KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 11 Tháng mười hai. 2013

KHI DÂN “CÃI CỌ” NGHE GIẢNG VỀ VẬT LÝ HẠT NHÂN HIỆN ĐẠI…




Tác giả: Meomun

 (Với lòng ngưỡng mộ chân thành từ một người thuộc lớp đàn em đến các anh chị khoa Lý KGU)

Tháng trước, mình có đọc trên web KGU bài thơ “Bạch Dương”, tác giả là một nhà vật lý, đồng nghiệp của giáo sư Đào Tiến Khoa. Sau khi post lên, bài thơ nhanh chóng nhận được sự đồng cảm của nhiều người KGU. Mọi người bình luận rôm rả và câu chuyện đi đến nhận định những nhà vật lý là những người đa cảm và giàu tâm hồn nhất.  Nữ Đại sứ Huyền thì trích dẫn để khẳng định vật lý là môn khoa học tự nhiên lãng mạn nhất trong các môn khoa học cơ bản, cái nhìn của vật lý là cái nhìn chính xác nhưng đôi mắt của vật lý là đôi mắt thi vị và lãng mạn…

 

Suy ra từ người KGU thì cũng thấy quá đúng. Tuy các nhà vật lý lúc nào cũng luôn bận rộn, nhưng dấu ấn về trí tuệ, sự bay bổng và lãng mạn của họ trên văn đàn KGU góp phần đáng kể để trang web KGU có gì đó đặc biệt với bạn bè.  Người KGU vẫn nhớ những bài thơ tình của giáo sư Mai Xuân Lý xốn xang một thời trai trẻ với “lá Klion xanh xanh”, với biển không còn màu xanh khi vắng bóng “em”. Rồi những câu thơ như dòng phù sa lặng lẽ mà sâu nặng bồi đắp bến bờ của “Đệ Nhất Lục Bát” Đỗ Khắc Tuấn, những câu thơ rất trẻ trung, yêu đời “lao xao cuộc sống” của anh Dương Mạnh Cơ. Anh Đặng Thanh Lương bâng khuâng “thời gian” với những “cảm nhận đầu đời” về tháng ngày trong trẻo đã qua với những “Bé”, những “Mây” và cả khoảng lặng xao xuyến “Helsinki những ngày nắng ấm” và trong những ngày thảm họa hạt nhân Nhật Bản vẫn lung linh hình ảnh “một loài hoa dại” vươn lên trong nắng xuân... Những hồi ức sinh động về “cái thuở ban đầu lưu luyến”, hay là “chuyện tình Kommunalnik” của anh Trần Quý Huy, mà anh chị em vẫn quen gọi thân mật là anh Khửu, tiếc là anh dạo này núp hơi kỹ. Còn một trong hai tác giả của “những vần thơ tình ngô ngọng thời sinh viên” cũng là dân vật lý chính gốc - giáo sư Nguyễn Hoàng Lương, một người nhìn có vẻ rất khô khan và nghiêm khắc.  Xuất hiện có một chút xíu từ thuở hồng hoang mới lập web là chị Nguyễn Quê Hương, cô gái hiếm hoi trong làng toán lý, nhưng bài viết của chị về bạn bè cùng khóa, với văn phong đặc biệt mà chắc chắn chị được thừa hưởng từ người cha, nhà văn Nguyễn Thành Long làm mình nhớ mãi, rất mong được tiếp tục đọc những dòng viết của chị.  Mình rất ấn tượng với những bài viết rất giàu thông tin và đáng suy ngẫm nhưng không kém duyên dáng và cả hài hước của anh Phan Thanh Diện, chuyên gia Liên Xô học- Nga học của KGU, của một người đọc nhiều biết rộng như anh Ngô Văn Mơ (Văn)- dân Vật lý KGU duy nhất mà mình được hân hạnh "quen biết" từ thuở mình còn là sinh viên, rồi giáo sư Đào Tiến Khoa, anh Phạm Văn Hoài với bài viết về VL76 với chân dung rõ nét của từng người trong khóa, tóc dài, quần loe, chịu chơi mà học giỏi, tài hoa. Tất cả họ đều là dân vật lý KGU mình đấy thôi! Họ tài hoa quá, làm đôi khi mình cũng ước ao, giá mà mình có chút xíu tố chất của họ. Nhưng chỉ “đôi khi” thôi, vì nếu có được trí thông minh như họ thì mình cũng chẳng dám dấn thân và hy sinh cho khoa học được như họ!  Thời phổ thông, chả hiểu sao mà càng học lên thì mình lại rơi vào chuyển động "dốt dần đều" với các môn tự nhiên, nên vật lý cũng là nỗi ám ảnh của mình vào cuối cấp Ba. Vì thế, những ai giỏi  toán, giỏi Lý cũng gợi cho mình một cái gì đó bí ẩn và sự khâm phục.

 

Đêm hôm trước, chừng 2 h sáng mình lên mạng thấy email của chị Phương Thoa thông báo về seminar của giáo sư Đào Tiến Khoa,được tổ chức vào 8 h sáng hôm sau ở Đại Học Sư Phạm TP HCM, chủ đề về “Origins of elements”. Lúc đầu, mình lơ đãng vì thấy nó quá xa lạ với sở thích cá nhân, có nghe cũng chả hiểu gì mà cũng chẳng cần thiết cho cái cần câu cơm- nghề nghiệp của mình. Nhưng rồi mình chợt nghĩ hay là cứ thử nghe xem, lại có dịp được chiêm ngưỡng “nhân tài Đất Việt” tận mắt nữa!

 

Thế là sáng sớm hôm sau, mình lấy can đảm đến hội trường Đại Học Sư Phạm, nơi GS Khoa sẽ có buổi seminar. Hiểu nỗi “sượng sùng” của người ngoại đạo như mình trong một seminar chuyên ngành, GS trấn an: “Yên tâm đi, chắc em hiểu được 50%!!! Mà tới chỗ nào không hiểu hay không muốn nghe nữa thì cứ việc ra về! Đây không hẳn là một seminar, mà là một buổi gặp gỡ thân mật với các sinh viên, nghiên cứu sinh thôi!”

Mình mang theo cái e dè của người ngoại đạo bước vào hội trường. Xung quanh mình toàn là các bạn trẻ, rất trẻ, thế mà nhiều bạn đang là nghiên cứu sinh. Một tình cờ thú vị là mình gặp lại bạn cũ, PGS- TSKH Lê Văn Hoàng, là người tổ chức seminar này. Bạn Hoàng người Huế, nói năng vẫn duyên dáng, nhỏ nhẹ, rất Huế như ngày xưa, ngày mà bọn mình “lác cả mắt” khi được học cùng với một người vừa đi thi Olympic vật lý ở Bulgary về. Hơi xấu hổ là mình phải hỏi nhỏ anh Khoa là “ai thế, em nhìn thấy quen quen”, còn bạn thì đọc rõ cả họ tên mình, đúng là trí nhớ của nhà vật lý!  GS Khoa nhìn quanh và hỏi mình: “- Chị Thoa có đến không? Có khi “bà ấy” chỉ gửi mail thông báo thôi chứ chẳng tới đâu nhỉ!”  

 

Chắc tại anh Khoa nhắc quá nên bài giảng bắt đầu được một lúc thì thấy chị Thoa đi vào. Từ trên bục giảng, mình thấy anh Khoa cười rạng rỡ. Rồi trong bài giảng, thỉnh thoảng anh Khoa lại chêm vào vài câu trêu chị Thoa, kiểu như: “- Cái này chắc bà Thoa biết rõ” ,  hay là “phải thế không chị Thoa?”, làm sinh viên hết thảy quay đầu lại nhìn xuống bàn cuối, nơi chị Thoa đang ngồi nghe chăm chú như một sinh viên.

Hóa ra bài giảng của GS Khoa không chỉ về “origins of elements” như trong email thông báo, mà còn về lịch sử vật lý hạt nhân hiện đại, phần này thì mình hiểu gần hết (!!!) vì tóm tắt về tiểu sử của các nhà bác học từ thời Pitagor, Galie, Copecnic… cho đến một số nhà vật lý hạt nhân hiện đại, nhưng đến phần các học thuyết của họ thì mình mải mê xem ảnh và…thử kiểm tra lại trình độ tiếng Anh của mình, vì bản trình bày Powerpoint cũng bằng tiếng Anh. Buồn cười, mình thấy có cụm từ như “the heart of the matter”, chắc chắn dân học luật như mình chỉ biết “matter” là “vấn đề”, nhưng đến khi anh Khoa giảng (bằng tiếng Việt và nhiều khi chen lẫn tiếng Anh vì nhiều thuật ngữ khó tìm ra từ tương ứng bằng tiếng Việt) thì mình mới hiểu “matter” còn có nghĩa là “vật chất”, và “the heart” không chỉ có nghĩa là “trái tim” mà còn có nghĩa là “trung tâm”, hihi.

 

Mình cũng thích phần về lịch sử tạo thành vũ trụ và nguồn gốc các nguyên tố, vì GS Khoa giảng rất sinh động và cuốn hút.  GS sử dụng hình ảnh minh họa và tóm tắt các ý chính rất rõ ràng, nên các bạn trẻ rất chăm chú lắng nghe và có vẻ hiểu bài, mình đoán thế. Thỉnh thoảng GS ngừng lời, hỏi xem có ai biết khái niệm này chưa, nghe đến cái tên này chưa! Đến “Hubble” thì mình cũng hòa theo tiếng “có ạ” của vài bạn sinh viên, vì mình cũng biết được “Hubble telescope” là mang tên một nhà vật lý học người Mỹ, hihi! Có lúc GS cũng hơi thất vọng khi thấy các bạn trẻ lắc đầu, GS quay sang trách nhẹ TS Hoàng “Cái này phải hỏi thầy Hoàng tại sao thôi!” Còn mình, mình bị cuốn hút vào những hình ảnh minh họa thật đẹp về những red-giants, super-giant, “Supernova” và “Crap Supernova” với đủ màu sắc được ghi nhận qua những ống kính viễn vọng hiện đại nhất. Mình mơ màng nghĩ tới những ngôi sao khổng lồ khi kết thúc vòng đời của mình thì tạo ra những vụ nổ supernova mà đến khi ở trái đất nhìn thấy được qua những ống kính viễn vọng thì quá trình đó đã xảy ra trước đó cả ngàn năm.

(ảnh trên slide về "Crab Supernova", có hình con cua thật!)

Cả khi “chết” đi rồi, sau tiếng nổ “bùng” kéo dài hàng bao nhiêu năm thì những siêu sao mới đó lại bắt đầu một quá trình mới, một quá trình tái tạo năng lượng, bởi vật chất không ngừng chuyển động, như lời GS Khoa nói. Đang nghe GS Khoa giảng, mình lại nhớ đến câu thơ của nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm “trong tiếng thở của thời gian rất khẽ” và tự hỏi không biết nhà thơ có được nghe giảng về khái niệm tương đối và tuyệt đối của không gian-thời gian trong vật lý hiện đại không!!! Mình ấn tượng đoạn GS Khoa kể về cô thực tập sinh Jocelyn Bell và phát hiện của cô về “pulsar” (mà mình hiểu một cách văn vẻ là “mạch đập của ngôi sao”, chả biết đúng không), nhưng cuối cùng người đoạt giải thưởng Nobel năm 1974 không phải là cô ấy, mà là người thầy của cô. Sự kiện đó cũng đã làm dấy lên những ý kiến phản đối trong giới chuyên môn lúc bấy giờ về sự bất công và phân biệt đối xử. Còn GS Khoa cũng hài hước: “- Thì sinh viên mới là người ngồi gặm bánh mì, uống Cola-cola dài dài để theo dõi thí nghiệm chứ ông thầy thì chỉ lâu lâu đến xem qua tình hình thế nào thôi!” khiến sinh viên đang nghe đều cười rộ lên vui vẻ.

 

GS cũng chia sẻ về những đam mê, những khao khát của người làm công tác khoa học trong chặng đường gian khổ kiếm tìm lời giải liên quan đến bản chất của những hiện tượng, những hy sinh và niềm hạnh phúc khi thành công, dù chỉ là ban đầu và trước mắt chúng ta, điều chưa biết thì mênh mông còn điều đã biết luôn hữu hạn. Qua trao đổi của GS với TS Hoàng lúc chưa bắt đầu hội thảo, mình biết là GS đã có được 1 học trò “ruột” rất có năng lực là em Lộc, người được xem như sẽ tiếp bước con đường của GS. Hàng năm, ngoài công việc chính ở Viện Năng Lượng Nguyên Tử, GS còn tham gia công tác giảng dạy, đào tạo, hướng dẫn nghiên cứu sinh. Mình cũng hiểu sơ qua về những khó khăn, những ưu tư của các thầy trong việc đào tạo thế hệ kế thừa ở môi trường Việt Nam, nhất là ở những môn khoa học cơ bản.

Mình dự kiến chỉ ngồi nghe bài giảng của GS Khoa đến chừng 9.30 thì quay về công ty để làm việc, nhưng mình cũng như các sinh viên, cũng quên luôn khái niệm thời gian (mà vừa được nghe thầy giảng qua) để ngồi nghe đến gần hết buổi sáng một cách hào hứng. Qua bài giảng, mình cũng cảm thấy là các nhà vật lý từ ngàn xưa quả thật đã rất lãng mạn với những giấc mơ chinh phục các vì sao, chinh phục vũ trụ. Là một người KGU, mình rất tự hào khi nghe TS Hoàng giới thiệu về KGU-Moldova là nơi đã đào tạo GS Đào Tiến Khoa, một chuyên gia về vật lý hạt nhân hàng đầu và nhiều nhà vật lý có tên tuổi như GS Mai Xuân Lý, PGS Hoàng Dũng, Nguyễn Mạnh Đức…

 

Kết thúc seminar, mình “báo cáo” với GS Khoa là mình hiểu được 50%, nhưng là 50% của phần giới thiệu tóm tắt về các nhà bác học từ cổ chí kim thôi! Cám ơn GS Khoa!

 

(Chị Thoa:- Cho mình xin soft copy bài trình bày của Khoa nhé!)


Người post: VanNH

Ngày đăng: 11-12-2013 13:01






Xem 41 - 50 của tổng số 85 Comments



Từ: Guest Ngọc Tâm
14/12/2013 07:34:22

Mèo Mun, Huyền à,
Chị đã vào lại trang này mà giật thót mình vì phát hiện quá đúng của hai cô em hạt tiêu: xem lại thì đúng là toàn bọn chị trả lời thay cho các đức ông . Chẳng biết các anh ấy vi vu ở đâu mà để tòan các bà nói hộ.
Chết cười vì sự tinh ý, hóm hỉnh , tai quái của hai nữ luật sư. Chả cái gì qua mắt hai em được và hai em sẵn sàng tung lưới bỏ rọ bọn chị. Đến giờ chị vẫn ko nhịn được cười.
Cứ thấy Mèo Mun và Huyền lên tiếng là chị mụ mị mất rồi.
Mà GS Khoa giảng hay, lôi cuốn đến thế nào để Mèo Mun phiêu các hiện tượng VL thành thơ "tiếng thở thời gian...", " mạch đập của các ngôi sao"... .
Trái tim không ngủ yên, Mèo Mun tái xuất KGU, làm sôi động chợ kGU. Cám ơn em đã mang niềm vui đến cho mọi người. <3



Từ: Meomun
14/12/2013 05:58:04

@Huyền: phát hiện rất đúng! Các phu nhân Vật Lý cũng như phu nhân các nhà văn, nhà thơ  chắc chắn phải là những người "như thế nào đó", phải đắc đạo lắm, thật đáng phục! Trên KGU ta, chị Ngọc Tâm, chị Kim Thanh, chị Phương Thoa, phu nhân các nhà vật lý tài danh cũng đang đọc hộ, trả lời hộ các đức phu quân bị MM nhắc tên trong bài. Các chị khác vì không lên web mình nên không lên tiếng thôi.


Về vật lý thì MM cũng ngại không dám bàn nhiều, nhưng tiếp xúc với nhiều nhà văn, nhà thơ (không phải cấp xã, cấp phường) MM mới biết vợ của nhiều ông không bao giờ đọc tác phẩm của chồng, không phải vì họ không biết chữ, hihi, thế nhưng lại là hậu phương vững chắc để các ông ấy "phiêu" và viết! 


 @Chị Thanh: Chị biết không, lúc nghe giáo sư giảng đến vụ nổ của những siêu sao trong vũ trụ, giữa cái đám tung tóe lấp lánh đủ màu sắc ấy thì vẫn còn cái gọi là "neutron star" ở chính giữa và "quay tít thò lò như thế này" (nguyên văn), em lại tưởng tượng đến trái tím Chopin, nhà soạn nhạc thiên tài Ba lan, rồi lại đến câu thơ của Xuân Quỳnh về trái tim của người phụ nữ "vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa/nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi"! Hihihi, nếu không mơ màng như thế thì làm sao có gan đi "xem" seminar của bác Khoa.


Tối hôm qua MM "tám chuyện" với 1 người bạn non-KGU, cũng dân lý, cuối cùng chốt lại được 1 ý, có lẽ cũng có lý (hihi): là nhiều người trong số dân vật lý có vẻ gì đó hơi "ngây thơ, ngơ ngác" khi họ bước ra cuộc đời thật, họ ít bon chen, đơn giản và chân thành, có lẽ vì đầu óc của họ đã suốt ngày bên những công thức, con số, hiện tượng, ngôi sao, thiên hà...  


@Anh Hiền: Vui thật, em cứ tủm tỉm mãi khi đọc còm của anh Hiền. Anh kể tiếp chuyện thật và  cả chuyện "như thật" về sự đãng trí bác học của dân "chai lọ" cho mọi người nghe nữa đi, rất thú vị!




Từ: Guest ThanhLK
14/12/2013 00:03:58

@MM: chị phải viết cái Com 43 để được trẻ lại ở tuổi 34 cũng đã "sướng 50%" rồi. Đúng là viết phải có "hứng", hóa ra năng lượng hạt nhân của GS KhoaĐT còn là nguồn cảm hứng của mấy Dom Thơ Dom Văn dân Cãi Cọ?


@Chị Ngọc Tâm ơi, xem lại cái ảnh Phu quân nhà chị phải “gánh hai Bà” (Album em đã post ở mục Góc ảnh) mà thấy nhớ quá những ngày ở Ba Lan với tiết trời chớm vào Thu…Em còn nhớ anh MinhCK rủ làm thơ tập thể và đọc câu đầu là" "Tôi đến Ba Lan một buổi chiều ..." mà mải ngắm cảnh nên cuối cùng cũng không ai nghĩ tiếp được câu nào, hihi.


 



Từ: HienVC
13/12/2013 21:23:10

 


@MM: Lúc đó không tập trung không được, làm gì có sự lựa chọn nào khác. Còn lại một thầy, một trò không bấu víu vào ai được nữa. Trước mắt là билет, cần phải nhớ lý thuyết và phải làm được bài tập, nhiệm vụ vô cùng rõ ràng, không còn đầu óc đâu nghĩ đến chuyện dạ dày rỗng hay không rỗng. Cần phải trả thi, chỉ có vậy thôi. May mà thầy chỉ ăn trưa thôi chứ cả ăn tối nữa thì mình sau đó đi bệnh viện tâm thần là cái chắc !


Nhưng lúc ra đường mùa đông không mũ, không áo thì đãng trí là đúng 100% rồi, khỏi bàn cãi gì nữa !


 



Từ: HuyenBT
13/12/2013 18:59:52

Em còn nhận thấy thêm một điều tuyệt vời nữa: Những phu nhân của các nhà Vật lý tuyệt vời. Hãy nhìn lại một chút nào: các phu nhân lên tiếng trước, hoặc lên tiếng hộ các phu quân!(Với giọng yêu thương, trân trọng, thấu hiểu, thông cảm, và chở che nữa).Em nghe người ta bảo : vợ của các nhà khoa học là một, vợ các nhà thơ là hai... đó là những người đàn bà đắc đạo nhất. Vậy mà các nhà Vật lý của KGU ta là những người 2 trong 1...Mới biết phu nhân của họ đắc đạo đến mức nào. Em có lạc đề thì cũng muốn chúc mừng các nhà VL của KGU, thực sự là những người rất tài! Không tài, sao lại có phu nhân giỏi như thế được! (phương pháp bắc cầu này có đúng không nhỉ?). Và cảm ơn các chị Phu nhân Vật lý yêu quý. Em thực sự ngưỡng mộ các chị!


PS. Chị Ngọc Tâm ơi, cho người KGU đọc thơ của chị đi! Thơ chị, đọc 1 mà hiểu cả 2 người KGU.Em cảm ơn trước nhé!



Từ: Meomun
13/12/2013 15:19:29

@Chị Hoa: Bác thông gia ạ, về chuyện 50% thì có 1 chàng lần đầu tiên gặp mặt đối tượng, về bạn bè hỏi thăm: - được bao nhiêu phần trăm rồi? Anh chàng:- 50%. Mọi người ồ lên:- Giỏi, trông cậu gà mờ thế mà giỏi! Chưa gì mà đã được 50%! Anh chàng: - Vâng, trong vụ này 50% là phần em, 50% là phần của cô ấy, tóm lại gặp nhau rồi nhưng chả ai thấy có cảm tình với ai, hồn ai người ấy giữ!


 


@Anh Hiền: Cách đây một hai tuần, trên báo có đăng chuyện 1 ông bố ở Hải Phòng đưa con 4 tuổi đi học bằng xe máy, thế mà để quên con ở cây xăng mãi tận tối mới nhớ ra! Thế đấy, dân thường mà còn đãng trí thế, huống chi các nhà bác học! Em nhớ có đọc truyện cười kể về ông bác học nào đó khi thấy vợ và con ở nhà mình, ông ta còn hỏi: -  ai thế (chả biết chuyện thật hay giai thoại).


Nhưng em phục anh Hiền điểm này, và em suy ra là anh không hề đãng trí, trái lại hết sức tập trung. Này nhé,  khi anh đi trả thi bị muộn, nghĩa là anh chưa kịp ăn sáng, nghĩa là lúc đó anh đói, hihi. Nam Cao trong truyện ngắn nào đó nói là khi "thị" có cái chân đau thì "thị" chỉ nghĩ đến cái chân đau, chả còn đầu óc đâu mà nghĩ đến vẻ đẹp của trăng! Thế mà anh tuy đói nhưng không bị "phân tâm" khi thầy giáo làm bữa sáng (hình như cả bữa trưa, bữa tối?) ngay trước mặt mình, lại còn được 5 điểm! Phục quá, hihi!   



Từ: HoaNT
13/12/2013 14:57:08

Đúng là MM có chỉ số hấp dẫn cao, chị đã đọc bài này từ lúc mới ra lò nhưng sợ vì trình độ môn văn ít ỏi quá và bận nên hôm nay mới com. được vì lâu quá mới thấy MM lên đàn mà mỗi lần có bài của em thì ai cũng thích vì hay và dí dỏm, cố gắng viết nhiều cho mọi người đọc cho vui em nhé. Cả tác giả và nhân vật bài này đều giỏi rất đáng ngưỡng mộ. Nói về các anh chị em CL thì đúng là như bọn mình là dân hóa rất gần với lý cũng phải khâm phục vì thế mà ngày xưa bọn chị chỉ dám đứng từ xa để ngưỡng mộ thôi có dám tiếp xúc làm quen gì đâu, chỉ có ai dũng cảm lắm mới dám bắt chuyện thôi. Hôm vừa rồi mấy chị MK có nhận xét là Hội "quần loe tóc dài " của KGU ngày xưa bây giờ nghiêm chỉnh và "ngoan " quá. Nói thế chứ không phải chỉ có MM mới hiểu có 50%  đâu mà ngay cả đối với mình từ xưa đến nay thì cứ cái gì gắn liền với từ 'lý"  như vật lý, lý lẽ, lý luận .... đều kém và không hiểu gì hết và rất sợ. Bây giờ đến tuổi bọn mình cũng rất hay quên và đãng trí nên cũng chắc là sẽ trở thành các nhà bác học rồi



Từ: HienVC
13/12/2013 13:52:12

 


 


@MM: Các nhà bác học KGU cũng nhiều người đãng trí một cách rất "đáng yêu" . Trong các thầy mà anh đã được học có VS Lialikov Iu.S giảng bài luôn nhắm mắt, пиджак luôn lệch vạt vì cài không đúng, còn галстук thì khỏi nói, giày đôi khi hai chiếc khác nhau, GS Vật lý Рыков ( lại là VL !) khi giảng một tay viết trên bảng, một tay xóa nhưng xóa bằng tay áo пиджак của mình ! VS Malinovskij giảng môn tinh thể học thì mắt nhắm nghiền tưởng tượng ra tinh thể trong đầu, tay xoay xoay, rồi nói thao thao bất tuyệt tinh thể này có bao nhiêu mặt, trục đối xứng bậc mấy v.v và v.v, SV cả tây lẫn ta ngồi há hốc mồm lắc đầu không ghi chép được gì vì không thể tưởng tượng được ra tinh thể mà VS đang nói với những mặt và trục đối xứng các loại như vậy hình thù thế nào, chắc tưởng tượng được thì đã không phải là SV, mèng nhất cũng phải là кандидат наук !


Còn chuyện này thì có thật 100% vì anh là nhân vật chính. Khi đang là SV năm thứ 2, thi Toán học kỳ 1, mùa đông. Do các đợt thi trước dù đi sớm nhưng vẫn phải xếp hàng đợi vào phòng thi nên lần này anh quyết định ngủ cho đã rồi dậy đi thi. Vừa đến cửa trường gặp mấy bạn cùng lớp vừa thi xong đi ra kêu ầm lên: sao bây giờ mày mới đến, mọi người thi xong rồi, giờ chỉ còn ông giáo đang chuẩn bị đi về. Nghe vậy, anh vội vàng lao xuống подвал gửi шапка và пальто vào гардероб, chạy vào phòng thi, đúng thật chỉ có ông giáo ngồi một mình đang thu xếp để về. Thấy anh vào chào ông ấy chỉ hỏi : ngủ muộn à ? sau đó đưa ra tập билет, anh lấy một билет và ngồi chuẩn bị, trong lúc đó ông giáo lấy trong cặp quả táo và ngồi ăn. Sau khi ăn xong táo ông ấy hỏi anh chuẩn bị xong chưa, anh trả lời xong và lên ngồi đối diện bắt đầu trả thi. Trình bầy xong ông  lấy một билет khác và nói xuống chỗ ngồi làm đề này. Anh tiếp tục chuẩn bị, ông giáo lôi tiếp trong cặp bánh mỳ và колбаса ra ăn. Sau khi làm xong đề 2, anh lại trình bày, ông lại nghe sau đó rút tiếp đề 3. Anh lại ngồi chuẩn bị ông lại ngồi ăn tiếp. Đến khi ăn xong,  ông gọi anh lên cho trình bày. Nghe xong, ông cho 5 và nhắc lần sau không đi thi muộn nhé. Chào ông ấy ra về, anh cứ thế lao thẳng ra đường. Lúc này mặt trời đã lặn ( khoảng 4,5 giờ chiều gì đó, mùa đông châu Âu mà ) đi gần bến tàu điện mấy bà già nhìn thấy bảo tại sao không шапка không пальто đi ngoài trời tuyết thế này. Đến lúc ấy anh mới sực nhớ ra là mình chưa lấy áo mũ từ гардероб.
Không biết trường hợp này có gọi là đãng trí được không ?
Trong các trò KGU nay đã thành sư, sĩ cũng có rất nhiều giai thoại về sự đãng trí bác học, nhưng hãy để cho họ với tư cách là những người trong cuộc kể lại thì hay hơn. 


 


 


 


 


 


 



Từ: Meomun
13/12/2013 10:04:06

@Chị Thanh: Cái vụ viết lách thì bọn em thỉnh thoảng cứ theo cảm hứng, sau lại xẹp lép chán như con gián, chả được như dân làm khoa học, cái gì cũng bài bản, có kế hoạch, hihi.  


@Anh Lý + Chị Ngọc Tâm: Bài viết nhỏ lại là dịp để cho MM em được nói chuyện với cả anh lẫn chị. Chị Thoa và nhiều anh chị cùng thời đều confirm là anh có thói quen "ngộ lắm", hy vọng lần sau anh giảng bài ở VN thì em đi "xem giảng" để tận mắt nhìn thấy anh với thói quen ấy. Em có đọc trang web của các anh chị ở Balan, thấy có cả bài của em và nhiều người KGU khác, cám ơn anh Lý nhiều.


@Chị Thoa: Thảo nào mà hồi nhỏ, dạo đi sơ tán, em đi ngang mấy bãi tha ma là thấy lân tinh lập lòe, hoảng quá chạy thật nhanh thì ánh xanh ấy đuổi theo, y như ma. Sau này mới biết đó là phốt pho trong xương người, hồi ấy (và cả bây giờ) sợ thật ấy chứ!


 



Từ: ThoaNP
13/12/2013 09:34:25



Science 13 December 2013: Vol. 342, no.6164, p.1289
DOI: 10.1126/science.342.6164.1289-a


We Are Stardust (Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi ....)


Figure


CREDIT: INFRARED: B.-C. KOO ET AL., X-RAY: J.-J. LEE


Most of the universe's chemical elements were produced in stars, with the heaviest elements being produced when stars explode. Barlow et al. (p. 1343) used the Herschel Space Observatory to obtain submillimeter spectra of the Crab Nebula, the remains of a stellar explosion that was witnessed on Earth in 1054 AD, and detected the first evidence of a noble gas-containing molecular ion in space—36ArH+. Koo et al. (p. 1346) obtained near-infrared spectroscopic observations of the remains of another stellar explosion, Cassiopeia A, with the Palomar 5-m Hale telescope, and found evidence that a substantial amount of phosphorus was formed in the explosion. Among the six elements essential for life (hydrogen, carbon, nitrogen, oxygen, phosphorus, and sulfur), only the origin of phosphorus remained to be confirmed by observation.


 





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s