|
|
Trời lạnh căm căm. Gió rít từng hồi. Mưa rơi lộp bộp. Tay chân tê cóng. Nhiệt độ xuống 8- 9 độ C. Trẻ con phải nghỉ học. Người lớn nếu có phải ra đường, ai nấy đều đi thật nhanh để sớm được chui vào những căn nhà ấm áp. Bật lò sưởi lên. Ngồi rung đùi với cốc trà nóng.
Anh chị công nhân trên đường Khuất Duy Tiến biết chui vào đâu. Họ không thể chui vào đâu cả. Vẫn hối hả đào hố. Làm khung sắt. Đổ bê tông. Điều khiển cần cẩu. Lắp đặt các dầm cầu. Họ không thể mặc nhiều quần áo như bạn, như tôi. Mặc thế vướng víu lắm. Làm việc sao được. Họ vẫn hăng say làm việc trong cái lạnh căm căm.
Anh chị công nhân ơi! Anh chị được ký hợp đồng lao động không xác định thời hạn chưa. Mỗi tháng được lĩnh bao lương. Công ty có đóng bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp cho không. Tết này được thưởng bao nhiêu. Bao giờ, đến bao giờ mỗi chị, mỗi anh có thể mua hoặc thuê cho mình một căn hộ. Nhỏ thôi, 8-9 m2. Rồi còn lấy chồng lấy vợ. Ước gì, ước gì hè này được ra biển nghỉ lấy vài ngày. Cho bõ 24 tháng gian nan. Chịu nóng như thiêu như đốt vào hè. Chịu rét cắt thịt da vào thời cao điểm gấp rút hoàn thành công trình nên phải làm ngày làm đêm trên đường vành đai 3 ở Thủ đô Hà Nội.
|