|
|
Ngày 15/01/2011, vào thời kỳ vẫn còn rét đậm, tôi ngồi nghĩ về thời trẻ con ở quê. Bỗng tôi nhớ đến một món mà bu tôi hay nấu cho chúng tôi ăn- món mẻ ngào khoai nước dại. Tôi ngồi gõ bài Mẻ ngào khoai nước dại của bu tôi và đưa lên mạng của hội ta. Có khá nhiều anh chị em đọc và comment bài viết mang âm hưởng nhớ quê ấy của tôi. Anh KhánhT, anh ThôngNV nói là ở quê các anh không gọi là ngào khoai nước mà gọi là ngó khoai nước. Anh HảiNV gọi là đọt hoặc chồi khoai nước. Kẻ ham chơi cho rằng: Có phải Tổng Nghị thèm món "ngào khoai nước" đâu, Tổng Nghị đang nhớ Mẹ đấy. VinhTQ quả quyết: Chưa thấy anh Nghị trổ tài nấu nướng bao giờ, nay thấy mô tả cách thức nấu nướng, đặc biệt là cách làm mẻ thì bái phục! Thấy HạnhLM có vẻ “coi thường” chồng về khả năng nấu nướng, chị TuyếtHA động viên tôi: Giỏi "ný" thuyết cũng đáng nể rồi Hạnh ơi! Sau khi đọc các comment rất hay của các anh các chị, HuyềnBT tỏ nỗi lòng: Các anh, các chị là quê hương cho em rồi đấy! Còn Trần Minh Nguyệt viết: Quê em gọi là bồng khoai nước. Nguyệt còn khoe: “Em cũng rất thích món ngào khoai nước đấy. Thỉnh thoảng về Hải Phòng, mấy đứa em biết em thích món đó nên cũng làm để đãi chị. Đôi khi em mang mấy bó lên Hà Nội "ăn dần" cho đỡ nhớ”. Nguyệt nói: Lần sau về quê em sẽ mang bồng khoai nước lên cho anh nhé. Bốn tháng đã qua. Chiều chủ nhật 08/5 vừa rồi, Nguyệt gọi cho chúng tôi:- Em vừa về Hải Phòng lên. Em kiếm được ngào khoai nước cho anh chị rồi. Khoảng 10 phút nữa anh chị ra ngoài ngõ lấy nhé! Tôi đang có một bài viết phải kết thúc để còn gửi đi nên Hạnh đã chạy ra ngõ nhận món quà quý của Nguyệt. Một lúc sau vợ tôi trở về hồ hởi nói:- Nguyệt nó cho nhà mình 3 bó ngào khoai nước rất to đây. Anh xuống mà làm. Em nói với Nguyệt là anh nhớ bu viết trên mạng thế thôi chứ có biết làm đâu mà. Thế mà nó cứ nói là anh biết làm đấy. Vậy anh làm đi! Trước mắt tôi là 3 bó ngào khoai nước khá to. Các cọng ngào khoai nước rất mập mạp, cọng nào ra cọng ấy. Nhìn thấy là mê ngay. Tôi reo lên: - Đây đúng ngào khoai nước dại rồi! Nhưng ngào khoai nước của đất Hải Phòng sao to thế nhỉ.
Vợ tôi hỏi: - Anh có làm được không? Còn em không làm đâu vì nghe nói nó sẽ gây ngứa, khó chịu lắm. - Anh làm được mà- Tôi khảng khái trả lời. Nói xong tôi săng sái xông vào làm. Tôi tỉ tê với các con:- Còn thiếu món mẻ nữa. Nếu có cua đồng để làm món canh ngào khoai nước thì ngon lắm đấy! Vợ con tôi hăng hái ra chợ mua mẻ và mua cua. Tôi cầm từng cọng ngào khoai nước dại tước vỏ, ngắt thành từng đoạn ngắn rồi bỏ vào chậu nước muối ngâm. Lâu không làm nên tôi cảm thấy bị ngứa. Nhưng dù có bị ngứa tôi quyết không gãi vì càng gãi càng bị ngứa. Tôi làm xong thì vợ con tôi cũng mang mẻ và cua về. Tôi lọc mẻ. Các con tôi tranh nhau lọc cua. Tôi bỏ mớ ngào khoai nước dại đã làm sạch vào xoong luộc chín rồi vớt ra rổ. Nồi nước cua đã lọc xong, tôi trút bát nước mẻ vào, tra mắm muối. Tôi cho thêm 2 quả cà chua nữa. Khi xoong canh gần sôi tôi bỏ mớ ngào khoai nước đã luộc vào. Đun sôi khoảng 3 phút, xoong canh được bắc ra. Tôi múc canh cua ngào khoai nước ra hai bát to và mời cả nhà ngồi vào bàn ăn. Cả nhà sì sụp ăn món canh cua ngào khoai nước với bánh cuốn cũng do Nguyệt cho. Ai nấy đều tấm tắc khen ngon. Món này có vị ngòn ngọt, chua thanh thanh, dìu dịu rất khác so với món dấm cua chỉ nấu với cà chua.
Cảm ơn vợ chồng Nguyệt- Ngọc đã cho chúng tôi được thưởng thức một món ăn dân dã rất ngon lành. Lâu lắm rồi tôi mới được ăn món ngào khoai nước. Tôi lại nhớ về thuở xưa ở quê được bu nấu cho ăn món mẻ ngào khoai nước!
|