KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 16 Tháng mười hai. 2012

MÙI TÂY, MÙI TA




Tác giả: Đặng Thanh Lương

                                MÙI TÂY, MÙI TA

                                                     Đặng Thanh Lương
      Chẳng biết từ bao giờ, khái niệm mùi Tây đã đi sâu vào tâm trí tôi, mà cũng có thể là của cả một thế hệ. Có lần, trong một chuyến bay đêm, tình cờ tôi đọc được câu chuyện “Một trăm linh tám cây bằng lăng” của Nguyễn Thị Thu Huệ, trong đó có đoạn tác giả viết:
“…Anh lôi trong chiếc túi bóng to đùng dưới đất ra một chiếc phích đá. Thật là không tưởng tượng nổi. Nó sáng ánh lên giữa căn phòng cũ một cách thê thảm trong một tòa chung cư buồn tẻ. Rồi mở nắp ngoài. Xoay nắp trong. Và lôi ra những cái kem. "Anh mang từ Liên Xô về cho em đấy. Ăn luôn không chảy hết". Rồi một túi táo tây. Những quả táo tròn, đỏ bầm và mùi thơm loang loang. "Đây là túi lưới hai lớp biếu mẹ em. Cây thuốc Gallant biếu bố... Mảnh vải em may áo... Chị run run, tay cầm que kem tỏa hơi man mát, tay đỡ hộp kính, chẳng biết bỏ cái gì ...”
“…Chiếc kem bắt đầu mềm ra và chảy từng giọt đặc quánh xuống đất. Anh về rồi mà mười ngày sau căn phòng còn thơm. Chị giữ nguyên những quả táo tròn nhỏ thơm êm dịu. Thoang thoáng mùi thơm. Mẹ bảo, đấy là mùi tây…”.
         
      Đọc đến đoạn này, những kỷ niệm một thời lại dội về trong tôi: chiếc phích đá, chiếc túi lưới hai lớp,một lớp, những quả táo tây đỏ mọng thơm lừng, những chiếc khăn nilông đủ mầu– là biểu tượng của tầng lớp “trung lưu, khá giả” hồi ấy. Nhà nào có mấy thứ đó là có thể khoe với láng giềng xung quanh. Chiếc phích đá inox sáng bóng được xếp ở một vị trí trang trọng trong nhà; chị em nào có chiếc khăn nilông thì có thể “vênh mặt” với thiên hạ. Trong tất cả các thứ đó, tôi thấy riêng cái “mùi tây” là ấn tượng nhất. Chẳng thế mà chị Huệ đã viết: “Anh về rồi mà mười ngày sau căn phòng còn thơm…”. Hồi đó cứ mỗi lần anh trai tôi đi công tác về, khi mở vali ra là trong nhà tràn ngập một mùi hương lạ, chẳng xác định nó là loại hương gì: không phải mùi nước hoa, không phải mùi phấn, không phải mùi sữa, mùi xà bông thơm…và cho đến bây giờ tôi cũng không thể xác định mùi đó là mùi gì. Khi người ta không hiểu thì dân gian lúc đó đặt cho nó một cái tên rất hay- Mùi Tây. Cái Mùi Tây đó nó lẵng nhẵng theo ta một thời, nó làm ta ngất ngây. Đó là mùi thơm bốc ra từ vali, mùi thuốc lá ba số 5 thoảng bay trong gió, mùi táo tây ngào ngạt…Thế rồi có một ngày, cái Mùi Tây đó biến mất. Đã bao lần mở vali, đã bao lần nâng những trái táo chín mọng, nhưng sao tôi không tài nào có lại được cái cảm giác Mùi Tây của cái thời xa xưa ấy.
        Thế nhưng, có một loại mùi mà ta không thể nào quên. Đó là mùi quê hương-  mùi quê ta- mùi ta. Tôi còn nhớ như in buổi chiều hôm đó, máy bay chở chúng tôi - những đứa trẻ xa xứ, đáp xuống sân bay Nội Bài. Lúc đó, xung quanh sân bay là những ruộng lúa đang chín, sảnh đón khách nước ngoài là những căn nhà lá đơn sơ vương vấn mùi lá cọ còn đọng lại trên mái. Chúng tôi được đón trong  mùi thơm lúa mới. Không gian ngập tràn hương quê. Tôi cố hít một hơi thật dài để giữ lại trong mình hương vị quê nồng nàn ấy.

       Ngày trước, mỗi khi được bố mẹ cho về thăm ông bà, là mỗi lần tôi được đắm mình trong những ngày hội: lúc thì được bơi trong biển lúa vàng rực rỡ, trong tiếng đập lúa râm ran; lúc thì được ăn bát cơm gạo mới trắng trong đượm mùi thơm của trời và đất hoặc húp bát canh cua đồng với bánh đúc nồng vôi hoặc được nếm vị mật ngọt với bánh gio trong vắt mát lạnh vàng óng trái xoan ta.
       Rồi những ngày sơ tán, tôi có dịp cùng với các bạn trẻ chăn trâu lang thang ngoài đồng, trên các triền đê; được thưởng thức mùi ngô, mùi khoai nướng đầu mùa; lúc thì được ngả ngốn bên những đống rơm thơm mùi lá mới; mùi khói lam chiều toát ra từ những búi rơm, búi rạ để sưởi ấm cõi lòng lúc chiều đông.
       Những Mùi Ta ấy đã theo tôi đi khắp nơi trên thế gian này.Thế mới biết dù có đi đâu về đâu, mùi hương quê không thể nào quên.

Chiều đông thành Wien,2012


Người post: LuongDT

Ngày đăng: 16-12-2012 13:01






Xem 31 - 40 của tổng số 41 Comments



Từ: HanhLT
17/12/2012 21:49:34

Bác Khánh này lộn xộn quá chừng... đã úm sư tử non từ ngày còn ở kis mà vẫn nâng niu khăn của nàng tặng từ thủa nảo thủa nào thì quả là to gan  ...



Từ: KhanhT
17/12/2012 20:33:13

 


Trời ơi, Thanh Lương nói trúng cái bụng, à cái mũi ta thế! “Chỉ mùi của bì thư thôi cũng đủ cho chàng chiến sĩ ấy đủ sức mạnh vượt qua những khó khăn, cho đỡ nhớ…” Tớ đã được tặng một cái khăn tay có thêu chữ của nàng vào ngày tớ lên đường nhập ngũ, rồi quay về đi học, chiếc khăn tay với mùi thơm khó tả vẫn theo tớ suốt thời gian ở Kis cho đến khi về Hà nội, vẫn được nâng niu gìn giữ cho đến một ngày biến mất, có lẽ “sư tử HĐ” đã bí mật tịch thu (?)


 



Từ: CucNT
17/12/2012 16:06:23

Một bài viết thật xúc động về Mùi Tây, Mùi ta và còn được ACE thêm vào bao nhiêu mùi nữa. Dũng cảm nhất vẫn là bác Tổng " Mùi thơm trêm mái tóc các ô gái", hẳn là bác đã hít hà nhiều lần.


Hồi  trước chồng em vẫn bảo "Thơm nhất là mùi  sữa mẹ trên môi con".


Em thấy thích nhất là hồi bé cứ rúc vào ngực mẹ ngửi mùi mồ hôi. Mùi của mẹ đi theo em cho tới  tận bây giờ!



Từ: Meomun
17/12/2012 08:40:48

@Anh Lương DT: Có ngay táo Moldova, mạng KGU chắc chuyển tải được mùi nên anh sẽ thấy táo có mùi rất Moldova. Ước gì chỉ 1 cái nhấn chuột mà như phim công nghệ 6D, 7D gì đó..:



 


Nếu không tin là táo Moldova thì có kèm rượu Moldova đây ạ.



 



Từ: LuongDT
16/12/2012 22:52:04

Trước hết, Thanh Lương cảm ơn mọi nguời đã đồng cảm và chia sẻ với Thanh Lương về Mùi Tây và Mùi Ta. Đã là Mùi thì mỗi nguời có một cảm nhận riêng. Cùng một mùi có người thích có nguời không thích. Thậm chí cùng một mùi, có lúc yêu say đắm, có lúc lại như đào đất đổ đi.


Chỉ mùi của bì thư thôi cũng đủ cho chàng chiến sĩ ấy đủ sức mạnh vượt qua những khó khăn, cho đỡ nhớ, nhưng mùi đó không chỉ là mùi"Tây" đâu nhé mà mùi chính là mùi Ta đấy Tuyết ạ


Đã rất lâu rồi Thanh Lương ko còn được gửi thấy mùi táo, lê xứ Mol. Hồi đó mỗi lần đến mùa hái quả là được ngắm và sờ vào  những trái táo lê đầy mầu sách và thơm ngất ngây và cũng từ khi về nước Thanh Lương đã tự nói với lòng mình rằng rằng sẽ không còn được gặp lại những mùi vị đẹp đến như vậy Chỉ có nguời may như MM còn được may mắn đó?


Cảm ơn TBT đã bổ sung một danh sách mùi quyến rũ.


Cảm ơn mọi người.


 



Từ: HienVC
16/12/2012 21:55:28

@ TBT & MM : Bài viết về rất nhiều loại mùi khác nhau nói chung là dễ chịu chỉ có  hai anh em đề cập đến mùi đặc biệt - mùi tất của anh bạn Mondova chung chung nào đó nhưng mình và Bưu TH ( CL74) mỗi khi nhắc đến cái mùi này lại có địa chỉ cụ thể là Duka G.  (bây giờ nó to phe ra phết là chủ tịch Viện hàn lâm khoa học Moldova). Anh chàng này không bao giờ giặt các loại tất, nhưng mùi " khủng khiếp"  nhất bốc ra từ đôi tất len của nó cởi ra khi đi đá bóng về. Mỗi khi nó cởi đôi tất này ra, mình và Bưu chỉ còn nước ra khỏi phòng. Có lần Bưu bực quá nhét đôi tất thối này vào trong gối của nó tưởng là nó không ngủ nổi nhưng nó vẫn ngáy o o như không có chuyện gì xảy ra !



Từ: Meomun
16/12/2012 16:53:06

Bài viết của anh Thanh Lương cũng làm gợi nhớ đến một thứ mùi trừu tượng. Hẳn mọi người ai cũng biết câu "ta còn em, mùi hoàng lan, ta còn em, mùi hoa sữa..." trong bài hát nổi tiếng "Em ơi, Hà nội phố" là phổ thơ Phan Vũ. Nhà thơ Phan Vũ từ năm 1956 đã có bài thơ "Bình vỡ" với những câu kết:


"Cuộc đời đi qua với bao tình cờ nghiệt ngã


Trên đường đi đầy hoa đỏ


Nhưng không có mùi hương thơ ngây


Bởi trong tôi chiếc bình xanh đã vỡ"


 


PS: Hóa ra  sự ngây thơ trong ý thức hệ và cả sự đổ vỡ, sự thất vọng nó cũng có mùi. MM xin lỗi anh Thanh Lương là đi hơi xa đề, hihi. Tại cái mùi, chung quy là tại cái mùi!


 



Từ: Meomun
16/12/2012 16:30:06

@Anh Nghị: Đọc còm của anh đến cái đoạn ...tất, MM cười phá lên. Hồi ấy, bọn con gái VN đi trong corridor Ob 10 cứ hỏi nhau: Có mùi gì ấy nhỉ, hình như có chuột chết? Hóa ra thủ phạm đúng là 1 ông Mol ở dưới làng lên thăm vợ.


Bài của anh Thanh Lương đưa chúng ta về những kỉ niệm, những kí ức. Đúng là bây giờ khó có thể tìm lại những "mùi" như trong ký ức của chúng ta. Mùi hoa móng rồng ngày bé, mùi mít chín trong vườn nhà ai... Mùi hoa táo, hoa lê ở cái dốc Ob 10, mùi táo chín, mùi quả mơ chín vàng ngọt lịm...Bây giờ ra siêu thị, khi mua trái cây nhập khẩu, em đều cố tình làm "thầy hít" và thường là thất vọng, bởi nó không còn mùi thơm quyến rũ, ngất ngây như ngày nào.


Còn mùi khét lẹt của đạn bom, mùi chiến tranh, mất mát, chỉ mong mãi mãi là kí ức. 


Cám ơn anh Thanh Lương một lần nữa vì bài viết hay.



Từ: NghiPH
16/12/2012 16:15:49

  Mùi Tây, mùi Ta của anh LươngĐT làm cho tâm hồn ta xốn xang.


 Tuổi thơ của ta gắn với mùi mồ hôi, mùi bùn của thầy mẹ đi làm đồng về, mùi nắng cháy khét trên mái tóc ta, bạn bè ta. Nhớ mùi thơm của lúa khi ra hoa, nhớ mùi rơm phơi trong nắng, hít hà mùi thơm của bát cơm đầu mùa, nhớ mùi khoai nướng, cá nướng. Nhớ mùi thơm của những quả thị, quả na, quả mít chín trong vườn nhà ta.


Nhớ mãi mùi thơm trên mái tóc của các cô gái, mùi thơm của những bát nước chè xanh, bát cơm nếp mà những người mẹ trao cho ta trên đường ra trận. Không thể quên cái mùi khét lẹt của khói lửa chiến trường.


Những năm tháng ở Moldavia ta thích mùi táo chín, mùi của cốc nước Kvas, mùi Xmetana. Ta nhớ mùi đặc trưng trong phòng bếp ở ki túc xá mà anh chị em ta hầu như thống lĩnh, nhớ mùi của món cá khô khi thưởng thức cùng với bia, nhớ mùi rượu vang Moldavia. Nhớ cả những mùi phát ra từ những đôi tất rất ít khi giặt của hai anh bạn người Moldavia, người Irak cùng phòng. Tất cả đều đã trở thành những kỷ niệm thân thương.


Xa quê hương ta nhớ mùi quê hương. Rời những xứ ta đã từng sống ta nhớ về mùi của những xứ ấy.


Có mùi của những sự khổ đau. Có mùi của những sự sung sướng. Có mùi vui khi vụ mùa bội thu, có mùi buồn khi vụ mùa thất bát. Có mùi của những rung động đầu đời và có mùi của sự từng trải qua năm qua tháng.



Từ: TuyetHA
16/12/2012 15:53:54

   Đọc bài này của Lương ông xã tôi bảo: Hồi ấy (tức là hồi mà tôi còn là cô sinh viên KGU, còn chàng là anh bộ đội), mỗi lần nhận được thư nàng, chàng thấy thơm thơm một mùi gì đó rất đặc biệt, hít một cái rồi mới mở ra đọc, đọc xong , hít một cái cho đỡ nhớ rồi mới cất vào túi. Đấy là mùi "Tây". Sau này khi chúng tôi mới cưới, mỗi đứa mỗi nơi, tôi ở HN, chồng thì công tác trong SG, mỗi lần chàng về phép rồi lại trở vào SG, buổi tối khi vào giường ngủ tôi vẫn thấy phảng phất đâu đây mùi mồ hôi quen thuộc của chàng để lại. Đấy là mùi "Ta".


Cám ơn Lương đã cho thưởng thức một bài viết đầy cảm xúc vào một chiều CN cuối năm!





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s