|
|
Hè xưa, ta lông nhông chạy khắp cánh đồng Phù Long, Đầu Gai, Nà Mả, Cửa Đình, Nương Sơn, Đồng Áng. Khi tát cá, lúc đánh dậm, bắt cua, bắt cáy. Lúc đánh trận giả, khi đánh vật, thi bơi. Da ta đen nhẻm nhèm nhem. Về nhà, khi ta cởi áo may ô ra, ai nấy đều gọi: - Quạ khoang! Quạ khoang!
Hè nào, ta đến Kyrgyzstan. Nắng khô rát, nhiệt độ 40- 43 độ C. Để thân thể không bị khô rộp, mọi người mặc áo bông, uống trà thật nóng.
Hè nay, nóng như thiêu như đốt. Lửa từ mặt đường bốc lên. Lửa từ trên trời đổ xuống. Nóng tỏa ra từ những căn nhà. Cái gáy ong ong. Cái lưng ran rát. Mặt mũi đỏ gay đỏ gắt. Mồ hôi túa ra. Ta nhanh nhanh chạy trốn. Biến vào sau những bức tường bê tông.
Anh chị công nhân đang làm đường. Bác nông dân đang làm ruộng lúa hay đang làm muối. Người thợ đang xây trên cao. Những chàng lính ở trên bãi tập, trên vọng gác ở ngoài đảo xa... Các bác, các anh, các chị, các em biến vào nơi nao?
|