KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 04 Tháng chín. 2013

Tiễn con đi học xa




Tác giả: NghiPH


Tháng 9 năm ngoái tôi đưa con gái đi nhập học Khoa tiếng Italia, Đại học Hà Nội (trước đây là Trường Đại học Ngoại ngữ Hà Nội). Mới đó mà đã một năm tròn.

Chiều nay tôi tiễn con gái bay sang thành phố Urbino, Italia học tiếng Italia trong một năm học theo chương trình hợp tác giữa Đại học Hà Nội và một số trường đại học của nước Italia. Cả khóa có 28 cháu đi học theo chương trình hợp tác này. Trong 28 cháu có 4 cháu đến Urbino. Cả 4 cháu đều là con gái.

Các cháu đã tự liên hệ để mua vé máy bay từ nhiều tháng trước nên mua được vé với giá khá rẻ. Từ Hà Nội các cháu sẽ bay đi Bangkok, từ Bangkok bay tiếp đi Doha. Chặng thứ ba từ Doha bay đi Roma. Chặng thứ thứ tư từ Roma về Urbino (đi ô tô, tầu hỏa, xe buýt).

Việc mua sắm diễn ra từ mấy tháng nay. Riêng việc xếp quần áo và các vật dụng cần thiết vào va li mất đến 3 đêm. Đêm nào cũng đến 2h sáng hai mẹ con mới đi ngủ. Cứ xếp vào rồi lại lấy ra. Lấy ra rồi lại đưa vào!  Chỉ được gửi 30 kg và mang theo người 7 kg mà nhiều thứ cần mang quá! Chẳng bù cho chúng ta khi xưa đi du học hầu như chẳng mang theo cái gì ngoài quần áo bác Bửu phát cho.

Để chuẩn bị cho chuyến đi của con gái, tôi có mua về một số sách. Đó là các cuốn Đầu óc của người Ý của Beppe  Severgnini, Nước Ý- câu chuyện tình của tôi của Trương Anh Ngọc, Xách ba lô lên và đi của Huyền chíp, Một mình ở Châu Âu của Phan Việt...

Thấy con gái đọc, tôi cũng đọc. Tôi đọc để chia sẻ với con.  Đây là những cuốn sách hay, rất đáng đọc, nhất là đối với những người thích chu du thiên hạ như tôi.

Tôi tìm mua thêm cuốn Này chiến trận, này cuồng si của Rafael Sabatini- nhà văn mang hai dòng máu Anh- Ý. Cuốn sách này lôi cuốn tôi vì nó nói về thời kỳ đánh nhau, thôn tính lẫn nhau giữa các công quốc trên lãnh thổ ngày nay được gọi là Italia. 

Đây là cuốn tiểu thuyết về tình yêu nảy sinh trong thời kỳ nội chiến ở ngay trên mảnh đất mà con gái tôi sẽ đến học - thành phố Urbino, Công quốc Urbino xưa. Tôi đã đọc xong cuốn này. Con gái tôi chưa đọc xong. Nó mang theo để đọc.

Chiều nay 4 cô gái đi học ở Urbino được rất nhiều người đi tiễn. Mỗi cháu có đến 7-8 người đưa lên sân bay.

Không biết khi xưa đi học ở Liên Xô các anh các chị có được nhiều người đi tiễn không. Riêng tôi, có một đứa cháu gọi tôi bằng chú vừa học xong cấp III được bố mẹ cho ra Hà Nội chơi- đi tiễn. Tôi đã cho cháu cái mũ cối quân đội phát.

Tiễn cháu Thảo Ly chiều nay có ba mẹ, anh trai, hai dì và bạn trai của cháu. Lúc chia tay, từng người ôm hôn cháu, chúc cháu lên đường bình an, học giỏi! Cháu bật khóc. Cả nhà cùng rưng rưng nước mắt.

Cháu đi vào làm thủ tục rồi ai nấy đều nhìn hút theo. Cháu giơ tay vẫy chào, đi khuất vào phía trong một lúc lâu rồi cả nhà mới như sực tỉnh. Gọi liền cho con. Con không bắt máy. Chắc nó đang làm các thủ tục.

Ra chỗ đợi xe taxi để về nhà lại gọi. Cháu nói đã làm xong các thủ tục rồi, đang ngồi đợi trong phòng chờ. Ngồi trên xe từ sân bay về nhà gọi cho cháu thêm hai lần nữa. Rồi các ông bố bà mẹ của 4 cô gái đi du học ở Urbino liên hệ với nhau nói là cháu nó gọi ra cho biết sắp lên máy bay rồi. Cùng hẹn ai biết tin về các con sớm nhất thì báo ngay cho nhau biết.


                                                                  *               *


                                                                          *

Mấy hôm nay, sắp tiễn con gái đi xa, mẹ cháu cứ nói cương lên:- Con có đi học xa thì mẹ cũng chẳng nhớ con đâu! Bây giờ mẹ cháu đang ngồi thẫn thờ nhớ con gái, thương và lo cho nó!

19 tuổi rồi mà còn tồ lắm! Anh trai lên 14 tuổi, con mới ra đời mà! Con được cả nhà cưng chiều. Con ít phải làm việc nhà. Mấy năm gần đây có chị dâu lo cho nữa. Được cái chịu khó nhận việc rửa bát và đổ rác cho cả nhà. 

Thời gian gần đây mới chịu khó nhờ ba mẹ, anh chị hướng dẫn dùng dao gọt táo, bổ táo, bổ cam, hướng dẫn nhặt rau, thái thịt... Tất nhiên, mấy món như rau luộc, trứng luộc, trứng tráng...con có thể tự làm được ngon lành!!!

Bây giờ con xa đất nước, xa nhà, xa ba mẹ, anh chị, bạn trai, xa cháu Gia Đức. Con sống tự lập.

Gắng lên con nhé!  Ba mẹ tin là con sẽ trưởng thành, lớn khôn hơn sau một năm xa nhà!

 

 

 

 

 

 


Người post: NghiPH

Ngày đăng: 04-09-2013 00:12






Xem 31 - 40 của tổng số 47 Comments



Từ: BinhNH
04/09/2013 11:06:30

Hôm nay mới vào nhà KGU để xem tin tức, trời ơi, nhiều bài mới quá, Nhưng nổi bật nhất là cái tít tiễn con đi học xa. Mẹ nào cũng vậy thôi. Tiễn đứa nào cũng thương nhớ, dù cho ở nhà lắm lúc tức mình mắng nó ghê lắm. Ấy thế mà khi tiễn nó đi rồi thấy nhớ nó quá đi thôi.


Thảo Ly rất đáng yêu , tên cháu đã ăn sâu vào trí nhớ các cô các bác, ít nhất là các bác hội MK. Có gì báo mẹ Hạnh, nhờ gì đó mẹ Hạnh lại thấy mẹ Hạnh báo lại là cháu Thảo Ly đã làm, cháu Thảo Ly đã đi hộ em... Bây giwof không có dầu sai nữa. Buồn ra phết.


Mà Nghị cũng đừng nghĩ tiễn con út cáh con cả 14 năm là thương nhớ hơn nhé. Thử cho Thảo Ly ở nhà, cu Nhốp đi mà xem, lại thấy cháu lớn nhà em vất vả, hồi bé chẳng có gì nuôi, bây giờ đi xa , khổ quá thương quá. Đi tiễn lại tới cả chục người.


Đứa nào cũng nhớ cũng thương. Nhưng thả chúng đi sẽ nhận về những đứa con tự lập và cứng cáp.


Chúc cả nhà NGhị Hạnh yên tâm và chờ tin học giỏi của cháu Thảo Ly


 



Từ: Guest Meomun
04/09/2013 10:32:26

Thấy anh Hiền nói chuyện đi Ý mà mê quá, bao giờ bọn em mới đi được đây. Nói đến Ý sẽ thiếu sót nếu không nhắc tới ẩm thực Ý. Chắc nhiều người thích Pizza, Spaghetty...  Có lần bọn em ăn tối với mấy người bạn Ý, họ thấy người Việt có người lấy dao cắt những sợi mỳ Ý, họ bảo:- Những sợi mỳ nó cũng có linh hồn, nó sẽ đau lắm đấy, mày đừng lấy dao cắt nó, cầm nĩa và làm như thế như thế, thật nhẹ nhàng nhé...  



Từ: HienVC
04/09/2013 10:19:42

Chúc mừng Hạnh- Nghị và cháu Thảo Ly.


Mình cũng đã nhiều lần qua đất nước hình cái ủng và lần nào cũng có những phát hiện mới về đất nước này. Hình như tất cả người Ý đều chăm lo bảo tồn di sản trên đất nước họ. Từng mảnh đá, gạch vỡ tại các công trình cổ xưa được nhặt nhạnh, đánh dấu, bảo quản, ghép và phục chế cẩn thận. Tất cả mọi việc được họ làm một cách cẩn trọng, khoa học. Đi thăm các di tích ở Ý tốn khá nhiều tiền ( vé vào cửa) nhưng thấy thoải mái vì xứng đáng với " đồng tiền bát gạo bỏ ra" chứ không như cảm giác luôn là bị " chặt chém" như khi vào các địa điểm tham quan ở ta.


Cái dở nhất ở Ý là dù là đất nước có hàng triệu khách du lịch nhưng dân Ý vẫn " bảo tồn giá trị ngôn ngữ truyền thống " của mình một cách đáng kinh ngạc, chỉ nói tiếng Ý do vậy du khách nước ngoài nói các thứ tiếng khác ( Anh, Pháp, Đức, Nga v.v) rất khó trong việc giao tiếp, hỏi han khi cần thiết. Cháu Thảo Ly rất may mắn có cơ hội thoát khỏi những trường hợp trớ trêu tương tự mà các bác các chú đã gặp phải khi ở nước Ý.


Ngoài ra nước Ý ( chính xác hơn là Roma) cũng như Paris ( Pháp) cũng rất nổi tiếng bởi các " đội quân hai ngón " hành nghề trên tàu điện ngầm và các chỗ đông người do vậy du khách cần rất cảnh giác tuy nhiên nếu vì thế mà không đến hai nước này thì lại là một sai lầm lớn. 



Từ: HoaNT
04/09/2013 10:13:45

Sáng hôm qua đang lên lớp giảng bài thì thấy Nhốp con trai Nghị -Hạnh gọi điện để hoãn việc tiêm phòng cho cu Đức. Đến trưa gọi lại điện cho Nhốp để hỏi tình hình cu Đức thì mới biết cả nhà đang ở sân bay, nên đã chúc mừng Thảo Ly rồi.


Tiễn con gái đi học nước ngoài khác hẳn với con trai vì cách  đây 7 năm khi tiễn con trai đi du học mình cũng có nhiều tâm trạng lắm, nhưng con trai sợ mẹ khóc nên chạy vội đi vào check in nói vội: bà, bố mẹ ơi con đi nhé, dứt khoát không ngoảnh lại lưu luyến gì hết.


 Bây giờ hiện đại nên ngày nào cũng có thể nói chuyện, gặp các con trên mạng chứ không như ngày xưa.


Chúc mừng Thảo Ly cùng gia đình Hạnh Nghị nhé. Cứ yên tâm là sang năm sẽ thấy con gái trưởng thành rất nhiều.



Từ: Meomun
04/09/2013 09:13:47

Tin vui, tin vui quá! Em chúc mừng anh chị Hạnh- Nghị nhé! Chúc Thảo Ly học giỏi, mau chóng hòa nhập với cuộc sống sinh viên xa nhà, vắng bàn tay chăm sóc của cha mẹ. Đúng là con cái chúng ta mau lớn thật, mới năm ngoái chị Hạnh còn thông báo cháu thi được bao nhiêu điểm, thế mà đã xong năm thứ 1 rồi. Chúng đi xa, chúng trưởng thành thì mừng và tự hào, nhưng đi xa thì nhớ lắm. Em thì  không hiểu có can đảm sau này để con gái đi học xa không đây!


Em chưa từng đi Ý, nhưng dường như đã mê đất nước, con người Ý từ bao giờ rồi. Những năm 90 thì em mê mải xem bóng đá Ý. Khách hàng Ý tuy ít nhưng có vẻ đặc biệt hơn dân Anh, Mỹ. Rồi bạn bè đi du lịch, rồi lấy chồng định cư bên Ý cũng hay gửi ảnh và kể chuyện về đất nước xinh đẹp ấy. Nhưng có lẽ ấn tượng ban đầu là từ bài thơ "Rôm, hoàng hôn" của nhà thơ Tố Hữu, một thời đọc thuộc và say mê. Em trích lại một đoạn gửi chị Hạnh đọc nhé:   


 


RÔM, HOÀNG HÔN


(Tố Hữu)


...Italia!
Vệ nữ từ biển xanh hiện hình lên say đắm
Người là tranh là nhạc là thơ
Là cái đẹp những nghìn năm sâu thẳm
Cái đẹp của Người mà Người cũng ngẩn ngơ

Ở Firenze hay ở thành Rome

Tôi đã đi vơ vẩn những chiều hôm
Trong giấc mơ của muôn màu cẩm thạch
Đá hóa thần tiên nhảy múa giữa cung đền thành quách

Tôi thương Michealangelo mười năm treo mình trên trần vẽ

Bao nét buồn vui hờn giận yêu đương
Của Adam thoát cõi thiên đường
Đến nhắm mắt buông tay người vẫn tạc chưa xong nỗi đau trần thế

Tôi yêu Leona bạc đầu nghĩ suy sáng tạo

Nụ cười Jocon huyền bí thanh cao
Tôi mê Rafael duyên dáng ngọt ngào
Tôi chờ đợi với Tintore "Buổi cuối cùng phán xét"

Con thuyền cong dáng mộng thiên nga

Lặng lờ trôi giữa nước trời ngọc bích
Đi về đâu? Hỡi Venidơ nàng công chúa vàng xõa tóc dài xanh biếc
Cảnh đào nguyên lạc lối vào ra!

Day dứt lòng ta nỗi buồn như dấm mạnh

Titien ơi, tôi lại gặp anh
Người họa sĩ nghèo trên bến bán tranh
Ôi cái đẹp bán mình cho miếng bánh!

Tôi đã đến Raven cổ kính

Buổi hoàng hôn, nghe tiếng chuông đưa
Bên mộ Dante hỏi người xưa bạc mệnh
Kiếp tài hoa đày đọa đến bao giờ


Có phải chăng cùng nỗi xót thương Bairon đến giam mình trong ngục sắt
Để lại cho mai sau những câu thơ ai oán căm thù
Italia!
Người là ai? Là thiên nga hay một thân tù
Mòn mỏi ngày đêm dưới thủy chiều lạnh ngắt.

Đức giáo hoàng trên khung vàng cửa sổ

Sáng chúa nhật ban phước lành cho con chiên dưới phố
Ngài có biết bao nhiêu nước mắt chúng sinh
Đã đông thành những lầu cao lóng lánh thủy tinh?

Tất cả đồi nho không làm nên một cốc rượu vui

Máu đổ nghìn năm chưa được tự do một buổi
Lẽ nào nhạc cầu kinh mang phép lạ cho đời
Và lũ vua thép, vua hơi không phải một lần rửa tội?

Tôi muốn hôn những đôi mắt u buồn

Đẹp hơn những đôi mắt sơn xanh quên màu xanh da trời nước Ý
Tôi muốn hôn những chàng trai đi làm thuê bên Thụy Sĩ
Tối tối chạy về quê, tìm lại linh hồn....



Từ: HaiHH
04/09/2013 09:13:13

Em xin được nồng nhiệt chúc mừng Anh, Chị - Ông, Bà Nghị Hạnh và đặc biệt là cháu Thảo Ly. Chúc cháu mạnh giỏi, làm thỏa lòng mong đợi của Bố, Mẹ, gia đình, người thân. Thảo Ly, cháu có thể phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình, kể cả học theo bí quyết “hệ số cưa” của Bố Mẹ nhé. Kinh nghiệm quý báu và bài học thành công của các “cụ” đấy cháu ạ.



Từ: HanhLM
04/09/2013 08:30:27



Cảm ơn các chị, các anh đã chia sẻ với em và gia đình về tình cảm đối với cháu Thảo Lý và chúc mừng cháu!


Mừng quá các anh chị ơi! Lúc 3h31 cháu đã gửi mail từ Doha cho mẹ:


“Ly nè mẹ ơiiii !


Con đang ở sân bay ở Doha rồi nhaaa. Vẫn rất khoẻ, he he!”.






 



Từ: PhuND
04/09/2013 08:24:31

PhuND đã ở Italia 03 tháng. Đất nước thật thanh bình và đẹp. Chỉ cần lên kế họach đi chơi, ra ga xe lửa đặt vé là cứ đến thành phố nào đó xuống chơi nguyên ngày, tối lại lên tàu ngủ, sáng lại xuống tham quan. Năm ngày là đi khắp nước Italia. Anh Nghị nên báo với Cháu về nạn trộm cắp trên tàu, đặc biệt ở Roma để Cháu cảnh giác nhé! Chúc mừng gia đình Nghị Hạnh!



Từ: Guest KhoaDT
04/09/2013 08:19:38

Tiễn con theo đàn chim bạn bay đi và sẽ lại mong mỏi đến ngày con trở về. Chúc sinh viên Thảo Ly sẽ tốt nghiệp xuất sắc khóa học tiếng Ý (hình như không khó học như là tiếng Nga mà Bố mẹ và các bác KGu đã phải trải qua). Chúc mừng phụ huynh Hạnh & Nghị nhé. 



Từ: Guest Bình PT
04/09/2013 07:58:34

Thảo nào đợt này thấy em Hạnh hơi lặng tiếng. Chúc cháu Thảo Ly có những tháng ngày sôi động, lý thú trên đất Ý thơ mộng. Đọc bài bác Tổng cũng cảm nhận đầy đủ nỗi niềm của người cha lần đầu tiễn con gái đi xa. Cô bé cùng cơ quan hôm vừa rồi có kể: Cháu gái cháu đi học ở Hàn quốc, hôm qua cả nhà đi tiễn, chị cháu bảo cấm không ai được khóc nên cả nhà đều trêu nhau cười, cuối cùng có mỗi chồng chị cháu là khóc mà không ai dám mắng!! Bác Tổng thế là dũng cảm lắm rồi!Hạnh Nghị cố lên!!!





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s