KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 04 Tháng tám. 2013

MỘT GIÁO SƯ - MỘT NHÀ THƠ




Tác giả: MinhCK

 

 

 

MỘT GIÁO SƯ - MỘT NHÀ THƠ

 

Đọc trên mạng KGU tôi thấy nói đến việc có thể tham gia buổi seminar của GS TSKH Mai Xuân Lý, buổi seminar được tiến hành tại Hội trường đa năng Viện Hàn lâm KH&CN Việt Nam. Sau đó tôi nhận được lời mời qua điện thoại của người tổ chức buổi seminar này PGS TS Hải NV. Nhận được lời mời tôi quyết tâm phải đi dự. Không phải tôi quan tâm gì lắm tới chủ đề của buổi seminar mà là vì tôi rất mong gặp con người này. Tôi không hiểu gì về vật lý, lại càng không biết gì về thuốc, cách dùng và cách chế biến để tạo ra nó, việc mà GS Lý đã và đang làm trong nhiều năm nay. Tôi quan tâm nhiều tới con người này ở lĩnh vực khác - một nhà KHCN, một nhà vật lý lý thuyết, nhưng làm thơ và viết văn rất hay. Tôi muốn nhìn tận mắt, thấy anh ở ngoài đời xem có khác gì lắm với sự bay bổng của anh trong thơ ca không và tôi đã được toại nguyện. Một con người đẹp trai (dưới con mắt của tôi, còn với phụ nữ chắc nhiều hơn thế), giản dị và uyên bác trong lĩnh vực mà mình đang nghiên cứu.

Tôi đọc lại bài thơ anh đã viết có lẽ đã lâu lắm rồi. Anh không ngờ tôi lại thuộc nó. Tôi thì đơn giản vì bài thơ đó nó hay, tình cảm, vần và dễ nhớ. Đó là bài “EM VỀ RỒI...” tôi tự đặt tên nó như thế, còn thực ra tên của nó khác nhiều.

Em về rồi biển không còn xanh nữa.

Biển bao giờ cũng xanh, xanh mầu của nước biển, của trời biếc. Đó là một hiện tượng vật lý bình thường, muôn thủa trên trái đất này. Còn Em là ai???? Không biết được em là ai, là một người quen, là một hình ảnh mà tác giả đã hư cấu lên. Nhưng em trong bài này không phải là ai khác, đây đích thực là vợ tác giả. Tôi được biết rằng, lúc đó tác giả cùng vợ đi nghỉ ở Italia, trên một bãi biển thơ mộng và rất đẹp. Nhưng rồi vì công việc, vì các con ở trời Nam kia nên người ấy đã phải bay về trước. Giữa một bầu không khí của xứ người, giữa một nỗi buồn chia xa tác giả đã không còn hứng thú để ngắm cảnh, thưởng thức hương vị ngọt ngào của trời đất nữa. Tôi đã phỏng vấn anh : “Tại sao biển không còn xanh nữa????”. Anh rất thật thà đã kể lại hết. Đưa tiễn vợ về rồi, tự nhiên hôm sau ra biển, thấy biển tăm tối, mịt mờ. Hình như biển cũng hiểu nỗi lòng của mình thì phải. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Cái câu triết lý của người xưa vẫn đúng đến tận hôm nay và có thể còn mãi về sau này nữa.

Anh nhẹ nhàng sải những bước chân trên cồn cát ngày nào anh và Tâm đã đi qua. Những bước chân lồng vào những bước chân của người bạn đời hôm nào đã cùng ta tắm biển, cùng ta phơi nắng đâu đó trên bờ cát này, mà bây giờ hình ảnh ấy không còn đâu nữa, nó xa rồi, xa trong ký ức của anh và của những bờ cát. Tôi đoán rằng anh đã đứng đó rất lâu, nhớ tất cả những ngày đã qua và tưởng tượng

Giải cát vàng vẫn in dấu chân em

Và ngoài xa kia trong mênh mông của đại dương, không phải đại dương đầm ấm của quê mình, là những con sóng bạc đầu đẩy nhau, dồn nhau tụ đầy chân của tác giả, nhưng con sóng đấy dường như không phải của mình, nó đâu đó vô hồn, vô cảm đẩy những nỗi buồn xa cách càng ngày càng lớn hơn trong lòng một người con xa xứ. Phải chăng nó là nguyên cớ cho sự đơn côi này

                                    Sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt

            Nó vẫn vỗ về đó, vẫn hiên ngang đấy, nhưng nó không còn là con sóng của ngày hôm qua, ngày hôm kia, của những ngày có em bên cạnh, để cuối cùng tác giả phải thẫn thờ thốt lên rằng:

                                    Biển thẫn thờ những con sóng ngẩn ngơ

            Ôi! Thật cảm động, thật thông cảm và thương cho một con người, một người đàn ông xa vợ. Tôi không bênh vực anh nhưng tôi hoàn toàn thông cảm với anh trong một chiều cô đơn như thế. Biển không thẫn thờ đâu, nó chẳng thay đổi gì, có chăng đó là nỗi niềm ngẩn ngơ, thẫn thờ trong con người anh mà thôi.

Toàn bộ bài thơ của anh có hai đoạn, nhưng không hiểu sao tôi không thể nào thuộc được đoạn hai của nó. Phải chăng không thích nó thì không thể nào thuộc được chăng. Tôi đã cố gắng rất nhiều lần nhưng không thể nào làm được điều đó. Đến khi gặp anh rồi tôi mới hiểu rằng để có những cái ngẫu hứng như thế anh đã trải qua cả những dằn vặt, đau đớn trong cơ thể rất nhiều để nói lên nỗi lòng mình với người mình yêu, mình quí mến. Con người anh trong cô đơn, trong cô độc đã bộc lộ tất cả những nhớ thương, day dứt, những nỗi buồn không nguôi. Một con người làm khoa học, khoa học cơ bản lại mơ mộng, lại hay và yêu thơ đến như thế biết chừng nào.

                        Em về rồi biển không còn xanh nữa

                        Giải cát vàng vẫn in dấu chân em

                        Sóng vẫn vỗ nhưng không còn dào dạt

                        Biển thẫn thờ những con sóng ngẩn ngơ

                        ..............................................................

            Tự nhiên sau khi gặp anh tại buổi seminar sáng ngày hôm đó tại Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam tôi lại nhớ anh, cảm phục anh và quyết định viết bài này về anh. Có điều gì đó trong suy luận, trong cách viết của tôi,  tôi rất mong anh thông cảm, bởi cũng như anh tôi cũng là con người làm khoa học nhưng rất yêu thơ và thích đọc thơ.

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 04-08-2013 22:10






Xem 11 - 20 của tổng số 43 Comments



Từ: Guest Vân Dung
06/08/2013 12:01:06

VD đã định ko comt nữa vì cũng ít khi giao tiếp với mọi người nên ngài ngại. Nhưng theo chị Hà thì MM lại là Phu nhân của ngài Đại tá? Ly kỳ quá?
Chao ôi, ngài Đại tá bình thơ hay đến thế là phải, vì cùng tâm trạng mà. Chúc cho tình yêu của các đôi trong gia đình KGU bền vững và xanh mãi mãi.
Lại đọc bài viết của anh Nghi( xin lỗi , VD ko biết Nghi hay Nghị- anh tha lỗi ạ), về TY màu xanh. VD cũng thỉnh thoảng được Tâm đọc cho nghe thơ MXLý. Đúng là MXLý luôn rung cảm với màu xanh của tình yêu và đối với MXLý, tình yêu có màu xanh

"Lại bay vượt đại dương để lại sau lưng em và hai con nhỏ
Đi tìm gì ở nước Mỹ xa xôi?
Bay trên chín từng mây mà lòng chìm sâu đáy biển.
Giữa thinh không mơ màng ta tự hỏi: BIỂN XANH VÌ TRỜI HAY TRỜI VÌ BIỂN MÀ XANH?
Không trả lời nhưng hiểu rõ lòng anh: YÊU EM MÃI NHƯ MÀ XANH VÔ TẬN.

Xin lỗi MXLý vì VD chưa được anh đồng ý post thơ của anh và lại ko biết viết có chính xác lời bài thơ ko? Nhưng cuộc sống nhiều khi cũng vợi bớt âu lo vì những cái comment vui vui như thế này.
Chúc các bạn một ngày vui vẻ , hạnh phúc.
Mong Hà Nội ngừng mưa cho Mèo Mun  và Người Hà Nội được khoe sắc áo.



Từ: DinhNT
06/08/2013 11:44:19

Chào cháu VT và em MM (Mèo Mun)! Chú Hà rất vui tính, đùa tếu chút cho vui thôi, cháu chấp làm rì. Trước chú Hà, chú và chú KM ở 3 đội bóng khác nhau. Chú chuyên được giao một chân hậu vệ, chú Hà tiền đạo, chỉ có chú KM là thủ môn chiên nghiệp. Còn nhớ, chú Hà chuyên bỏ bóng đá người, huhu.


Bệnh nghề nghiệp cả thôi, cháu thông cảm cho các chú nhá, VT nhá!


Chú TĐ



Từ: Meomun
06/08/2013 11:29:01

KGU ai cũng biết nhau cả mà, nên MM chẳng nghĩ là ai có sự nhầm lẫn "who's who" đâu, chắc mọi người đùa cho vui thôi nhỉ. Còn MM có lúc lười đăng nhập thật, nhưng bao giờ cũng có tên rõ ràng là Meomun mà! MM dốt công nghệ thông tin lắm, nhưng cũng biết sơ sơ là nếu cần thì có thể truy IP một cách dễ dàng nên MM chẳng dại giả danh người khác, nhất là chỉ để ... còm, sao phải khổ thế!



Từ: Guest VT
06/08/2013 11:22:06

Ơ. Sao lại nhớ cháu VT ở đây ạ ? Guest Hà ?



Từ: Guest
06/08/2013 10:45:16

Rời ơi, lên còm nhanh là đúng, đọc kỹ toàn thấy 01 người viết! có phải vợ Minh là cô MM không mà chăm sóc bài này kỹ thế? guest cũng là cô ta thôi??? cùng giọng văn. Nhưng hình như Minh không nhớ vợ đâu MM ạ, mà nhớ cháu VT.



Từ: DinhNT
06/08/2013 10:38:57

Khiếp, còm bài bình thơ của Ngài ĐT còn tăng trưởng nhanh hơn cả giá xăng dầu. Mới đêm qua trước khi rời Chợ còn nhớ là có khoảng 18-19 còm chi đó mà nay đã suýt chạm ngưỡng ba mươi.


 


Tán đi tán lại, người tung kẻ hứng cho vui cửa vui nhà thôi, chứ thực ra thì "bơ phờ" mới là 'chuẩn men'! Hay thì biết thế nào là hay, vô cùng lắm. Nhưng mà hợp tâm trạng nhất, hợp ngữ cảnh nhất thì vẫn là "bơ phờ" (ông KM đừng bảo tôi là bỏ ông để chạy theo các em nhé. Bỏ được ông để chạy theo các em KGU thì tôi dám bỏ từ lâu rùi).


 


Để thăm dò dư luận, đêm qua phải giả vờ làm thơ nhớ vợ, cũng cắn phím, cũng vò đầu bứt tai rồi quay lại hỏi bà Huyện: "Giả sử thế này, giả sử thôi nhé, nếu bà về quê mà tôi ở lại trông nhà thì thế nào tôi cũng sẽ nhớ bà. Mà bà đừng nguýt như thế, đây là tôi giả dụ ngữ cảnh để sáng tác thôi. Trong hoàn cảnh ấy thì bà bảo tôi nhớ bơ phờ hay là nhớ thẫn thờ? Bà nói tôi nghe thử coi!"


 


Tay bà Huyện vo vo cái vạt áo...vẫn dùng lau bàn, rồi bỗng đứng bật dậy, phán như tuyên ngôn: - Nhớ như thế thì phải nhớ bơ phờ chứ, thẫn thờ cái giề. Vớ vẩn! 



Từ: CucNT
06/08/2013 09:35:21

Em được nghe kể về anh Lý với niềm tự hào của gia đình  Kgu. Lâu nay, em mong mỏi được đọc những dòng thơ anh nhưng nghe bảo anh bận làm khoa học. Hôm nay được đọc những vần thơ và lời bình của Ngài Đại tá. Em chẳng còn gì để bình nữa bởi Ngài Đại tá bình xuất sắc quá rồi.


Nhưng đằng sau nỗi lòng của Giáo sư Lý dành cho vợ, em thấy nỗi niềm của Ngài Đại tá đang nhớ đến bơ phờ vợ mình. " Đoạn trường ai có qua cầu mới hay", có hóa thân vào tâm hồn tác giả thì người đọc mới cảm nhận  hết sự sâu lắng đằng sau những ngôn từ. Ngài Đại tá đang thẫn thờ đi trên thành cổ Praha, thành phố  tuyệt đẹp nhưng nhìn đâu cũng thấp thoáng bóng vợ mình nên chàng đã thủ thỉ chuyện trò cùng  vợ.


 Ngài Đại tá dành cho nhà khoa học sự "bênh vực"


"Ôi! Thật cảm động, thật thông cảm và thương cho một con người, một người đàn ông xa vợ. Tôi không bênh vực anh nhưng tôi hoàn toàn thông cảm với anh trong một chiều cô đơn như thế. Biển không thẫn thờ đâu, nó chẳng thay đổi gì, có chăng đó là nỗi niềm ngẩn ngơ, thẫn thờ trong con người anh mà thôi."


Bởi Ngài Đại tá cũng đang trong nỗi niềm nhung nhớ ấy.


Cảm ơn tác giả bài thơ và người bình!


 



Từ: Meomun
06/08/2013 08:41:48


Cám ơn anh Hải đã post ảnh, trong ảnh các anh chị đều trẻ đẹp, vui tươi thật ấy.


@Vân Dung: Em thấy thú vị vì cái vụ "bơ phờ"/"thẫn thờ" mình rón rén nêu ra lại được mọi người hưởng ứng vui vẻ. Em thì theo chủ nghĩa hiện thực nên chọn "bơ phờ" cho nó cụ thể, còn như bác Tấn Định và nhiều người tâm hồn còn rất lãng mạn trẻ trung (và như anh Lý nói là “sức trai tơ”) thì "thẫn thờ". À , chị cũng là "fan" thơ anh Lý, thế chị có nhớ câu này của anh Lý tặng vợ không:  


Thương nhớ của anh tóc đầu em bạc/thương nhớ của em, bạc tóc đầu anh...
Nhưng mà em thấy trong ảnh mà anh Hải post lên thì anh Lý tóc đen nhánh! Thế mới biết là nhà thơ thường dùng hình ảnh có tính tượng trưng, chứ không cần phải cụ thể, hihi.


@Mưa tháng 7:Trần Đăng Khoa thì bảo: “có bão tháng 7/có mưa tháng 3”, còn KGU mình có “mưa tháng 7”, xin chào! Mừng quá, MM em lại có thêm 1 người ủng hộ chủ nghĩa hiện thực "bơ phờ" rồi, vui quá!


Mấy hôm nay mưa kinh khủng, mưa từ đêm đến sáng đi làm vẫn mưa. Trên đường phố, dòng người đi xe máy (có em) ai cũng như con quạ đủ màu trong những áo mưa, đa số là áo mưa quảng cáo, khuyến mãi, từ sắt thép đến sữa Milo, rồi các thể loại ngân hàng …thật sinh động.



Từ: NghiPH
06/08/2013 08:40:39



Cái anh chàng giáo sư này yêu mầu xanh ghê lắm:


Vì sao yêu ngây ngất


Vì tình yêu mầu xanh


(Lá Klion xanh xanh)


 


Vậy nên, lần này chàng đưa nàng đi biển. Hai người đến với Biển Xanh- nơi men tình ngất ngây. Thế rồi nàng phải về. Chàng buồn quá. Chàng đi lang thang, lang thang trên bờ biển. Chàng đi ra đi vào. Chàng khó ngủ quá. Một nỗi nhớ cồn cào trào dâng. Chàng bơ phờ vì Mầu Xanh tình yêu của chàng không còn ở bên.


Nàng về rồi thì biển đâu còn xanh nữa, biển bơ phờ, những con sóng đi ra đi vào ngẩn ngơ. Tình yêu Màu xanh ơi, nàng vội đi dâu!


 



Từ: HaiNV
06/08/2013 05:28:05

 


HaiNV xin post lại mấy tấm ảnh về cuộc gặp gỡ của Ngài Đại tá - Nhà khoa học - Nhà thơ (và phu nhân) với vị Giáo sư - Nhà thơ của chúng ta:


Album: http://www.studentkgu.vn/gallery/main/abid_524/





 


P.S. HaiNV sang Tiệp một lần duy nhất (2 tuần) từ năm 1987. Ở Praha khá lâu, có đi cả Bratislava và một số nơi khác. Nhớ nhất là bia Tiệp, ở Hà Nội, hiện nay cũng có bia Tiệp nhập khẩu ở một số nơi. Hẹn hôm nào anh về mấy anh em ta đi uống bia Tiệp và nói chuyện...thơ nhé! 


 





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s