng trầm
Người chép sử
                      ngàn năm 
                                      là bùn đất
kiên trì 
                 và nhẫn nại
 Máu của người
                        là
                            mực viết thời gian…
 

27/7/2012 


Người post: HienVC

Ngày đăng: 28-07-2012 15:03






Xem 11 - 17 của tổng số 17 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: PhuND
29/07/2012 23:05:56

Em với anh TạoNT thì nhậu với nhau hoài, hễ Em ra Bắc là gặp. Phư còn nợ anh TạoNT chuyến đi Sapa vì Phư bị móc ví nên không còn tiền. Nhưng không sao, Nhà thơ với những ĐỒNG DAO NGƯỜI LỚN và Nhạc sĩ  KHÚC HÁT SÔNG QUÊ mãi mãi ở trong lòng của nhiều người ! Vẫn còn nhiều dịp để hàn huyên anh Tạo nhĩ!


 Anh Trần Nhương đã gửi Email cho Phư và nói rằng anh trích nguyên văn của NVC, vậy anh NVC nên bỏ bài sau thì tốt hơn. Bài THỜI ĐẤT NƯỚC GIAN LAO đã đủ hay.



Từ: KhanhT
29/07/2012 21:50:29


Tôi cũng nghĩ như PhưND. Trong context thì đoạn chuyển tiếp từ trên có 3 chấm lửng, rồi tiếp đoạn sau cũng 3 chấm lửng, chắc là có ý đó:


“sẽ trở về trong ký ức


            &nb sp;                   rồi đi


Mẹ đã khóc


            &nb sp;  lúc rời ga


            &nb sp;          Hàng Cỏ”


Còn về sự “lao đao” của bài thơ “Thời đất nước gian lao” mọi người có thể tham khảo bài viết của Nguyễn Trọng Tạo trong link:


http://nttnew.vnweblogs.com/print/14517/213146


Nguyễn Việt Chiến, Việt Phương, Nguyễn Trọng Tạo




Từ: PhuND
29/07/2012 05:43:38

@các anh Bachai và HienVC: Có thể anh Trần Nhương sưu tầm cho blog của anh ấy, chứ không lẽ nào một bài thơ được giải thưởng lại được dùng cho đoạn kết của một bài thơ khác. Việc kết nối này sẽ gây hiểu nhầm cho Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến



Từ: HienVC
28/07/2012 20:56:26

@PhuND & 3Chai : Mình đã đọc toàn bộ bài này ở trang của Trần Nhương đúng như mình đã post lên cho mọi người xem:


http://trannhuong.com/news_detail/14957/M%E1%BA%B9-T%E1%BB%95-qu%E1%BB%91c-v%E1%BA%ABn-t%E1%B B%ABng-ng%C3%A0y-ghi-nh%E1%BB%9B


Không lẽ cùng tác giả lại có hai bài thơ  có cùng một đoạn kết ?



Từ: 3Chai
28/07/2012 20:39:49

Bản chính thức của bài thơ này là "Thời Đất Nước Gian Lao".


Đúng như Phư viết, bài thơ được giải thưởng cuộc thi thơ 2008-2009 do tạp chí VNQĐ tổ chức, nhưng anh Chiến đã khảng khái từ chối khi biết ban tổ chức phải chịu sức ép phản đối từ trên xuống.


***


THỜI ĐẤT NƯỚC GIAN LAO


Chúng đã ngủ cả rồi
những con hươu bị bóng đêm săn đuổi
chúng đang gác cặp sừng lên vầng trăng cuối tháng
rồi nằm mơ về một cánh rừng
không có thuốc đạn và súng săn

Họ đã ngủ cả rồi
những người lính bị chiến tranh săn đuổi
họ nằm mơ gặp lại bầy hươu
gác sừng lên người bạn vô danh
trên cánh rừng đã chết
Chỉ còn lại vầng trăng và giấc ngủ
chỉ còn lại dấu vết cuối cùng của bầy hươu bị săn đuổi
chỉ còn lại câu thơ thầm lặng
về những người đã ra đi
 
Chỉ còn lại những gì không còn lại
bởi người  đau đớn nhất sau chiến tranh
không ai khác ngoài mẹ của chúng ta
những đứa con không trở về
hoà bình dưới mưa phùn
được đắp bằng cỏ non và nước mắt
 
  *
*   *
Đêm đêm
những người con ngỡ đã đi thật xa
đang lặng lẽ trở về
họ lẫn vào gió vào sương đêm
không cần an ủi
họ chẳng ồn ào như lời ca sôi sục ngày ra đi
 
Họ còn nguyên tuổi trẻ
những người lính chưa tiêu phí một xu mơ ước
chưa tiêu hoài một đồng thanh xuân
 
Họ trở về tìm lại
trang sách học trò đêm đêm còn thao thức
trên  cánh đồng tiếng Việt ngàn năm
 
Mẹ lại thấy chúng con về
như cánh cò tuổi thơ lưu lạc
đã bao ngày phải xa rời thôn ổ yêu thương
chúng con trở về tìm lại
giọt nước mắt xót xa và đắng cay của mẹ
 
Một bên là núi sông ngăn cách
còn bên kia là bóng đêm chiến tranh
vẫn biết đạn bom không có mắt
vẫn biết hận thù không thể phân biệt nổi
đâu là hoa sen và đâu là bùn tối
nhưng các anh vẫn phải ra đi
 
Các anh phải ra đi
lời ru chùa Tây Phương
những La Hán mặt buồn
người thợ mộc xứ Đoài
lấy thân xác hom hem của mình làm mẫu vẽ
ba mươi sáu dẻo xường sườn
réo rắt tấu lên bản đàn tam thập lục
người gẩy đàn thì đau đớn
mà bản nhạc viết cho đàn lại reo vui
 
  *
*   *
Mẹ đã sống dưới mưa phùn ảm đạm
những ngày dài nghèo đói quắt quay
Mẹ thiếu sữa sinh đứa con thiếu tháng
Tổ quốc xanh xaoTổ quốc hao gầy
 
Mẹ có mặt trong dòng người nhẫn nại
lặng lẽ xếp hàng từ mờ sớm tới đêm hôm
Mẹ lần hồi thời cơm tem gạo phiếu
nuôi lớn những người con
rồi gửi tới chiến trường
 
Mẹ đã khóc lúc rời ga Hàng Cỏ
những đoàn tầu hun hút tuổi hai mươi
một thế hệ hồn nhiên không biết chết
chưa từng yêu khi gục ngã cuối trời
Mẹ ở lại với sông Hồng tần tảo
áo phù sa lam lũ tháng ngày
câu quan họ cất trong bồ thóc cũ
sông Cầu trôi như một tiếng thở dài...
 
  *
*   *
 
Tàu xuyên đêm
tiếng gió xé bánh xe lăn quần quật
đêm nay họ trở lại một thời gian lao
đường vào Nam hun hút những chuyến tầu
máu rất đỏ tuổi hai mươi nằm lại
câu hát bảo:
tuổi hai mươi những người đi trẻ mãi
câu thơ bảo:
đất nước hình cánh võng mẹ ru ta
Và ở hai đầu đêm võng mắc dọc rừng già
trăng cũng sốt rét rừng như ta sốt
trăng mất máu như bạn ta thủa trước
dọc cánh rừng na-pan
 
Sông Thạch Hãn
nước mùa này còn ấm
và các anh trong suốt
những người hy sinh thời gian lao
 
Mây Quảng Trị
mùa này vẫn một mầu huệ trắng
trên Cổ Thành
như  ngày các anh ngã xuống
những người hy sinh thời gian lao
 
Và mưa gió Trường Sơn
mùa này vẫn tắm gội
những người con nằm lại
thời đất nước gian lao
 
 
Những cánh rừngcuối thu ngủ dưới mưa phùn
đất nước tôi những người nằm trong đất
chất phác như bùn hồn nhiên như cỏ
buồn đau không còn thở than
 
Những ngọn sóng đất đai lưu giữ mọi thăng trầm
người chép sử ngàn năm là bùn đất
kiên trì và nhẫn nại
máu của người là mực viết thời gian.



Từ: PhuND
28/07/2012 18:05:26

@Anh HienVC: Tại sao bài thơ này có đọan cuối: Mẹ đã khóc lúc rời Ga Hàng Cỏ... cho đến hết đã lặp lại bài thơ Thời Đất nước gian lao (được Giải thưởng mà Nhà thơ không nhận) có trong trang web studentkgu, do Phư post lên trước đây ( xem: http://www.studentkgu.vn/news/poetrydetail/poems_54/id_271/).


     Phư đã từng tham gia tìm kiếm và khai quật hàng ngàn ngôi mộ Liệt sĩ, Phư sưu tầm, viết và xuất bản cuốn: CÒN MÃI MỘT TÌNH THƯƠNG. Trên bìa của cuốn sách này có design 03 người Mẹ Việt Nam ( vâng về những người Mẹ Việt Nam đã nhiều lần tiễn Chồng, Con và cả Cháu ra trận rồi ngóng chờ...). Sách dày 462 trang, in trên giấy tốt, có nhiều ảnh màu.  Từ cuốn sách này mà các phóng viên TV Discovery phỏng vấn Phư 03 buổi và quay thành phim về vấn đề tìm hài cốt Liệt sĩ.



Từ: CucNT
28/07/2012 17:40:09

Có lẽ lúc nào cũng thế Nguyễn Việt Chiến đã cho ra đời những bài thơ hay nhất về tình yêu Tổ quốc của dân tộc và người KGu chúng ta có được sự may mắn là sứ giả Hiền VC đã nhanh chóng truyền tải lại những bài thơ nóng hổi tính thời sự và thấm đẫm nghĩa tình của người Việt nam.


Có lẽ bài thơ hay hơn tất cả những bài thơ về mẹ Tổ quốc ghi ơn các anh hùng liệt sỹ trong giai đoạn này là bài thơ trên đây của Nguyễn Việt Chiến.


Hôm trước đọc " nhật ký người tài hoa" do bác Tổng post, Tối qua xem truyền hình trực tiếp về Quảng trị, hôm nay lại được đọc bài thơ này, em lại nhớ tới tâm sự của Hoàng Nhuận Cầm


Ngày hòa bình, tôi may mắn được trở về Thủ đô. Dù nỗi day dứt, nhớ thương bạn bè, đồng đội cứ âm thầm, dai dẳng trong tâm trí. Phía đối diện nhà tôi ở có anh Long đã hi sinh. Tôi nhớ mình đã phải tránh mặt mẹ anh suốt ba năm, bởi không đủ dũng khí đối diện với người mẹ đã mất đi đứa con trai duy nhất ấy.  ...


Anh Hiền đã viết lời giới thiệu rất cô đọng và ý nghĩa nên em chẳng biết viết gì thêm


Không thể diễn tả hết cảm xúc trong lòng em. Chỉ biết nói rằng, cảm ơn tác giả Việt Chiến, cảm ơn bác Tổng, anh Hiền,  trang web KGu... để em yêu  Tổ quốc hơn lần nữa.




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s