|
|
NghiPH Nhà của cô giáo chúng tôi đây. Phòng làm việc của cô giáo chúng tôi đây. Từng tập, từng tập giáo án cô soạn; từng tập, từng tập tài liệu minh họa cho bài giảng do cô sưu tầm; những tờ giấy ghi bài phát biểu của cô vẫn còn nguyên vẹn trên bàn kia. Chúng tôi bước lại gần cái bàn thân thương, quý giá. Bên bàn này cô đã ngồi thâu đêm soạn bài giảng cho chúng tôi. Những bức tranh, tấm rèm phong cảnh Việt Nam vẫn còn đây. Chúng tôi lặng người khi nghe chồng và con gái của cô kể chuyện về cô. Cô của chúng tôi lúc nào cũng yêu Việt Nam, yêu thương sinh viên Việt Nam, dành tình cảm và sự chăm sóc đặc biệt cho sinh viên Việt Nam. Thật là hạnh phúc đối với cô trong những ngày bị bệnh hiểm nghèo đã có học trò từ Việt Nam sang thăm hỏi. Hôm cô đi xa, các trò Việt Nam đã gửi điện tín chia buồn cùng chồng và con gái của cô. Ольга- em gái bé nhỏ, xinh xắn năm xưa ứa nước mắt nói với chúng tôi:- Mẹ em rất yêu quý các anh, các chị. Lúc nào cũng nhớ đến các anh, các chị. Tình cảm yêu quý sinh viên Việt Nam của mẹ em đã truyền sang em, sang bố em. Em cũng rất yêu quý và rất nhớ các chị, các anh! Cả nhà Ольга đều trân trọng những kỷ vật của cô giáo chúng tôi để lại. Mọi thứ đều được giữ gìn rất cẩn thận. Mọi thứ vẫn như xưa. Không gian, thời gian như lắng đọng trong căn phòng này. Chúng tôi cảm thấy mình nhẹ bỗng, bồng bềnh, bồng bềnh… Cô giáo chúng tôi vừa chạy ra ngoài một tý thôi mà. Chút nữa cô sẽ trở về với mái tóc vàng rực rỡ được uốn chải công phu, với giọng nói tiếng Nga chau chuốt, mượt mà, không thể lẫn với ai. Chúng tôi lại được quây quần bên cô, bên chồng cô, bên em Ольга nhí nhảnh. Được thưởng thức những món ăn rất ngon do cô nấu. Cô còn chuẩn bị sẵn mấy lọ mứt, lọ nước hoa quà để tý nữa “bắt” mấy đứa chúng tôi đem về ký túc xá. Chủ nhật tới, chúng tôi lại ríu ra, ríu rít, tíu ta, tíu tít bên cô đi hoạt động hữu nghị, đi lao động ở vùng ngoại thành thoáng đãng với công việc buộc các dây nho lên giây thép giăng ngang… Cô ơi! Chỉ một chút, một chút nữa thôi cô sẽ hiện ra ở bên cánh cửa kia. Chúng con sẽ ào ra xà vào lòng cô: - Здравствуй Мама! Мы- твои ученики. Мы приехали из Вьетнама. Мы вернулись дома, Мама!
|