KGU News >>Văn học >>Thơ
KGU Tạo bài viết  
Thứ hai 06 Tháng năm 2013

ĐÈN DẦU




Tác giả: LyTM

Ánh đèn khuya lập loè leo lét,

góc phản chụm gần mấy mái đầu xanh,

Mồ hôi rịn, muội vết dầu nhọ trán

vườn kế bên đã rộ tiếng ve ran!

 

Bài học cuối năm đã lật nốt những trang,

kỳ thi sắp gối đầu cho Hè mở cửa,

ánh đèn dầu vẫn như mọi bữa,

dục giã học đi, trong xao xuyến tiếng ve!

 

Những khuôn mặt trẻ con đang chờ đợi tới Hè,

Lấp lánh sáng, mực tím đêm thêm tỏ,

những buổi học khuya, ánh đèn soi rõ

Sợi bấc cuối mùa đã chờ sáng đêm thâu!

 

Ôi những tháng năm của những ngọn đèn dầu,

Bao thử thách với gió đồng, mưa tối,

một chút sáng thôi, đem cho đời le lói,

những ngọn đuốc vào đời bên đèn nhỏ, dầu hôi!

 

Ngọn đèn tuổi thơ, ngọn đèn dầu của tôi, 

rút ruột nhỏ làm nên ánh sáng

cháy rực mãi, bao ước mơ thấp thoáng,

Nhớ thật nhiều, người bạn nhỏ tuổi ấu thơ.


Người post: LiTM

Ngày đăng: 06-05-2013 22:10






Xem 21 - 24 của tổng số 24 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 | 3 |

Từ: HanhLM
07/05/2013 10:26:19

Lý thật tài khi đã khơi lại một ký ức không thể phai mờ của đại đa số Người KGU chúng ta.


Chị thích nhất câu thơ: "Ngọn đèn dầu của tôi, đã sáng suốt một thời/ rút ruột nhỏ làm nên ánh sáng".



Từ: PhongPT
07/05/2013 09:28:06



Ngọn đèn này không bao giờ tắt trong tôi, trong bạn


Ngọn đèn này thắp sáng tuổi thơ ta, rất xa…


 




Từ: HaiNV
07/05/2013 05:19:29

 


Trong mơ, vẫn ngọn đèn dầu


Soi cho ta những đêm thâu học bài


Sáng lên mãi nhé, đèn ơi


Bạn tri kỷ của một thời ấu thơ


Dù  nay điện khắp phố, nhà


Quên sao đốm sáng ước mơ thuở nào... 


 



07/05/2013 03:06:04

 


Lý ơi, bài thơ làm người đọc nhớ lại tuổi học trò, với bọn chị là những năm chiến tranh chống Mỹ nơi sơ tán. Chị không bao giờ quên, trên cái phản vừa là giường ngủ, vừa là chỗ ăn cơm, vừa là nơi chị em, bạn bè sát phạt nhau với bộ bài tam cúc,  hay bộ tú lơ khơ, vừa là nơi đọc truyện lúc đợi cơm... và cũng chính là "bàn" học. Tất cả diễn ra trên một diện tích vừa bằng cái chiếu. Và không thể thiếu được, đó là ÁNH ĐÈN DẦU. Ánh sáng nhỏ nhoi, đôi ba khi leo lét ấy, cùng với thời gian đã nuôi lớn chị em mình trưởng thành, cho hôm nay. Sao người làm thơ hay thế, có được những ý thơ cứ tự nhiên như đuợc bê vào từ đời thường vậy. Có lẽ tác giả chỉ quên một chi tiết rất hóm, rất dí dỏm đó là :


          Học xong, mình ngước nhìn nhau


         Ô kìa trên má nhọ nhem muội dầu 


Đúng thế không, nhất là khi thắp bằng dầu ma-zút.  Trong bài, chị rất thích câu:         "Rút ruột nhỏ làm nên ánh sáng". Nó thật là đúng với cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Cảm ơn Em, một bài thơ bình dị, bình dị như cây đèn trong cuộc đời thường, nhưng gắn bó lắm với Người, với Đời. Chị gửi cho thư-viện đèn của Lý một cái nữa nhé !


                     


 


 




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 | 3 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s