KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 11 Tháng tám. 2013

Nhận lỗi




Tác giả: Chỉ biết cười trừ

P { margin-bottom: 0.08in; }

Hồi học ở KGU tôi có dăm ba lần mắc khuyết điểm. Như chuyện quần loe tóc dài, đi xe trốn vé, xem phim tư bản ... Những khoản này tôi đã nghiêm túc kiểm điểm trước bà con rồi. Có một “tội” mà tôi chưa thổ lộ với ai bao giờ. Hôm nay xin phép kiểm điểm trước bà con cô bác. Sự thể như sau:


Chân ướt chân ráo đến Кишинёв chúng tôi được một sinh viên VL năm trên tư vấn: có bộ giáo trình vật lý của trường Berkley (Mỹ) rất hay dứt khoát phải mua. Thế hệ trước truyền kinh nghiệm như vậy, lại thêm sự hăng hái của người mới đi tây, tôi đã bỏ ra 6 rúp để mua (tuy trong lòng tê tái). Đến khi vào năm học mới ngã ngửa là chương trình chỉ học theo sách của Liên xô, mà tất cả giáo trình có thể mượn ở thư viện không mất xu nào. Chỉ có điều sách thư viện thì cuối năm phải trả. Nếu muốn đem về nước làm của hồi môn thì không được. Hỏi năm trên thì mỗi người xúi một cách. Người bảo cứ kệ, không trả xem họ làm gì. Xem ra không ổn vì nếu họ đuổi về nước hay không trao bằng thì lỗ to. Người khác xúi thông đồng với nhân viên thư viện mà chôm. Tôi thấy không ổn cho lắm nên đợi thời cơ khác.


Trước tiên xin mô tả lại quy trình mượn sách thời đó: mỗi quyển sách trong thư viện có một cái túi nhỏ dán vào phía bìa trong và chứa một cái thẻ (карточка). Trên đó có thông tin về quyển sách. Khi ai đó mượn thì tên người đó được điền vào cái thẻ, người mượn sách phải ký tên lên đó và được thư viện giữ lại như bằng chứng. Khi cần họ chỉ việc lôi thẻ ra và ngày tháng này anh có ký tên đã mượn sách này, trốn đằng trời.


Một lần sau giờ семинар môn triết ông giáo nói tôi vào читальный зал đọc một cuốn sách. Tôi vào đó và tìm thấy cuốn sách cần đọc. Khi mở ra tôi ngạc nhiên thấy cái thẻ sách vẫn nắm ở đó. Tôi kiểm tra các quyển khác ở читальный зал thì thấy tất cả đều còn nguyên thẻ. Và ý tưởng chôm sách nảy sinh. Tôi tìm một cuốn sách tuyên truyền giá chỉ 10 коп. và kín đáo bỏ cái thẻ vào túi. Sau đó xuống thư viện mượn quãng 10 cuốn sách. Khi nhân viên thư viện đua tôi 10 cái thẻ để ký tôi tráo cái thẻ lấy ở читальный зал cho cái thẻ của cuốn sách tôi cần rồi trả lại. Nhân viên thư viện chỉ đếm số thẻ chứ không kiểm tra từng cái xem có khớp với số sách mượn không. Và tôi ung dung đem sách về. Cuối năm khi trả sách tôi thông báo cho thư viện đã làm mất quyển sách và muốn đền tiền. Theo thẻ thư viên lưu thì tôi nợ vẻn vẹn 10 коп. và tôi thanh toán dễ dàng, dù quyển sách thế chân giá hơn 3 руб. Bằng cách đó tôi sở hữu được dăm ba quyển sách quý làm của hồi môn. Đến cuối năm thứ 5, trước khi về nước tôi bê toàn bộ sách ra bưu điện để gửi về VN. Tại bưu điện người tiếp tôi nhanh chong cầm một quyển và lật trang 17 ra. Trên đó có dấu của thư viện КГУ. Mở mấy quyển khác cũng vậy. Bà ta lắc đầu, nếu không có giấy xác nhận của thư viện là sách đã thanh lý thì không có cách gì gửi được. Đành phải tha về bỏ vào thùng đồ vậy. Thùng hàng thì vẫn còn chỗ, nhưng nhét sách quý vào cùng xe đạp nồi hầm thì không vui lắm. Nhưng không còn cách nào khác. Khi ra ga để gửi hàng về nước chúng tôi được nhân viên hải quan thông báo sẽ mở tất cả thùng để kiểm tra. Tim tôi như muốn vỡ. Họ lại mở trang 17, và công toi mấy lâu nay. Có khi lại thêm tội khác nữa. Có ai đó nói cho hải quan ít tiền là xong. Tôi giơ cả hai tay đồng ý ngay. Không biết các chủ thùng khác có hàng gì “cấm” nhưng 100% đều đồng ý. Và mỗi người góp 1 руб. cho hải quan. Tất nhiên là không có chuyện khám thùng nữa. Lần đầu tiên trong đời tôi đưa hối lộ, lại ở đất nước CCCP. Sau này khi Liên xô tan rã tự nhiên tôi thấy mình có phần lỗi. Mình lấy sách của họ làm kinh tế họ yếu đi, lại hối lộ làm hỏng người của họ. Đêm ngủ cứ toát mồ hôi vì chuyện đó. Mãi sau này khi báo đài đưa tin kẻ làm Liên xô tan rã đã bị bắt tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Không phải vì mình mà CCCP sụp đổ. Còn bây giờ tối ngủ tôi lại có giấc mơ khác rất thú vị. Đó là được Bác Hồ xoa đầu cho kẹo và khen: “biết nhận lỗi cũng là ngoan”.


Câu chuyện chỉ có thế. Chỉ mong các anh chị đừng hỏi tôi đã lấy bao nhiêu quyển sách. Hỏi vậy lại làm tôi mất ngủ đấy. Xin cám ơn.


Người post: DienPT

Ngày đăng: 11-08-2013 16:04






Xem 11 - 20 của tổng số 25 Comments



Từ: Guest Mai
12/08/2013 08:23:30

Bác Thông viết bài và comm. đều sâu sắc,làm bạn đọc phải suy ngẫm.



Từ: Guest Tâm
12/08/2013 07:09:32

Buồn cười quá. Chỉ biết cười trừ luôn là cây bút mà mình ưa thích. Những cuốn sách hay ấy nên dịch ra tiếng Việt cho bõ công ủ mưu mới mang được về đấy!



Từ: ChiNB
11/08/2013 23:51:44

Khen Chỉ biết cười trừ thật thà, sau ngần ấy năm đã nhận tội trước công chúng. Khen Chỉ biết cười trừ đã làm mọi người thật vui trong buổi tối cuối tuần này với các còm rất nghề nghiệp của Thông và Lý. CBCT thông báo cho mọi người biết luôn : bây giờ số phận các quyến sách ấy ra sao rồi?



Từ: HanhLM
11/08/2013 23:38:28

Chỉ biết cười trừ rất đáng khen, vì ít nhất cũng đã thực hiện điều thứ 5 trong "5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên, nhi đồng" là "Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm", hơn hẳn nhiều bác người lớn chẳng thực hiện được.


Riêng mình thì chưa bao giờ có ý nghĩ "chôm" sách như thế cả. Chắc không phải vì thật thà, mà vì...đần, không nghĩ ra "sáng kiến" ấy.



Từ: Guest Quang Tèo
11/08/2013 21:55:38

Kha kha kha, tưởng chú em tự nhận lỗi đã quá yêu cô nào đó rùi bỏ rớt lun! dzưng mà lại là yêu sách! yêu đến mức lấy lun cho đỡ xa cách! txương quá, nên sách nó cũng tìm cách mà vzề cùng chú em đó! qua cũng cảm động rung rinh, nếu qua được sang lần nữa thì cái bài học quý gziá này qua hổng có bỏ hen!



Từ: HuongNT
11/08/2013 19:46:35

Hoá ra Chỉ biết cười chừ cũng ma lanh ra phết. Nhưng biết nhận lỗi thế là ngoan rồi. Ngày xưa có quyển sách nào quý là chị cố tìm mua bằng đươc, nếu không có sách mới thì lang thang tìm mua sách cũ chứ không dám làm cái việc tày trời ấy đâu. Dù sao thì chị cũng phục Diện. Đọc com của anh Thông, em Lý buồn cười quá!



Từ: Meomun
11/08/2013 18:58:34

Chuyện của anh Cười trừ làm em đọc xong bật cười, thú vị quá! Đọc bài của anh và xem còm của mọi người, thấy như trở lại cái thời "nhất quỷ nhì ma" rất dễ thương ấy. Nhưng mà cho em MM lạc đề 1 tí nhé, vì em thấy câu "Nếu muốn đem về nước làm của hồi môn...". Anh Cười trừ là con trai mà cũng phải có của hồi môn à, thế sau đó anh có dùng số sách CCCP để làm "sính lễ" không đấy?



11/08/2013 18:46:16

Cám ơn bà con cô bác, nhất là anh Thông, đã bỏ qua cái lỗi tày trời của Cười trừ.



Từ: Guest Phương Hạnh
11/08/2013 17:36:14

Tội to thật, nhưng tha bổng vì đã sám hối, lại còn bị lương tâm dằn vặt, mơ mộng cả đêm!



Từ: LyTM
11/08/2013 17:18:38

Lời sám hối muộn mằn của một sinh viên! đọc thấy âm mưu không phải vừa! đã ủ mưu rất sâu, có chủ đích, cố ý trực tiếp, đã bị phát giác vẫn cố tìm cách chạy thoát và phạm nhiều lần, tội này nặng thật! Tại sao mà mọi người sau này học kém đi vì có quyển sách hay nào cũng bị thủ về hết rồi. Tội sau còn nặng hơn, làm hỏng cán bộ Xô viết, còn làm cho Hải quan Nga có kinh nghiệm về nhận hối lộ, có phải vì thế mà họ hướng dẫn Hải quan Việt Nam vận dụng các kinh nghiệm và bài học ở VN hiện nay không?... Đúng thời điểm này tung ra, hậu duệ lại áp dụng triệt để thì làm thế nào đây? 


Dù muộn còn hơn chẳng bao giờ, để đêm đỡ mơ ngủ,... Chúc mừng chú em đã tự giải thoát!





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s