KGU News >>Văn học >>Truyện
KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 06 Tháng hai. 2011

VỀ HƯU




Tác giả: PhuND

  
Nhận sổ hưu xong, ruột gan đầy tâm trạng, vui buồn lẫn lộn. Không ít người từng mong muốn đuổi giám đốc về sớm nay cũng đến ỏng ẹo: “Tiếc quá, giá anh Tư còn làm thêm vài năm nữa!”. Một kiếp người sắp kết thúc, bao nhiêu năm phục vụ tận tụy, nay tôi về vườn với thân xác gầy guộc, mặt mày hốc hác giơ xương, tóc trắng xoá. Nhiều kẻ từng ghen ăn tức ở mà đồn thổi rằng tôi là thằng giả vờ: “Tiền bạc của sếp thiếu gì, cứ giả nghèo giả khổ”. Thời còn đương chức, tôi là chúa tiết kiệm, xe công đến bốn năm cái nhưng chỉ để phục vụ đưa rước khách. Hàng ngày với chiếc xe máy honda 50, tôi xình xịch đi về. Vậy mà thời đó tôi cũng xây được mấy toà nhà cao ngất ngưỡng cho cơ quan. Thỉnh thoảng anh chị em bàn tán: ”Giám đốc mình nghèo quá, hay anh chị em góp tiền lại mua tặng sếp cái a còng (Honda hiệu @)”. Những kẻ ghen ghét thì chua ngoa: “ Ôi dào, riêng tiền lại quả xây dựng ông ta cũng dư xài đến ba đời!”. Quả thật, tôi chẳng nghèo, dù lương giám đốc vài triệu bạc mỗi tháng, nhưng thu nhập thực tế của tôi còn hơn nhiều vị tổng giám khác. Kẹt nỗi, mụ vợ không cho xài vì bà sợ tôi có bồ nhí. Bà cho ăn uống thả cửa, nhưng than ôi cái dạ dày đã bao nhiêu năm đói khổ, lại bị viêm loét, nên nay nó chẳng chịu nhập những món cao lương mĩ vị. Ăn hoài phí cả của! Tôi vẫn là tôi của cái anh chàng nghèo thuở trước.

    Dù đã quá tuổi, tôi vẫn xin gia hạn thêm được vài năm nữa rồi mới chịu về, lý do không phải vì kinh tế mà là chuẩn bị người kế vị. Mấy chả có năng lực đầy kiêu ngạo hoặc không thuộc êkíp đều được tôi cho đi tàu suốt (Trong số đó có một tay chỉ quá tuổi có mười bảy ngày, hắn đau như hoạn). Chọn mãi trong đám đệ tử tôi vớt vát được vài tay làm trưởng và phó, nhưng về hưu được dăm bữa thì chẳng ma nào còn đến thăm. Họa vô đơn chí, tôi là người thiệt đơn thiệt kép. Thật sự mất cân bằng trong cảm xúc, tôi như một người mất hồn cứ lo chạy trốn khỏi tình trạng bị bỏ rơi, buồn quá nên ốm một trận. Mấy ông bạn già đến rũ đi sinh hoạt các câu lạc bộ thơ ca, dưỡng sinh, v.v.. Nhờ vậy mà chỉ sau nửa năm tôi đã có một tập thơ đầy đặn.

     Chiều hôm tôi đi lĩnh nhuận bút (cái phong bì không dày như thuở xưa) và mươi cuốn sách tặng tác giả, không hiểu sao trời mưa như trút, đường sá ngập nước nên mọi người cố tìm nơi khô ráo mà đi. Một dòng người ngược chiều cuốn luôn tôi. Mình chỉ là chiếc lá trôi theo dòng sông! Một ý thơ chợt đến. Sang bên kia dốc cầu mọi người tự nhiên ùn lại vì có trạm đột xuất. Một người thổi còi, người kia cứ thế thu. Thỉnh thoảng có vài thanh niên cự lại: “ Phạt gì mà phạt? Đường bên kia ngập hết rồi”. Đến lượt, tôi đoán người phạt chắc không nỡ lòng nào khi nhìn thấy thân hình tiều tụy của một ông già về hưu và với cái xác ve sầu cổ lổ sỉ. Nào ngờ bên tai tôi vang lên: ”Bác đóng tiền phạt”. Tôi lật lật chiếc túi, móc hai cuốn thơ chìa ra cho hai vị.

- Chà, gay đây! Người viết biên lai cất tiếng.

- Hay, hay thật mà! Tôi như mở cờ trong bụng. Chà các chú cũng thích thơ à? Để mai mốt tặng thêm.

- Thôi đi bố, nhanh lên! Ai mà thơ phú giữa đường.

- Nhanh lên bố ơi! Thất thu rồi!

- Một trăm ngàn. Người kia, tiếp!

    Tôi móc tiền nhuận bút đóng phạt rồi nổ máy. Con ve sầu cà rịc cà tang của tôi nhả một vệt khói dài trước khi lăn bánh …


Người post: PhuND

Ngày đăng: 06-02-2011 05:05






Xem 11 - 20 của tổng số 20 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: HaiNV
08/02/2011 20:11:06

@Phư: Cám ơn Phư đã có bài viết rất hay về "khúc/ quãng trầm" trong "bản nhạc" của một đời người.


@LiênTP& HạnhLM: Anh biết: em Liên/ 2 chị em Hạnh + Phúc sinh ngày 15/ 8...nên đầu tháng 9 sẽ nghỉ hưu. Các em kém anh 3 tuổi mà lại về hưu trước anh, đó là một điều không hợp lý, logic cho lắm của Luật lao động. Đề nghị các nhà luật học lại phải "cãi cọ" lại thôi! Dù sao thì cái "ngưỡng cửa" ấy mỗi người chúng ta sớm muộn đều sẽ bước qua. Vấn đề đúng như em Nhuận nói, bước qua rồi bước tiếp như thế nào để mỗi chúng ta vẫn giữ được cái "tố chất" của mình...Hy vọng, cuối năm, sang năm và các năm sau nữa, chúng ta vẫn gặp lại em Liên, em Hạnh...như ngày hôm nay...   



Từ: NhuanNT
08/02/2011 09:09:22

Nào, hãy nhìn 'về hưu' với một góc khác: chúng ta đã hòan thành bao nhiêu trách nhiệm, đạt được bao nhiều thành tích như mọi người vẫn khen các vị. Bây giờ sức yếu đi, ta chuyển sang làm việc phù hợp hơn: làm những gi mình yêu thích (miển là đừng làm buồn lòng người khác), thời gian của mình, tiền bạc của mình, sống cho hạnh phúc của mình, còn gì sướng hơn hả các vị.


Chúc tât cả mọi người chuẩn bi về hưu có nhiều niềm vui và hạnh phúc hơn những ngày đi làm mệt mỏi.



Từ: LienTP
07/02/2011 14:32:40

Chuyện viết tâm lý thật. Tháng 9 năm nay mình sẽ về hưu. Cuối năm ngoái, mỗi lần có sự kiện gì đó, mình nói thản nhiên là đây là lấn cuối cô (chị) làm việc này đấy nhé, năm sau sẽ không còn ở đây đâu. Các cháu cười tưởng cô nói đùa.



Từ: HanhLM
07/02/2011 00:32:36

Kính thưa ace KGU, trong cuộc họp tổng kết năm 2010 ở cơ quan, đến lượt em phải đọc bản kiểm điểm, em đã "mạnh dạn" đề xuất: "Sang năm các đ/c muốn nghe tôi kiểm điểm cũng chẳng được nữa đâu. Cho nên, hôm nay tôi xin kiểm điểm rất nghiêm túc, thành thật và cũng kính mong các đ/c thẳng thắn góp ý về những thiếu sót, khuyết điểm của tôi. Tôi xin vui lòng tiếp thu và sẽ cố gắng sửa chữa trong 8 tháng tới. Nếu sửa chữa chưa xong, tôi xin hứa sẽ mang về nhà sửa chữa tiếp ạ!". Thế mà cuối cùng chẳng ai góp ý gì, chỉ khen thôi ạ. Thật tiếc, vì 8 tháng tới em chẳng có gì để sửa chữa cả và càng không có gì để mang về nhà tiếp tục sửa chữa. 


Chả là, em sẽ cầm sổ hưu từ ngày 01/9/2011 mà!



Từ: ThongNV
06/02/2011 18:41:17

Nếu Phư không thích thì chữ "phải" ấy cũng không "giữ chân" Phư được.



Từ: PhuND
06/02/2011 18:35:36

Kính chào ACE KGU! Năm mới viết truyện ngắn mini vậy thôi. Nghe đâu Phư phải 65 tuổi hoặc hơn mới được nghỉ. Vài nét về một Bác về hưu! Không ám chỉ ai đâu! Đọc cho vui ngày Tết. Chúc ACE vui khỏe!



Từ: ThongNV
06/02/2011 12:33:03

Phư ND là một nhà văn thực thụ, chưa về hưu mà viết đúng tâm trạng của người về hưu. Đời là thế, gieo nhân nào hưởng quả ấy mà.


Mình chứng kiến một ông bạn làm chủ tịch phường hai khóa, sau đó chuyển sang làm hai khóa  bí thư đảng ủy phường của một phường thuộc quận Long Biên. Khi đương chức ông ở nhà cấp 4, sân đất, vườn có mọc hoang, ao đầy bèo. Mình hỏi sao anh không quy hoạch lại mảnh vườn và cái ao cho sạch đẹp. Ông bảo: mình bận việc công quá, mà quy hoạch cũng phải có tiền. Tôi chỉ biết cười.


Ông nghỉ hưu được 3 tháng thì khởi công xây một ngôi biệt thự 3 tầng, cải tạo vườn thành vườn cây cảnh với những cây hàng chục triệu đồng. Chiếc ao ngày trước bèo mọc tốt um này thành hồ chơi cá cảnh với vòi nước phun cao suốt ngày đêm.


Hai năm sau ông đăng báo bán nhà đất, vì ông không chịu nổi khi sáng ra lại phải dọn phân người ở sân và trên cánh cổng. Nhưng buồn hơn nữa là đến đâu ông cũng bị tẩy chay, không chỉ người ngoài mà cả anh em họ nội, họ ngoại.



Từ: HienVC
06/02/2011 11:17:54

Việc gì phải đến rồi cũng sẽ đến. Đấy là qui luật, không ai tránh khỏi. Cảm ơn Phư đã khái quát hoá một qui luật của cuộc sống thông qua một hình thức dễ hiểu hơn nhiều.



Từ: SonTM
06/02/2011 08:50:28

Sao về hưu sớm thế Phư? Theo bản trích ngang còn 3 năm nữa kia mà. Hay là chỉ là sáng tác đầu năm?



Từ: 3Chai
06/02/2011 06:30:49

:)


Chúc mừng Phư khai bút đầu Xuân.


Vậy là giám đốc về hưu chưa thay con ve sầu à?




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s