KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Thứ sáu 28 Tháng tám. 2015

CỦA NHÀ TRỒNG ĐƯỢC




Tác giả: Meomun

Chỉ trong khoảng 1 tháng qua, tôi đã tham gia đến 5 cái tiệc gặp mặt của người KGU ở TPHCM.  “Mật độ” tiệc tùng hơi bị dày đặc, như người ta nói đùa là “có lộc”…ăn! Ngoài tiệc chính thức nhân dịp anh chị Quốc Anh- Quê Hương và anh Mai Xuân Lý về Việt Nam, được tổ chức long trọng ở một khách sạn, tôi còn hay được các chị năm trên “chiếu cố” rủ đến các tiệc “tại gia”, vui và ấm áp.

Các chị vẫn nói là ở Hội KGU HCM có 3 “trụ sở” chính để cho các dịp “tụ tập”. Một là nhà anh chị Trí- Tâm, nếu có họp hành kèm ăn nhẹ, hai là biệt thự nhà anh chị Linh Đức, dành cho những người đặc biệt yêu thiên nhiên. Ở đó có hẳn phòng riêng nếu khách muốn …ngủ lại, nhưng do khá xa trung tâm nên chỉ thích hợp với dịp nghỉ cuối tuần. Còn thông thường, mọi người hay rủ nhau đến nhà chị Bích Lam, vì nhà chị ở trung tâm, lại khá rộng rãi. Nhưng lý do chính vẫn là cả chị và anh Chân- phu quân của chị đều là những người rất mến khách và chu đáo.

Mỗi lần “tụ tập” như thế, mọi người thường mang theo món gì đó để góp vào bữa tiệc thêm phần phong phú. Không ai hẹn ai, thế mà chẳng bao giờ trùng lặp. Anh Thắng “trìu mến” gọi đó là những món “của nhà trồng được”, vừa ngon, vừa bổ, lại không độc hại, vì được chính các chủ nhân tự tay làm, hay tệ nhất cũng là được tuyển chọn từ những địa chỉ có uy tín.  Trên hết, nó mang theo cả tình cảm bạn bè và sự quan tâm chân thành. Ngoài món thịt nguội cỡ “hàng hiệu”, anh Thắng luôn có món ruột là rượu Bàu Đá, anh nâng niu rót ra những cái li bé xíu để mời các quý ông và chăm chú dõi theo phản ứng của mọi người, sau khi đã dành hết những mỹ từ cho món “Bàu Đá đệ nhất tửu” này. Bánh mì đen do chính tay chị Thu Hồng làm thì đã thành “thương hiệu” riêng của chị, không ai dám cạnh tranh vì …cạnh tranh không nổi. Món của chị Tuyết thì khá đa dạng, hôm thì xôi đậu phụng ăn với muối vừng, hôm thì xalat Nga, hôm khác lại có bánh bột lọc kiểu Huế…  Chị Bích Lam mỗi lần lại có một món chủ đạo, khi thì món cari gà, món Borsch Nga hay gà nấu nấm, bên cạnh những món không thể thiếu như xalát dầu dấm, hay thịt nguội… Chị Trinh, chị Hòa thì mang bánh chưng, các loại trái cây, mùa nào thức ấy. Để cân đối giữa khái niệm “vật chất” (cụ thể là chủ nghĩa phồn thực) với khái niệm “tinh thần”, chị Thoa thường mang theo những bông hoa hồng phớt tuyệt đẹp mà chị công phu trồng được ở trên “vườn treo” nhà chị. Những bông hồng, dù được mang đến vào tiệc trưa ở nhà chị Hoa - mừng hai bác Bá Kroong, hay tiệc tối ở nhà chị Lam, đều như còn đẫm hơi sương và tỏa hương quyến rũ. Chị còn có món patê gan gà cực ngon, được làm theo công thức đặc biệt mà sau đó chị đã gửi email phổ biến cho mọi người, kèm theo những chú thích chu đáo đúng theo kiểu chị Thoa. Anh chị Linh - Đức tuy ở xa nhưng lần nào đã hẹn thì dù mưa to cũng đến. Chị mang đến những quả ổi, quả đu đủ vườn nhà chín cây ngọt lịm và đặc biệt là có lần chị còn trình diễn món quả sakê rán khiến mọi người vừa tò mò và thích thú, nhất là các đấng nam nhi như anh Thắng, vì món sakê ấy mà rượu Bàu Đá của anh mau cạn hơn. Trong bữa tiệc, tôi nghe thấy anh Đức (người được phong là hiền hơn đất) “thỏ thẻ” với chị Linh: “- Em ơi, món của nhà mình được anh Thắng “chiếu cố” nhất đấy!” Trên lô đất còn trống sát nhà anh chị, có người “mặt hoa da phấn” thuở nào mà nay khăn mũ kín mít, ngày ngày ra trồng rau, chăm sóc hoa lá như một bà nông dân thực thụ. Những quả đu đủ ngọt lịm đầu mùa đã được thu hoạch từ mảnh vườn ấy.

(hoa và đu đủ vườn nhà chị Thoa, chị Linh)

Những lần mọi người gặp nhau ở nhà chị Lam, tôi thường không có nhiều “cơ hội” để nói, vì chỉ nghe các chị là đã quá vui rồi. Các anh thì hầu như nhường hẳn diễn đàn cho các chị, chỉ ngồi chuyền nhau ly rượu và lâu lâu nhìn về phía các chị, dường như đang tự hỏi không biết có chuyện gì mà mọi người cười to thế, rôm rả thế! Tất tật mọi chủ đề, từ những chuyện nhất quỷ nhì ma, thứ ba sinh viên, đến chuyện yêu đương ngày xưa, chuyện con cháu đến chuyện trên báo chí, và tất nhiên không thiếu chuyện về KGU và trang web KGU, đúng là một sản phẩm “của nhà trồng được” nhưng đã vượt ra khỏi ranh giới “vườn nhà” và trở thành thương hiệu. Có nhiều chuyện thật mà cứ y như chuyện tiếu lâm, đúng đặc sản “Made by KGU”, nhưng phải trực tiếp nghe những người có duyên hài hước như chị Tuyết, chị Bồng Lai kể thì mới hay.  Anh Chân chủ nhà chắc cũng đã quá quen với  những bữa tiệc tùng như thế, nên cũng “miễn nhiễm” mà chỉ cười hiền lành khi thấy mọi người tranh nhau cười nói. Có hôm, đang buổi tiệc thì tôi thấy từ lúc nào trong bát mình có 1 quả gì đó giống trái ô liu, màu tím sẫm. Tôi tưởng anh chị nào gắp cho mình nên cũng …ăn thử xem sao. Thấy mùi là lạ, tôi không ăn nữa. Tự dưng thấy chị Thu Hồng kêu ầm lên:- Chị Lam ơi, có trái gì vừa từ trên cây nhà chị rơi xuống đúng chén của em, không biết ăn được không nhỉ? Anh Thắng pha trò:- Thì cô cứ ăn thử, mấy con chim, con dơi nó đang tranh nhau ăn trên cây kia kìa, nó ăn được thì mình ăn cũng được! Chị Hồng cười:- Em ăn thử rồi, nếu có chuyện gì thì chắc 1 tiếng sau sẽ biết thôi! Mọi người trêu chị Hồng:- Cùng lắm như Bạch Tuyết ăn táo của bà Hoàng Hậu thôi, mà cuối cùng có chết đâu, lại cưới được hoàng tử!

Hôm có chị Thanh Thu từ Bỉ về, tôi còn được gặp lại cả chị Hương Giang , từ dưới Cần Thơ lên. Chị Thu vẫn tự hào là đã “khảo cổ” được chị Giang. Hồi chị Giang đi nghiên cứu sinh tiến sĩ ở Bỉ, tình cờ thế nào mà làm việc ở đúng phòng lab của chị Thu. Láng máng biết chị Giang học đại học ở Liên xô, chị Thu hỏi:- Thế em học ở trường nào? Chị Giang:- Trường em học không nổi tiếng đâu, ở một nước cộng hòa nhỏ xíu à, chắc chị không biết đâu! Hỏi qua hỏi lại, hóa ra cái nước nhỏ xíu ấy chính là Moldova và cái trường ít tiếng tăm ấy chính là KGU, mà 2 chị lại cùng học khoa Sinh, nhưng chị Giang học sau chị Thu gần chục năm. Đúng là có những sự tình cờ thú vị, người ta bảo có duyên thì sẽ gặp nhau thôi. Với người KGU thì quả đúng như vậy. Hồi tôi sang Kishinev thì chị Giang còn học 2 năm cuối nữa. Tôi vẫn nhớ chị với dáng vóc nhỏ nhắn, mái tóc dài mượt mà và nước da trắng của cô gái Cần Thơ , xứ “gạo trắng nước trong”.

(Chị Giang ngồi cạnh MM)

Hồi ấy tên của chị gắn liền với tên của một chàng trai khoa Lý tài hoa, học giỏi, đàn hay nhưng khá ít nói. Cứ tưởng mọi chuyện có đi thì có đến. Sau này chúng tôi cũng có chút bâng khuâng và trong suy nghĩ trẻ con của chúng tôi cứ có một dấu hỏi tại sao. Hôm gặp lại chị, tôi thấy chị vẫn như xưa, xinh đẹp, nhỏ nhắn. Tuy thời gian hạn hẹp nhưng tôi đã được chị tâm sự về chuyện ngày xưa, thuở anh kính cận lấp lánh, vai đeo cây đàn ghi ta và chị tóc dài thướt tha đi bên cạnh mỗi lần anh chị ghé Ob 10 khoa Luật và vì sao mà mãi mãi chàng và nàng kẻ ở đầu sông Tương, kẻ ở cuối sông Tương…   

 

Hôm 24/8, đúng 1 hôm sau khi KGU Hà Nội gặp nhau ở Vườn Treo Babilon, gặp chị Bình Kều và anh Đình Minh và cả chị Hạnh- bạn học thời phổ thông của chị Bình, mới thật là vui! Chị Hạnh thì lần đầu tiên tôi được gặp, nhưng cả nhóm các chị đều biết chị Hạnh, không những là bạn thân của chị Bình, mà đã từng là bệnh nhân của bác sỹ Hoàng Anh, chồng chị Tuyết. Lần đầu tiên, ngoài dịp du xuân 2013 ở TP HCM, tôi mới được tiếp xúc với đại diện xuất sắc của nhóm “cửu nữ Hóa 77” lâu thế và được nhìn chị Bình Kều kỹ đến thế, hihi. Từ đầu đến cuối buổi tiệc, hình như không lúc nào không thấy chị cười và nói, hết trêu người này lại đùa với người khác. Chị tếu táo: - Hôm qua ở Hà Nội thì người KGU nói chuyện web đàn, còn trong này thì mình “web mồm” nhé!  Chị át hết cả vía những “đại biểu” TP HCM sắc sảo như chị Tuyết, chị Linh, khiến họ nhiều lúc “chỉ biết cười trừ”, ấy thế mà vẫn duyên, duyên đến “từng centimet” cuốn hút tất cả mọi người! Mọi người nhắc đến KGU, đến trang web và Hội trưởng. Nhờ chị Bình mà MM biết thêm thông tin là Hội trưởng nhà mình không chỉ tận tụy với Hội KGU, mà còn với tất cả bạn bè, từ bạn phổ thông thời Chu Văn An, thời lớp 7D như thế nào. Các  chị hỏi thăm sức khỏe bác Chín, mẹ chồng chị Bình với đầy sự khâm phục. Bác đã ngoài 90 tuổi mà lên web, sử dụng điện thoại, nhắn tin thành thạo. Bác cũng là fan hâm mộ của trang web KGU, bác biết nhiều người KGU qua web và rất thích thơ chị Tạ Minh Lý. Các chị bảo nhau: - Chả biết bọn mình đến tuổi của bác có được thế không, hay lại nghễng ngãng mất rồi! Mọi người quay sang trêu chị Bình:- Bình chẳng nghễng ngãng được đâu mà sợ! Cậu phải tư duy nhanh thế nào thì mới “bắn” được nhanh như thế chứ! Chị cho mọi người xem ảnh người mẫu Jessica Minh Anh, con gái của anh chị, trong ánh mắt tự hào của chị, tôi thấy cả nỗi ưu tư dù kèm theo sự tếu táo:- 32 tuổi rồi đấy, cứ lúc nào cũng chỉ biết công việc thế này thì biết đến bao giờ…

Hồi tôi đi Mỹ, tôi cũng đã thu xếp lịch đến vực Grand Canyon, một danh thắng nổi tiếng. Ở đó, Jessica Minh Anh đã từng có tổ chức một buổi biểu diễn skywalk trên cái cầu thủy tinh hình móng ngựa, chênh vênh ở độ cao hàng trăm mét, hun hút, thăm thẳm. Thế nhưng ngay khi bị choáng và nôn ói khi đi tham quan đập Houver, tôi đành hủy ngay cái tour Grand Canyon, vì mình không thể có can đảm nhìn xuống bên dưới vực, nói gì đến chuyện khác nữa.  

Nhà chị Lam có cây đàn Piano, thế là nhạc sỹ, nhạc công “người nhà” là anh Đình Minh ngồi vào đàn và mọi người bắt đầu hát.  Anh Hoàng Dũng bảo: - Tớ không thuộc bài, phải có "шпаргалки" (không biết MM viết thế có đúng không). Thế là chị Lam tìm và đưa cho các anh chị các bản nhạc và lời in sẵn và các bậc U60 mắt đã kém nhiều cùng xúm quanh và hát những bài hát Nga quen thuộc một thời tuổi trẻ. “Họa mi mắt nâu” – chị Thu Hồng thì dùng smartphone để làm "шпаргалки" và cất cao giọng hát một thời đã làm bao người KGU say đắm.  

Đến bài “Ca ngợi Tổ Quốc” của nhạc sỹ Hồ Bắc được tất cả mọi người hưởng ứng tích cực, nhưng đoạn lĩnh xướng thì ai cũng “ngại”. Chả biết chị Bình chạy lại ra dấu với “nhạc công nhà” như thế nào mà anh Minh cất giọng lĩnh xướng để mọi người hát theo (trừ MM không biết hát). Tất nhiên là mọi người không quên hát say sưa hai bài tủ "cây nhà lá vườn" của người KGU là “Ngày nói lời chia tay”, nhạc Đình Minh- lời Tạ Minh Lý và “Mùa xuân ở nơi đầy nắng”, nhạc Đình Minh- lời Nguyễn Đình Phư. 

Những cuộc gặp với người KGU cũng giúp tôi có thêm nhiều “khám phá” thú vị. Hôm tôi và chị Thu sang nhà anh chị Tuấn - Lan ở quận 7, tôi và chị Thu đã được anh Tuấn nhiệt tình dẫn đi các phòng để xem tranh. Anh chị sưu tầm được khá nhiều bản sao những bức tranh nổi tiếng thế giới, từ các chuyến đi nước ngoài, đặc biệt là từ bảo tàng Metropolitan ở TP New York, nơi tôi cũng đã từng có dịp “cưỡi ngựa xem tranh” trong vòng có 2 h đồng hồ. Anh kể lai lịch từng bức tranh, cùng chị Thu và tôi ngắm nghía và bình từng bức với đầy vẻ phấn khích và nâng niu. Anh phàn nàn: “- Chị Thu ạ, em vẫn chưa ưng ý với bức này, treo ở đây ánh sáng yếu nên không chuẩn! Treo tranh cũng như chụp ảnh, ánh sáng là yếu tố quan trọng bậc nhất chị nhỉ!” Tôi nghe anh và chị Thu trao đổi, thấy mình cũng “vỡ” ra nhiều thứ. A, tôi khẽ reo lên khi thấy anh có bức tranh “First steps” (Những bước đi đầu tiên) của Van Gogh mà tôi rất thích. Cũng bởi nó khác biệt với những bức tranh khác của ông mà tôi đã từng xem với những mảng màu đối lập, rực rỡ đến nhức mắt.

(Tranh "First steps- Van Gogh)

Trái với vẻ hí hửng của tôi, chị Thu thản nhiên: - Chị chả thích bức tranh ấy, vì nói đến Van Gogh thì là nói đến những gam màu mạnh. Bức này chả đặc trưng gì cả! Tôi “chống cự”yếu ớt:- Chính vì điều đó em lại thích!

Tôi thì thầm với chị Thu:- Quả thật em chả nghĩ là anh Tuấn cũng thích tranh đâu chị ạ! Chị Thu cười:- “Em chưa biết đấy thôi, khối người KGU hiểu biết về văn chương, hội họa, nhạc…, kiểu gì họ cũng biết, lại biết rất siêu, nói chuyện với họ thích lắm!Em chơi với mọi người sẽ phát hiện ra nhiều cái hay nữa! ”

Tôi thấy thật thú vị khi được nói chuyện, được tranh luận, được chia sẻ với những người có chung sở thích với mình mà không ngại bị chê dốt, mà cũng chẳng cần “làm khách” khi muốn khoe một chút xíu, vì luôn được lắng nghe. Những cuộc gặp gỡ ấy cũng khiến tôi cảm thấy mọi người gần gũi hơn. Những tình cảm anh em bạn bè mà mọi người dành cho nhau cũng chân chất, mộc mạc mà quý như “của nhà trồng được”.  

 

 

 


Người post: VanNH

Ngày đăng: 28-08-2015 03:03






Xem 31 - 40 của tổng số 66 Comments



Từ: ThoaNP
01/09/2015 05:13:37

Theo mình cây ở nhà Lam là cây neem, cùng họ với Sầu đâu (hay chính là sầu đâu? - hình như CT Thắng bảo vậy; mình nhớ có tranh luận với anh Thắng xung quanh tên cây này mà giờ không nhớ ý kiến hai người lúc đấy là gì nữa).


Năm 2006 khi đi thực địa với chuyên gia Nhật tại Bình Thuận thấy Nhật Bản giúp đầu tư trồng nhiều Neem ở đấy để làm thuốc bảo vệ thực vật (thuốc trừ sâu bênh) nguồn gốc sinh học.


Theo tài liệu Neem có dược tính (cả lá, thân và hạt), nhất là trị bệnh ngoài da (kiểu giống ngoài Bắc mình tắm nước lá xoan để trị ghẻ) và cả công dụng làm đẹp nữa. Lam thử tham khảo xem sao nhé.


Mình trích từ internet một số thông tin như bên dưới.


 Cây Neem:


Cây neem hay còn gọi là cây Sầu đâu, Nim có tên khoa học là Azadiracta indica Juss.f. Cây Neem có một vị trí đáng quý trọng trong văn hóa Ấn Độ nhờ hiệu quả chống lại bệnh tật đã được chứng minh từ hàng nhiều thế kỷ qua. Lá  cây neem được sử dụng từ hơn 4.000 năm trước tại Ấn Độ, giúp làm đẹp bằng nhiều cách đơn giản.




Hầu như tất cả các bộ phận của cây Neem có thể được sử dụng từ lá, hoa và trái cây vỏ cây, cành và thậm chí cả gốc rễ. Các chiết xuất từ ​​cây Neem được dùng làm kem dưỡng da, xà phòng, dầu, bột, viên nang, dầu gội đầu và kem đánh răng.


1. Nước tắm 


Nấu một nồi nước với lá cây neem (cho khoảng 50 lá vào hai lít nước) cho đến khi lá mềm và phai màu còn nước thì trở nên xanh. Lọc lấy nước chứa vào chai. Cho khoảng 100ml nước này vào trong nước tắm sẽ giúp làm lành vết nhiễm trùng da, mụn và u nhọt.


2.Nước hoa hồng cho da


 Nước neem cũng có thể dùng làm nước hoa hồng – chỉ cần nhúng miếng bông vào, thoa lên mặt mỗi tối, sẽ giúp xóa mụn, làm mờ vết sẹo và tàn nhang. Dung dịch này còn có thể dùng làm nước xả khi gội đầu để điều trị gàu và tóc rụng.


3.Mặt nạ


 Cắt khoảng 10 lá neem đem nấu với ít nước và vỏ cam cắt nhỏ. Nghiền ra thành bột nhão rồi cho thêm ít mật ong, sữa chua và sữa đậu nành trộn đều. Đắp hỗn hợp lên mặt (có thể thực hiện mỗi tuần ba lần) sẽ giúp xóa hết mụn trứng cá, làm khô u nhọt, tẩy mụn cám và làm se lỗ chân lông. Mật ong và lá neem là chất dưỡng ẩm hiệu quả .


4.Thuốc trị bệnh


Vỏ và rễ cây neem giàu dược tính, khi tán thành bột được dùng để trị chấy rận và gàu. Do mang tính kháng khuẩn nên hột neem được dùng làm thuốc trị vảy nến, ghẻ lở và chàm bội nhiễm. Chiết xuất từ lá neem và hạt được dùng để sản xuất các hoạt chất giảm đau, giảm sốt và chống viêm, trị thương, phỏng, nhức tai, bong gân và đau đầu.


4. Dầu neem


Còn được dùng để cải thiện khả năng miễn dịch, chất tẩy da, chất chống sưng tấy khi bị côn trùng cắn



Cách làm dầu lá neem



Phơi lá neem cho khô kiệt, giòn, dùng tay bóp hoặc cho vào máy xay ra bột mịn.
Cho bột lá neem vào lọ chung với dầu dừa: bột 1 phần, dầu dừa 3 phần, đậy nắp lại.
Đưa lọ vào nồi nước đun trong 20 phút, lấy gắp giữ và khuấy đều nhẹ, để nguội dần trong nồi, đưa ra tiếp tục phơi nắng lớn vài bữa cho đến lúc thấy dầu đổi màu qua xanh.
Lọc.
Cho vào lọ miệng rộng, đậm màu, cất chỗ mát, tối; có thể cho vào tủ lạnh để đông lại.
Khi dùng lấy một miếng như dầu cù là mà xoa; khi uống có thể nuốt dễ trôi vì là dầu dừa, không bị “nhợn”, “lợm cổ” vì dầu dừa trên 22 độ C là tan chảy.


Dầu lá neem dễ chịu, không có mùi hăng nồng như dầu hạt neem. Dầu lá neem có thể dùng cả hai cách, uống và xoa. Dầu hạt neem chỉ xoa bên ngoài.



Quả Neem mà Hồng và MM tranh ăn với dơi đây.



Hoa Neem, Lam xem có giống cây nhà Lam không nhé.


Còn dưới đây là thông tin về cây Hoàng Nam, hiện được trồng khắp nơi tạo cảnh quan.




Cây Hoàng nam:              (nguồn : http://caygionglamnghiep.org/hoang-nam/)



Tên phổ thông : cây Huyền Diệp, Hoàng lan, Liễu Ấn Độ.
Tên khoa học : Polyalthia Longifolia, Asoka tree
Họ thực vật : Mãng cầu (Na) – Annonaceae
Nguồn gốc xuất xứ : Được trồng phổ biến ở Ấn Độ, Malaysia, Pakistan và vùng nhiệt đới Đông Phi.


Phân bổ ở Việt Nam : rộng khắp




Từ: Guest LamTB
01/09/2015 04:21:01

@MM: Cây cao có quả giống olive là cây Hoàng Nam, cây giống từ Ấn Độ, người bạn mang về cho 2 cây tưởng là loại cây Hoàng Nam hình bút (giống như loại hiện nay đã được trồng nhiều ở hàng rào các công sở) Nhưng 2 cây này thì khác, cành không rủ vào gốc mà mọc ngang. Do chúng lớn rất nhanh và vòm rộng, nhà chị phải bỏ 1 cây giữ 1 cây. Quả có lớp thịt quả nhiều dầu, vừa giống olive, vừa giống trám. Mùa quả chính, ban ngày thì chim chóc gọi nhau í ới, tối thì dơi bay lượn. Bọn mình mải vui nên quên nhìn lên đấy thôi.


Năm chị vào dự bị, có tới 5 Bình trong đó có 2 Thanh Bình và 3 Hòa Bình (các cụ lập thành tích chào mừng Tây đầu hàng, Hòa Bình trở lại!) Có 2 người trùng tên hoàn toàn là Nguyễn Hòa Bình, nhưng cũng dễ phân biệt vì khác giới. Hết năm dự bị thì bạn Nguyễn Hòa Bình nam chuyển ngành học, chuyển đơn vị luôn nên chỉ còn 4 "cái" Bình khác họ: Lê T Bình VL, Phạm T Bình OB (hồi đó cắt tóc ngắn buộc túm 2 bên nên gọi B Tàu), Nguyển H Bình CL (cao 1m63, hồi đó cao nhất nữ và hơn nhiều nam nên gọi là B Kều) và Trần H Bình (chị này là hoa khôi nhưng giọng nam tính nên gọi là B Khàn). Khóa trên bọn chị có một chàng tên Lọ nên các chị nếu gặp thường kêu 4 Bình 1 Lọ làm anh suýt đổi tên Hưng mà không thành. Du xuân vừa rồi ở Ba vì Lọ và các Bình đã có 1 tấm hình chung. Vài dòng kể lể để em sáng tỏ.



Từ: Meomun
01/09/2015 03:50:52



@Chị Thục: Cám ơn chị và một số anh chị khác thích tựa đề bài viết của em. Thực ra, em cầu toàn và rất “để ý” chuyện đặt tựa đề cho bài viết, truyện ngắn hoặc thơ của mình, làm sao nó chuyển tải được ý tưởng, chủ đề, message mình muốn gửi đến người đọc một cách tốt nhất. Nó cũng phải có tính độc đáo nữa, đôi khi em thấy tự nhiên nó lóe ra trong tâm trí mà chẳng phải tìm lâu. Nhưng em cũng có vài kỉ niệm muốn chia sẻ về chuyện tựa đề. Hồi thiếu nhi, em viết truyện ngắn về 1 giấc mơ (hì hì trẻ con mà), diễn biến như thật, đọc đến câu cuối mới biết là giấc mơ. Viết xong không biết đặt tên là gì, các chú thấy vậy bảo để đấy các chú biên tập rồi đặt tên cho. Thế là tháng sau, em ngỡ ngàng thấy bài viết của mình được in với cái tên “Giấc mơ hiếm có”, cứ như chỉ điểm cán bộ nằm trong đống rơm, chán. Hồi …còn trẻ, (cách đây hơn 20 năm rồi), em cũng có 1 truyện ngắn viết xong không biết đặt tên, đưa cho biên tập viên, cuối cùng họ in và đặt là “Hạnh phúc”, thật sến và chả có gì hay ho, em thất vọng quá. Thế nhưng cũng có những truyện mà em đã có nung nấu ý tưởng, đặt sẵn tựa đề, thế mà đến bây giờ vẫn để dở dang trong máy tính, chả biết đến bao giờ viết xong, hihi.  




Từ: Meomun
01/09/2015 02:39:06

@Chị Thoa: OK hôm nào em gửi "công thức" làm pate cá ngừ cho chị,đơn giản lắm chị ạ, dễ nhớ.


@Chị Lam: Bây giờ mới thấy bác chủ nhà xuất hiện nhé. Mỗi lần "tụ tập" ở nhà chị xong, lại thấy thương bà chủ nhà ...hihi. Cám ơn chị nhiều nhiều. Thế cái cây cao cao mà có quả rụng xuống chén em và chị Hồng là cây gì thế chị, em quên mất tên rồi?


Còn các chị Bình, em quả thật không phân biệt nổi. Chị Bình Kều, Bình Phạm thì tất nhiên em biết, thế còn Bình Khàn, Bình Tàu, Lê Thanh Bình là các chị nào ạ?  



Từ: ThucPT
31/08/2015 17:43:38

Chị lúc nào cũng thích MM đặt tên cho các tiêu đề của mình - nó gần gũi, giản dị, nghe lọt tai vô cùng. Hội KGU đàng trong có nhiều dịp gặp gỡ nhất đấy, cuối năm mình lại vào chơi. Cảm ơn những thong tin của MM nhá.



Từ: Guest LamTB
31/08/2015 06:15:28

Bài của MM đã khắc họa được chân dung gần cả chục người KGU rồi đấy. Mỗi cuộc gặp gỡ nho nhỏ kiểu "của nhà trồng được" này lại mang đến bao nhiêu là tình thân. Hôm đón Thu Đùng thật vui là có cả Hương Giang nữa. Mới gặp em lần đầu mà đã thấy đích thị là người nhà. Em đằm thắm, chân thành và cởi mở. Hẹn em cùng về Hội Du xuân. Tối đó mình đã định nói Thu Đùng đọc thơ cơ. Biết có dịp nào khác. Thế mà cuối cùng chuyện cứ đi đâu. 


Hôm nhắn tin gặp mặt với Bình Kều thì mình viết "bạn Bình Nguyễn H77" thế mà nhiều người bảo không biết chính xác là ai, mình rút kinh nghiệm, sau cứ tên KGU của các bạn mà gọi: Bình Kều, Bình Khàn, Bình Tàu, không lẫn vào đâu được. Hôm đó mặc dù trời mưa các bạn đã tới đông đủ, cám ơn các bạn. Dù phải dời chỗ vào trong nhà chật chội nhưng cuộc tụ họp này lại rất vui. Sau màn chụp ảnh, tạo dáng các kiểu qua màn điểm danh các món từ A đến Z, tới màn Web mồm KGU, vị khách của chúng ta luôn là chủ tọa. Và rồi "Nghệ sĩ công huân KGU" mới là người mang tới món ăn tinh thần quí nhất. Những tiếng hát chơi vơi trong tiếng đàn thánh thót " ropog gecmba" "He nobmopaemcia" tuổi trẻ một thời như hiện hữu... bên nhau bạn bè thủa ấy.


Bọn trẻ nhà mình hôm đó cứ chạy lên chạy xuống xem bố mẹ (ông bà) và các bạn sao mà vui thế. Cám ơn các bạn nhé. Mình yêu các bạn. 



Từ: CucNT
31/08/2015 03:45:58

Em về quê 1 tuần, vừa vào đã được đọc bài viết cực hay của MM. Đúng như Tổng Nghị và Hội trưởng Ngọc đã ca ngợi " chỉ có dân chuyên văn Thái Bình là viết hay nhất thôi". MM cứ xuất hiện đều đều thì nhất định chợ Kgu không đìu hiu nữa. 


Đi đâu em cũng thấy anh Tuấn mang theo máy ảnh và bấm lia lịa. Bây giờ em còn được biết, anh Tuấn sư tầm tranh. Hôm nào cho em xem với nhé!


Cảm ơn MM  vì đã liệt kê rất độcc đáo, thú vị được thật nhiều "của nhà trồng được".



Từ: ThoaNP
31/08/2015 03:35:51

@MM: Bữa đón tiếp vc chị Bình Kều em làm món pate cá ngừ rất ngon. Hồi trước ở nước ngoài chị cũng được ăn rồi nhưng không biết công thức làm. Lúc nào gửi chị nhé.



Từ: Meomun
30/08/2015 23:43:13



@Anh Ngọc: Bác Trưởng ơi, được như thế là xịn lắm rồi, anh và các cộng sự cũng đã phải lao tâm khổ tứ. Em và các chị chỉ tranh thủ tội gì mà không “được voi đòi …Thi Sách” (bỏ qua giai đoạn đòi “Hai bà Trưng”) thôi ạ, hihi.  Cám ơn anh nhiều lắm.



@Anh Khánh: Chắc “First steps” nên dịch là “những bước chân đầu đời” thì chuẩn hơn bác nhỉ. Em thấy rất hay ở chỗ là từ hội lớn lại có thêm những nhóm lẻ, những người có chung sở thích, và em lâu lâu lại được mọi người chia sẻ.Có khi chỉ một tin nhắn đơn giản: Ê, MM không quên trận VN-Malai ở kênh VTV6 đấy chứ”? (Mặc dù xem xong thì ức vì các chân sút VN vô duyên quá!). Với vài người khác thì có lúc em cũng “tranh luận tới bến”, vì một giọng hát, một cuốn sách. Có những tin nhắn đọc xong mà rất cảm động: - Ipad của chị đang nằm ở trạm bảo hành cả tháng nay, đọc ké máy của cháu, thấy bài của em mà không còm được…Thân thương quá, em cám ơn các anh chị nhiều.



@Chị Bình ơi: Nghe nói anh chị đang xem xét phương án Nam tiến, bà con SG mừng lắm, để đội SG mạnh hơn, vui hơn. SG đất lành chim đậu, Nam tiến thôi, welcome anh chị!




Từ: BinhNH
30/08/2015 21:28:57

Hội trưởng Ngọc ơi,


Riêng hội trưởng coa cả Avantar trên đầu, ở cuối comment lại có cả hình hội trưởng thay chữ ký à? Lạ quá.


Em Mèo mun ơi, đấy là độc quyền tác gia của WEB KGU đấy nhé.


À, chị vẫn nhớ các món ăn hôm đó trên bàn nhà chị Lam, đúng là ngon mà không đụng hàng. May thay chị còn nhớ chứ mọi khi bọn chị ngồi ăn , nói nhiều quá chẳng nhớ là đã ăn gì, chỉ biết bàn ăn bao giờ cũng sạch bách luôn.


Anh Khánh ơi, lâu rồi mới nghe tiếng anh đấy


 





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s