HaiTB
PROFILE   THƯ VIỆN ẢNH   BLOGS   LƯU BÚT   BẠN BÈ   FAVORITES   VIDEO  
 


RSS
Đò lên Thạch Hãn
Ngày đăng: 01/06/2012 19:52:53

Năm 2007 ở London, một hôm tôi đọc được 4 câu thơ:

“Đò lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

Có tuổi đôi mươi hòa sóng nước

Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm”

 

Vậy là viết vào blog Yahoo 360:  “Lang thang trên mạng bắt gặp bài thơ 4 câu của anh Lê Bá Dương, đọc mà sởn gai ốc. Lê Bá Dương, anh là ai?”

Giai điệu một bài hát hình thành ngay trên đường tôi đi từ Hammersmith Hospital sang Imperial College. Bạn blogger là nhà báo Thanh Loan khi ấy đang du học ở London giúp tôi tìm được địa chỉ của anh Dương. Từ ấy chúng tôi thành bạn tâm giao, mặc dù mãi đến đầu 2012 tức gần 5 năm năm sau chúng tôi mới thực sự gặp nhau bằng xương, bằng thịt. Dương dẫn vợ chồng tôi lên sân thượng nhà anh, nơi có một am thờ nhỏ, chỉ vừa chỗ cho hai chiếc hũ sành đựng nước sông Thạch Hãn, một nắm đất đỏ Gio Linh, một bình tông rượu trắng, một cái bát sắt đựng nước mà anh thả hoa vào đó. Bình tông và bát sắt là những vật dụng thường nhật của lính ngày xưa. Tôi thắp hương nhẩm gọi “Doanh ơi, hôm nay tao thắp hương cho mày đây”, rồi trào nước mắt chả nói được gì thêm.

Trịnh Thúc Doanh là bạn học cùng lớp tôi ở trường Nguyễn Văn Trỗi. Doanh hy sinh khi mới 19 tuổi. Một quả đạn pháo đã hòa xác Doanh vào sông Thạch Hãn.

Xem bài viết về Trịnh Thúc Doanh:

http://vannghetroi.blogspot.com.au/2008/09/chun-ca-nhng-ngi-lnh-thnh-c.html

Cuộc gặp gỡ của Lê Bá Dương và tôi trên mạng năm 2007 đã được khá nhiều bạn bloggers kể cả những người chưa từng gặp mặt  quan tâm (http://vn.360plus.yahoo.com/tranbachai-OZ/article?mid=100). Đây là những giòng đầu tiên anh viết cho tôi:

“Chào anh Bắc Hải. Tôi đã bật khóc khi mở file bài hát để nghe, đúng hơn là vừa nghe vừa "thấy" những giọt nước mắt của người bạn, người đồng đội nơi xa xứ đang nấc lên trên từng nốt thanh âm. Cám ơn anh đã cho tôi trọn vẹn những cảm xúc mà chỉ có những người từng thấm hiểu giá trị của sự hi sinh mất mát một thời mới có thể có được. vẫn biết cám ơn là hai từ khách sáo trong tình bạn, nhưng tôi vẫn cứ phải thốt lên hai từ Cám ơn, cám ơn, cám ơn và ....cám ơn....

Mong lắm ngày chúng ta hạnh ngộ.

Lê Bá Dương”

Bài thơ nguyên bản chỉ có 4 câu, khi phổ nhạc được lặp lại 2 lần. Lần đầu ở âm vực thấp, trầm và sâu như “đáy sông còn đó bạn tôi nằm”. Lần thứ hai, giai điệu bay lên cao, với 2 câu cuối được biến điệu (modulated) sang giọng trưởng. Tôi muốn hát lên rằng rằng thân xác các bạn tôi còn dưới đáy nước nhưng hồn đã bay lên cao. Từ trên ấy các anh nhìn xuống, chứng kiến cuộc đời thường nhật mà nhắc nhở: “Những người ở lại, hãy sống thay cho chúng tôi!”   

Hôm nay tôi xin đưa bài hát này lên mạng để chia sẻ cùng các bạn. Chẳng nhân dịp lễ lạt kỷ niệm nào cả. Chỉ là một tối thứ Sáu bình thường, có thời gian rảnh chia sẻ cùng các bạn thôi. Hẹn sẽ dần dần tải lên các bài hát khác trong tập nhạc "Hành khúc ngày bình yên".

 

 

 

Tags: 3Chai Song



Bookmark:

[ Xem thêm Emoticons ]



Xem 11 - 15 của tổng số 15 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: UyenNT
02/06/2012 07:05:17

   Hải ơi ! Anh cũng có hai người anh trai đi bộ đội vào Nam chiến đấu trong những năm tháng ác liệt của cuộc kháng chiến chống Mỹ.Vào thời gian đó thì anh lại được chọn đi học nước ngoài. Không được một ngày chứng kiến sự khốc liệt và những hy sinh, mất mát của cuộc chiến. Nên anh rất xúc động khi được đọc những bài thơ trong máu lửa và nhất là được nghe những bài ca về những người lính anh hùng thời đó.


  Cám ơn Hải rất nhiều về bài hát " Đò lên Thạch Hãn ",về xuất sứ bài thơ của anh Lê Bá Dương.Xin được thắp một nén nhang trong tâm trí để tưởng nhớ anh Trịnh Thúc Doanh.



Từ: 3Chai
02/06/2012 05:03:02

@Nghị. Đất chiến hào ngập sũng nước, hầm lở sụt, đất đắp lên lẫn cả những phần thân thể người. Nhận lệnh rút qua sông, Doanh vừa xuống mép nước thì bị nguyên một quả đạn pháo. Bàn thờ Doanh, mẹ đặt một nắm đất...


@Tuyết. Chúc mừng bà nội hai lần. Tớ cũng chả hiểu chúng nó đẻ đái thế nào rặt con trai thế này. Mong không đứa nào phải đi lính nữa.


@Vân. Bài thơ của anh Dương được khắc trên tường Thành Cổ, sơn lên mạn thuyền sông Thạch Hãn... Và có nhiều dị bản, nhiều người tự nhận là tác giả đến nỗi gần đây người ta đục bỏ cả tên anh ấy trên tường thành, vịn lý do là bài thơ đã trở thành tác phẩm dân gian rồi!


Mình gặp bài thơ lần đầu tiên là dị bản "Đò xuôi" nên trong bản nháp đầu tiên của bài hát cũng viết như vậy, sau nghe anh Dương mới sửa thành "Đò lên".  "Xuôi" nghe thì xuôi tai mà không hết ý. Đò lên ngược nước phải mạnh tay chèo, nhưng tôi xin chèo nhẹ vì còn nhớ đến bạn tôi.  Tên bài thơ lúc đầu là "Lời người bên sông". Mình lấy tên bài hát là "Đò lên Thạch Hãn" để nhấn mạnh ý đó.


 


 


 



Từ: NghiPH
01/06/2012 23:04:34

Mới rồi cả nhà tôi đi xem phim Mùi cỏ cháy. Hôm nay, tôi được nghe bản nhạc Đò lên Thạch Hãn của anh Bắc Hải. Những ngày tháng của năm 72 ở Quảng Trị  lại hiện lên trong tôi.


Đêm nay Hà Nội đang mưa xối xả… Tháng ấy, chiến hào ngập nước. Các căn hầm lở sụt. Đạn hết. Gạo hết. Bom đạn ngút trời. Đối phương với sự chi viện tối đa của đủ loại hỏa lực kiên trì tấn công lên chốt. Chúng tôi chỉ còn cách dương lê  lao vào đối phương.



Từ: TuyetHA
01/06/2012 21:04:18

Bắc Hải ơi, Tối nay tớ vừa ngồi trông cháu (à xin thông báo với các bạn, tớ vừa có cháu nội thứ 2 rồi nhé, lại một thằng cu nữa), vừa lang thang vào mạng. Đọc bài này của Hải phải mở ngay bài hát "Đò lên Thạch Hãn" để nghe, 4 câu thơ này tớ nghe đã lâu nên rất hồi hộp muốn nghe bạn phổ nhạc thế nào. Cảm động quá Hải ạ, tớ nghe mà nước mắt cứ rưng rưng. Cám ơn Hải nhiều nhé



Từ: Meomun
01/06/2012 20:55:04

Bài thơ của Lê Bá Dương có nhiều dị bản. Có bản thì ghi "Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ"...


  "Hành khúc ngày bình yên" mà không bình yên trong thẳm sâu mỗi con người. Cám ơn anh Bachai.Chúc anh khỏe, sáng tác được nhiều bài hát hay nữa.


 




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |