KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Chủ nhật 07 Tháng bẩy. 2013

CON ĐƯỜNG




Tác giả: LyTM

Đã có lần lòng bâng khuông tự hỏi,

đã bao cung đường ta đặt dấu chân qua?

Rồi sẽ đi qua?

Bao con đường còn dấu vết những người xa,

những cuộc chiến, ...đường quằn mình chịu đựng?

Những bờ tre, ruộng muống,

những đồng mạ ngày nào,

đường uốn lượn, xanh xao,

chở bao nhiêu nỗi khổ,...

chở bao nhiêu lam lũ, những cuộc đời,...

Ôi, những con đường của tôi,

những con đường của bạn,...

những con đường còn hằn tên ngày tháng,

những trận bom,

những tấm bia,

những bụi bay mắt nhặm,

đọng mồ hôi, nước mắt,

nức nở,.... tiếng cười, giọng hát,

bao thế hệ đã qua,

bước chân nào trùng khít nhau mừng ngày chiến thắng?

Để đầy máu và hoa,

bây giờ ríu rít chim ca,

các đôi uyên ương, giăng tay nhẹ bước,

lướt thướt vẻ yên bình, ...

Những cái cây, vẫn đứng lặng thinh,

che cung đường đỡ nắng,

vì trong đó, bao linh hồn yên lặng,

vẫn canh cho cung đường!

Lòng xốn xang, rời bia đá vệ đường,

một trận càn không cân sức,

ngay cạnh ngõ nhà tôi,

con đường tuổi thơ, mưa xối, nắng nôi,

tôi tìm cỏ gà ra trận,

tôi tìm hạt gạo bông may,...

tôi tìm lại những tháng ngày,

nhung nhớ,...

Hôm nay,

con đê nhỏ bên dòng sông tơ lụa,

đã sáng ánh xi măng,

con đường đã trưởng thành,

vẫn bóng dáng ai còng lưng gánh lúa,...

Còn đôi chân, vẫn bặm ngón trên đường lụa,

dẫu biết rằng, xi măng chẳng hề trơn,

Những con đường,

những tâm hồn mãi chảy,

như huyết mạch nối tháng ngày

trong cả cõi thế gian,

để lại mênh mang, đón chào bao thế hệ,...

 


Người post: LiTM

Ngày đăng: 07-07-2013 07:07






Xem 11 - 20 của tổng số 24 Comments



Từ: 3Chai
07/07/2013 18:17:07

Bài hát của Lý hiện đang có mặt  trên sàn đấu giá tranh thiếu nhi. Mời các bạn tới nghe. 


 



Từ: 3Chai
07/07/2013 18:12:49

Cỏ gà ra trận? Hạt gạo bông may?


Tôi tin là tác giả còn cả những câu chuyện dài chưa kể hết.


Mẹ vợ tôi ngày còn sống kể rằng ngày năm đói, phải tuốt hạt cỏ may giã ra mà nấu lên, nuốt nước cầm hơi. Không biết chuyện cô Lý định kể có phải vậy không?



Từ: LyTM
07/07/2013 16:26:33

@ chị Vân Anh ơi, bài hát rất hay. Cám ơn chị



Từ: Guest Vân Anh gửi em
07/07/2013 16:18:39







Từ: LyTM
07/07/2013 16:06:59

@ anh Thông, em vừa bấm trả lời mới lại thấy com. của anh, anh dạo này viết văn như nhà văn chuyên nghiệp ấy.


Ở bờ sông ngõ nhà em vẫn còn một đoạn đường gạch nghiêng của người làm rể xa xưa như anh viết, nhưng gạch mòn và mẻ nhiều, đi lại khó khăn hơn. Hôm vừa rồi em về quê, nghe bà con nói, sắp đổ nhựa rồi. Nhưng những đoạn đường ấy ai đã đi trên đó thì không bao giờ quên, chỉ có bọn trẻ là chẳng thể hình dung nổi thôi.



Từ: LyTM
07/07/2013 15:52:06

@ Chị Ba, anh Hải, chị Hạnh, chị Nhuận, chị Thu, em Huyền, em Cúc ơi, Chủ nhật, bây giờ mới vào chợ được. Sáng nay viết rồi sửa chính tả, tưởng Chủ nhật, nhà mình bận hết chứ? Cám ơn các anh, chị và các em đã cùng đi những con đường với LiTM.



@ chị Thu, đúng là viết về các con đường theo dòng lịch sử sẽ thấy các dấu ấn, sự hi sinh vô bờ bến của những người đã ngã xuống. Mỗi một cung đường tồn tại cho đến nay đều được đổi bằng cuộc sống, tình yêu của nhiều thanh niên thuở chống Mỹ mà chị.



@ Huyền ơi, sáng nay em cũng định viết về những con đường quê à? em viết đi, riêng com. của em đã là bao nhiêu nội dung rồi, thật là "chí lớn" gặp nhau. Cũng tại tối kia đi gặp anh Lý MX, Liên với chị lạc đường, đến muộn. Cứ nghĩ anh ý đã bay bao nhiêu dặm đường về nên dẫu bận, đến muộn cũng đến mà em. Hai chị em cứ lo đến rồi mọi người về hết, vì mỗi người một nhà, tỏa ra một lúc thôi mà. Nhưng vui quá, mới chỉ xong tăng 1, hai chị em chị không được chạm cốc thôi, còn thì gặp chẳng thiếu ai cả. Em không ra HN à? nếu ra thì gọi nhé, mấy tên lớp em như Mai, Nhàn,... chắc cũng chờ em đấy! Chị cũng tin có thần giao cách cảm Huyền ạ, đôi lúc đang nghĩ đến cô bạn, thế là nó gọi điện luôn. Hôm qua vừa nghĩ đến em thì em nhắn tin đấy.



.



Từ: ThongNV
07/07/2013 15:32:48

Ngày xưa, ở làng mình mỗi cô gái xuất ngoại (lấy chồng ngoài làng) là chú rể phải nộp cho làng 1000 viên gạch chỉ (100mm x 200 x 50mm) để làng xây đường. Vì vậy, những con đường làng mình hồi ấy được xây bằng gạch đỏ rất đẹp. Lâu ngày những viên gạch bị bào mòn theo thời gian, theo những bàn chân từ đời này sang đời khác đi về. Thế rồi những con đường gạch đỏ ấy cũng phải ra đi nhường chỗ cho những con đường bê tông to rộng hơn để đáp cho những ham muốn của con người ngày một tăng lên. Mỗi khi về làng, mình đều im lặng ngắm những đoạn đường gạch đỏ đã mòn còn sót lại. Ôi những con đường đã chứng kiến bao đổi thay của kiếp người.


Cám ơn Lý đã có một bài thơ về con đường.



07/07/2013 13:26:25


Bài thơ của Lý khiến chị nhớ ngay ra bài hát CON ĐƯỜNG NÀY mà ca sỹ Xavier Naidoo ở Đức hát rất thành công. Lý đã tìm được một đề tài rất độc đáo để khai thác. Và đúng như HạnhLT đã viết :" chỉ có ai đã từng đi những con đường chẳng ra đường mới cảm nhận hết được sự sung sướng khi đi trên những con đường nhựa rộng thênh thang,phẳng lỳ,sạch sẽ".


Lịch sử đã đi cùng những con đường. Con người đã chứng kiến những con đường. Từ những con đường làng, từng những ngõ nhỏ hẹp trong xóm vắng, đến những phố lớn, đại lộ trên đô thị... đâu đâu cũng có dấu ấn của quá khứ, với minh chứng của lịch sử. Biết bao con đường được vinh danh. Biết bao xác người được xây thành những con đường ấy. Nhất là những huyết mạch giao thông chính trong những năm đánh Mỹ, xe của bộ đội mình chạy trên mồ hôi, máu và tuổi trẻ của các nữ thanh niên xung phong. Họ nằm lại mãi mãi để có được những con đường ấy.


Lý ơi, em có rất nhiều thơ, chắc chắn không đếm được. Nhưng chị muốn nói, trong số ấy CON ĐƯỜNG là một bài thơ hay, hàm ý và đặc biệt có chiều sâu.





 



Từ: HuyenBT
07/07/2013 13:07:17

Em phải gật đầu ba cái liền với lý thuyết về Thần giao cách cảm giữa những người KGU của anh Tấn Định!


Chiều hôm qua nhìn mưa rơi xối xả trên con đường đất đỏ, ai cũng trốn vào đâu đó để tránh mưa, chỉ có con đường cong lưng gánh trọn mọi dữ dằn...nghĩ đến tấm lưng một nắng hai sương của người mẹ. Con đường cõng mưa cõng nắng, nhưng cũng có lúc được cõng vinh danh, được phủ đầy cờ hoa chiến thắng, có lúc được vươn giãn nâng chiếc võng điều của ai đó Vinh quy bái Tổ, được đón tà áo cưới trong ngày rước dâu, hạnh phúc. Còn trên tấm lưng còng của người mẹ, liệu có bao nhiêu cảm thương, bao nhiêu vinh, hạnh ngả bóng xuống chở che?....


Lâu lâu rồi em mới có lúc ngồi ngắm thật lâu và giành ý nghĩ cho con đường quê. Đang tính viết lăng nhăng chút gì đó thì thấy ngay bài thơ này của chị Lý! Thôi thì tin lời anh Tấn Định, rõ là có "hiện tương" Thần giao cách cảm trong người KGU. Có "gật" không chị Lý ơi? 



Từ: HanhLT
07/07/2013 12:40:15

Em Lý trông bé bé xinh xinh mà đi giỏi, làm thơ cũng giỏi...chỉ có ai đã từng đi những con đường chẳng ra đường mới cảm nhận hết được sự sung sướng khi đi trên những con đường nhựa rộng thênh thang,phẳng lỳ,sạch sẽ..





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7170
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s