NgocBQ
PROFILE   THƯ VIỆN ẢNH   BLOGS   LƯU BÚT   BẠN BÈ   FAVORITES   VIDEO  
 


RSS
Hành trình viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Quảng Bình
Ngày đăng: 18/10/2013 22:20:17

Tôi mới nhận được bài viết do một người bạn FPT đã tham gia lễ tang của Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Quảng Bình ngày 13/10/2013. Xin gửi lên studentkgu để các bạn cùng tham khảo.

-------------------------------------------------------------------

Khi trở về, không ai nhắc đến sự vất vả, mệt nhọc ngày hôm trước. Mọi người đều thấy sự thanh thản, mãn nguyện vì được đưa vị Đại tướng của muôn dân về tận nơi yên nghỉ cuối cùng tại Vũng Chùa - đảo Yến, quê hương yêu dấu của Bác.

Chiều tối ngày 4/10, nghe tin bác Giáp mất, anh Bảo đang họp gọi về cho tôi. Một cảm giác sững sờ, hụt hẫng khó tả trào lên. Tôi vẫn không tin nên gọi cho chị Liên (vợ anh Trung Hà) để thăm dò thì chị gạt đi. Nhưng một lúc sau Liên gọi lại: “Đúng rồi, chị ạ”. Nỗi đau về sự mất mát quá lớn lại ào đến trong tôi. Phải cố chờ đến lúc thông tin chính thức trên mạng, tôi mới dám nhắn tin chia buồn với chị Phúc và Gia đình.

Hai ngày sau đó, anh Bảo liên tục liên hệ với anh Long để hỏi về việc an táng của bác Giáp. Anh Long là người được gia đình bác Giáp tin cậy, thay mặt gia đình nằm thường trực ở Quảng Bình - Vũng Chùa, lo phần mộ cho bác và anh chính là người điều kiển chiếc chuông trên tháp.

Thứ Hai (ngày 7/10), tôi thấy anh Bảo lên kế hoạch đi Quảng Bình đưa bác nên muốn đi cùng. Chị Liên đã đăng ký cho cả hai vợ chồng luôn.

Thứ Ba, anh Bảo thông tin anh Trương Gia Bình, chị Trương Thị Thanh Thanh, anh Tiến (chồng chị Thanh), anh Hoàng Minh Châu, anh Lê Quang Tiến cũng đã đặt vé và khách sạn để đi Quảng Bình. Tối thứ Ba ngày 8/10, đoàn quân khu Thủ lệ, đoàn FPT được vào viếng Bác tại 30 Hoàng Diệu, nhận thêm đăng ký của chị Liêu Ba (vợ anh Thành Nam) và chị Hà (vợ anh Trản).

Như vậy, tổng đoàn có 11 người, đoàn Hà Nội (8 người) vừa đặt vé máy bay theo phương án 1 lại vừa đăng ký với đoàn người nhà đi ôtô từ 30 Hoàng Diệu theo phương án 2. Đoàn HCM gồm 3 người chỉ có phương án bay thẳng tới Đồng Hới vào ngày 12/10.

Để vào được khu Vũng Chùa chắc chắn sẽ rất khó khăn vì rất đông nên Lại Hương Huyền "lĩnh chỉ" đi xin giấy ưu tiên để gắn xe. KiênHT (FPT Telecom) đang họp ở miền Trung, QuangNT phụ trách miền Trung cũng giao cho Hoàng Hà (Giám đốc chi nhánh FPT Telecom Quảng Bình) cố gắng xin thêm giấy ưu tiên. Việc xin giấy chắc cũng gặp nhiều khó khăn, tối thứ Năm vẫn mịt mù không có gì chắc chắn. Huyền nói: “Vẫn chưa lấy được, khó quá”.

Đến sáng thứ Sáu (ngày 11/10), Hương Huyền báo xin được một giấy vào khu A cho xe anh Bình và một giấy vào khu B cho một xe nữa. Ngọc, lái xe của anh Bình, giữ thẻ khu A, anh Tiến giữ thẻ khu B. Như vậy, có giấy thông hành, đoàn yên tâm hơn cho chuyến đi.

Sau khi cân nhắc, đoàn Hà Nội quyết định đi máy bay vào Đồng Hới trưa ngày 12/10. Như vậy phải gọi cho chị Phúc để xin lỗi không đi theo đoàn đường bộ từ 30 Hoàng Diệu. Chị Phúc nói có giấy cũng chưa chắc vào được vì rất đông, hoàn toàn không thể chủ động được. Liên lại lăn tăn lo nhỡ đến Quảng Bình mà không vào được thì mất công. Tôi nói: “Lòng thành, mình sẽ đi bộ vào được đến đâu hay đến đó”. Cất nhắc mãi đoàn Hà Nội vẫn quyết định theo phương án đi máy bay và xác định phải đi bộ rất nhiều nên ai nấy trang phục gọn gàng, đặc biệt lưu ý mang dép bệt, giầy thể thao để không bị đau chân.

Đến Quảng Bình khoảng 13h30 ngày 12/10, đoàn Hà Nội nhập với đoàn Sài Gòn đi ăn trưa. Sau đó, nhập tiếp với đoàn của miền Trung di chuyển từ Đà Nẵng gần 7 tiếng đến Đồng Hới (gồm KiênHT, Thái Sơn, KhanhNN, Hoàng Anh).

Mọi người vừa ăn trưa qua quýt vừa lên kế hoạch cho chiều 12/10, đoàn quyết định tách làm 2 tốp. Tốp thứ nhất (gồm 7 người) anh Bình làm trưởng đoàn đi hai xe của anh Bình và xe Hoàng Hà. Trên xe có thêm hai anh Tiến, anh Bảo, anh Châu, anh Trung Hà, đi thẳng Lệ Thủy để thăm viếng nhà tưởng niệm của gia đình bác. Tốp thứ hai do chị Thanh làm trưởng đoàn cùng 4 phụ nữ Thủ Lệ, KiênHT, Thái Sơn, Hoàng Anh, KhanhNN và rất đông nhân viên FPT đóng tại Quảng Bình đi viếng bác tại tỉnh ủy tỉnh Quảng Bình. Đoàn này xếp hàng theo thứ tự khoảng 2 tiếng thì đến lượt được viếng bác.

Khoảng 16h30, tốp thứ hai viếng xong. Mọi người quyết định đi tiếp Lệ Thủy bằng xe 7 chỗ do KhanhNN lái (lái xe chính phải ở lại để có thêm chỗ cho đoàn). Xe vừa đi vừa hỏi chỉ sợ vượt quá lối rẽ. Mọi người chỉ đường nhiệt tình và chu đáo, từ người dân đến các cảnh sát viên đứng các đầu đường. Chúng tôi rất cảm động. Khoảng một tiếng đồng hồ thì đoàn đến nơi. Rất may trời đã nhá nhem tối nên dòng người đến viếng vắng hơn, chúng tôi được ban tổ chức sắp xếp chỉ sau 2-3 đoàn đi trước.

Căn nhà tưởng niệm của bác được phủ hoa rất nhiều, xung quanh từ ngoài vào trong, từ lối đi đến đường vào khu đặt bàn thờ. Hàng rào sân vườn ngợp hoa đủ màu sắc, đủ để thấy nhân dân vô cùng yêu kính bác. Chúng tôi đi vòng quanh nhà và cố gắng tranh thủ chụp một vài bức ảnh ở cổng, sân vườn nhà bác làm kỷ niệm. Không khí vùng quê bác thật yên tĩnh, trong lành, mát mẻ, gần gũi và thân thương như chính con người Lệ Thủy.

Khoảng 18h, xe chúng tôi quay về đến Đồng Hới. Đoàn ăn tối có gần 20 người, nhà hàng có tivi nên mọi người vừa ăn vừa xem được truyền hình các đoàn viếng tại nhà tang lễ Bộ Quốc Phòng vào buổi sáng. Ăn cơm xong, cả đoàn về khách sạn ngồi vừa uống cà phê, vừa lên kế hoạch quan trọng cho ngày hôm sau (13/10), làm thế nào lên được Vũng Chùa nơi an táng bác.

Hoàng Hà đã lấy được thêm thẻ của Ban tổ chức cho anh Bình vào tận máy bay đón linh cữu của bác. Như vậy, đoàn chỉ còn một giấy ưu tiên vào khu B quyết định gắn cho xe 7 chỗ của miền Trung gồm các anh chị Hà Nội, HCM, còn các em FPT Telecom sẽ lên xe của Hoàng Hà (hy vọng Công an Quảng Bình nhận được mặt người quen). Đoàn lên kế hoạch chờ xe của anh Bình từ sân bay ra thì hai xe sau sẽ phải bám thật chặt xe của anh, dặn nhau cử ai lái xe cứng nhất mới được nhận nhiệm vụ này.

Sáng hôm sau (13/10), kế hoạch lại bị đảo lộn hoàn toàn. Anh Bình ra sân bay rất sớm vì chắc anh cũng sợ đông sẽ gặp bất trắc. Anh đi một mình cùng lái xe riêng cho thuận lợi.

Chị Thanh đã thăm dò được thông tin đoàn người nhà đi từ 30 Hoàng Diệu đang ở khách sạn Ban Mai cách nơi đoàn ở khoảng 7-8 km. Ăn sáng xong, chị Thanh sang bên khách sạn Ban Mai xem xét tình hình và làm quen. Chị liên hệ được thêm 3 suất. Chị theo xe của đoàn sư chủ trì, anh Châu, anh TiếnLQ lên xe của đoàn người nhà.

Thắng "Kều" (HSB) lại có thông tin, đoàn Ban tổ chức Bộ Quốc Phòng đang ở trong tỉnh ủy có thể gửi thêm một suất, khả năng vào được khá cao. Thế là anh Bảo theo sang bên đó, không thấy quay lại, tôi nghĩ chắc anh đã đi được rồi.

Khoảng hơn 9h, chị Thanh gọi về cho tôi, nói tôi phụ trách đội còn lại cho xe sang khách sạn Ban Mai khoảng 11h. Chị còn nắm được thông tin 10h30 đoàn ăn trưa. Tôi lại nhận được thông tin đưa thêm người vào xe của anh Bình, giờ ưu tiên đến lượt anh Tiến (chồng chị Thanh) và anh Trung Hà. Hoàng Hà lại đưa 2 anh ra sân bay.

Gần 11h, đoàn còn lại gồm 3 xe chỉ có một xe 7 chỗ có thẻ, thêm xe của Cảnh FPT Land (QuangNT đi cùng). Xe của Hoàng Hà đều không có thẻ đậu ngay trước khách sạn Ban Mai. Trên xe gồm 4 phụ nữ Thủ Lệ và đội FPT Miền Trung 7 người (KiênHT, Quang, Cảnh, Khánh, Hà Quảng Bình, Hoàng Anh, Thái Sơn).

Mấy chị em vào trong, tôi đi một vòng vào khu người nhà đang ăn trưa xem có ai quen không. Chị Liên, Liêu Ba gặp được chị Ngọc, Tổng biên tập báo Khám phá quen nhưng từ lâu không gặp lại, vội vàng tíu tít làm quen. May trong đoàn có chị Diễm Hằng quen biết nên 2 chị đi cùng luôn. Tôi ngó nghiêng tìm chị Thanh thì thấy chị đang ngồi với sư chủ trì trong phòng VIP nên gọi chị ra. Chị kể tình cờ thấy một cậu đi hộ tống sư trụ trì chào chị, nói trước kia ở câu lạc bộ Chim Én. Chị làm thân rất nhanh, nhờ cậu này giới thiệu với nhà sư và đi theo.

Đảo quanh một vòng, tôi lại nhận ra cậu Hùng, con cô Kỹ nấu ăn cho bác Giáp, đang làm ở FPT IS, nên tôi nhờ Hùng dẫn ra gặp anh Trưởng đoàn 10 xe gia đình. Tôi trình bày rất hoàn cảnh một hồi: “Em đi theo đoàn của FPT, giờ mọi người tứ tán khắp nơi còn mỗi mình em nên anh cho em đi theo đoàn với”. Chắc không nỡ từ chối lòng thành đang hết sức thiết tha, nên nói tôi đưa giấy tờ là thẻ máy bay để làm tin (CMT của tôi thì khách sạn giữ mất rồi).

Đến giờ ra xe, không ai bảo ai cứ xem xe nào còn chỗ là lên. Thật tình cờ khi cả 6 người (anh TiếnLQ, anh Châu, Liên, Liêu Ba, Hà Trản, tôi) lên cùng một xe khiến xe chật cứng. Trưởng xe và phó xe phải đứng, thấy lạ nên điểm danh, còn trơ 6 người. Cũng lại rất may phụ trách xe này là Thiếu tướng Nguyễn Quang Bắc và anh Long cũng đã quen anh Châu, anh TiếnLQ nên lờ đi không nhắc gì 2 anh. Chị Diễm Hằng bảo lãnh cho chị Liên, Chị Liêu Ba. Chị Hà Trản cuống lên nói nhịu thành: “Anh Bắc là quân của em hóa ra chị Hà là quân anh Bắc” cũng được cho qua.

Anh Bắc hỏi đến tôi, tôi nói đã xin anh Trưởng đoàn và đã đưa giấy tờ cho anh Châu thư ký đoàn, anh Bắc vẫn nói không biết. Tôi bí quá nói em ở đoàn FPT xin đi nhờ. “Em bám chặt thành ghế rồi có đuổi em cũng không xuống đâu”. Nói vậy thôi nhưng tôi biết chắc không ai nỡ đuổi. Sau đó, mọi người bảo nhau chịu khó ngồi chật một chút, ai cũng muốn đi, nghĩa tử nghĩa tận. Thật cảm động, trong lòng tôi thầm cảm ơn mọi người rất nhiều. Thế là trưởng và phó xe đồng ý cho xe chuyển bánh để kịp nối tiếp xe cảnh sát dẹp đường cho đoàn.

Vậy là các anh chị đoàn Hà Nội, HCM phân tán khắp nơi, hầu hết đã lên được các xe có xác suất đi vào được đến mộ bác cao hơn. Thái Sơn được giao nhiệm vụ lái xe sẽ phải bám thật chắc xe của chị Thanh đi cuối cùng của đoàn gia đình. Kiên dồn người vào một xe 7 chỗ có thẻ ưu tiên khu B, 2 lái xe đi sau để đón đoàn lúc quay ra.

Trên đường, chị Thanh và tôi liên tục thông báo cho Kiên, Thái Sơn tình hình phía trước, nhắc cố bám sát theo đoàn. Mấy lần chúng tôi khá lo lắng khi thấy đoàn gia đình cũng bị dừng lại. Chị Bích Ngọc Tổng biên tập báo Khám phá liên tục cập nhật tình hình di chuyển của linh cữu qua các kênh. Khi nhận được tin nào của anh Bảo trong đoàn đưa bác từ sân bay, tôi đọc to cho mọi người cập nhật thông tin.

Gần 13h, đoàn đến được Vũng chùa, xe phải đỗ ở bãi ngoài vì lượng dân đổ về rất đông, dòng người nối dài tưởng như vô tận. Rất may mắn cả đoàn, cả xe 7 chỗ cũng đến nơi. Mọi người xuống xe đi bộ, đến ngã ba đầu tiên có ngay cảnh sát, cảnh vệ phân luồng. Đoàn người nhà cũng bị hỏi, nhiều người phải quay ra đi đường nhân dân. Tôi quan sát thấy có đoàn sư chủ trì vào, mang theo rất nhiều đồ cúng. Tôi nghĩ ra phương án bảo mấy người đưa cho đoàn của mình một thùng carton có hương và nến và nhờ các em FPT Telecom thay nhau cho lên vai vác để theo đoàn sư vào. Mọi người rất mệt nhưng đều cố gắng, cuối cùng đoàn tiến sát đến chân mộ (chỉ cách khoảng 10 m) thì có cảnh vệ đón mang đồ vào mộ cho sư chủ trì làm lễ trước cho bác.

Chị Thanh, chị Liên, chị Hà, chị Liêu Ba theo đoàn sư chủ trì đều vào đến Tháp Chuông như tôi, nhưng chưa thấy anh TiếnLQ, anh Châu. Hóa ra anh Tiến không vào được phải đi vòng xuống sát bờ biển (thêm cả km) mới vòng lên được Tháp Chuông. Anh Châu đau chân, Hoàng Hà đi sau cùng hình như cũng chỉ vào được đến phía dưới của khu tập kết. Thái Sơn bị ngăn không vào được do còn phải tìm chỗ để xe.

Phải đến gần 15h, xe của Ban tổ chức Bộ Quốc Phòng dẫn đầu đoàn linh cữu mới tới, xe cũng bị ngăn đi bộ từ ngoài như đoàn của người nhà. Anh Bảo đi bộ vào cùng đoàn, Thái Sơn đi cùng anh Bảo để được vào cùng và cũng nhích dần lên đến gần Tháp Chuông.

Xe của anh Bình (có anh Bình, anh Tiến chồng chị Thanh, anh Trung Hà) do dân đông quá, chen ngang đã không theo được đoàn xe tang bị tụt lại đằng sau. Vũng Chùa mỗi lúc một đông, biển người đều hướng về phía đoàn linh cữu chờ đợi lâu đến ngẹt thở.

Rồi đoàn xe đưa linh cữu của bác cũng xuất hiện, linh cữu được đưa vào rất chậm. Các anh áo quân phục trắng tinh khiêng linh cữu nhẹ nhàng di chuyển lên khu an táng, nơi nâng niu giấc ngủ ngàn thu của bác. Theo sau là đoàn con, cháu, chắt cùng người thân của gia đình.

Tôi cùng các anh chị trong đoàn hòa vào dòng người lặng lẽ nhìn theo, mọi người ai cũng cố gắng nhích dần, nhích dần để được gần bác hơn. Liên mang can nước thơm tưới mộ. Mọi người lần lượt đều lên được mộ bác, nhân dân ai ai cũng cố gắng đưa lên một thẻ hương, một cành hoa cúc mà Ban tổ chức đã chuẩn bị đặt lên mộ bác thể hiện tấm lòng thành kính.

Phải gần 18h, các anh theo xe của anh Bình mới lên được mộ. Hóa ra xe anh Bình vẫn bị kẹt ở ngoài đường 1 rất xa lối rẽ. Anh Bình, anh Tiến chồng chị Thanh, anh Trung Hà phải đi bộ từ rất xa dễ đến 5-6 km. Mọi người vái bác lần cuối rồi lần lượt quay ra xe.

Lại thêm một tình huống ngoài dự kiến nữa. Hai xe lên đón đoàn đều bị kẹt, một xe ở rất xa, một xe cách lối rẽ vào Vũng Chùa 2-3 km. Vậy là đội miền Trung phải đi bộ khoảng 7-8 km để ra xe, nhường xe cho các anh chị, duy chỉ có KiênHT trưởng đoàn và Thái Sơn lái xe ở lại.

Điểm danh 1, 2, 3, ….đến 12 người mà chỉ có một xe 7 chỗ. Tôi gọi cho Thắng "Kều", Hưng "Đỉnh" xem xe còn chỗ không thì cả hai xe đều chạy thẳng ra Vinh không về Đồng Hới nữa.

Mọi người đành “nhồi” tất cả lên xe. Ghế dưới cùng có Chị Thanh, Chị Liên, anh Bảo, anh Tiến chồng chị Thanh (04 người đều to, cao, béo), ghế giữa có anh TiếnLQ, tôi, chị Hà, anh Trung Hà và chị Liêu Ba phải ngồi tụt xuống sàn không dám ngồi lên chân anh Tiến (mặc dù anh sẵn sàng). Xe chạy lắc một lúc thấy có vẻ rộng hơn, mọi người quên luôn việc bắt taxi dọc đường, lấy đồ ăn lót dạ. Lúc đó, anh Châu mới nhớ ra cả ngày hôm nay mới ăn bữa sáng của khách sạn. Cũng may đến km 49 về Đồng Hới thì đón được xe của Hoàng Hà, chuyển được hai người sang xe này, xe 7 chỗ còn 10 người.

Về đến Ba Đồn, đoàn nghỉ ăn tối xong, có thêm xe của Cảnh nên anh Bảo và tôi sang xe này. Ba xe nối đuôi nhau về Đồng Hới. Xe của Cảnh, Quang về Đà Nẵng đi ngay trong đêm, dự kiến 3h ngày 14/10 sẽ đến Đà Nẵng còn lo chống đợt bão mới.

Sáng hôm sau, đoàn về Hà Nội, đoàn về TP HCM, không một ai nhắc đến sự vất vả, mệt nhọc ngày hôm trước mặc dù người đi bộ ít nhất cũng phải 8km, còn nhiều thì phải trên 10km. Mọi người ai cũng chỉ thấy sự thanh thản, mãn nguyện vì đã có được một chuyến đi đầy ý nghĩa, được đến viếng bác tại Lệ Thủy và Tỉnh ủy tỉnh Quảng Bình. Đặc biệt, may mắn hơn, đoàn được đưa vị Đại tướng của muôn dân về tận nơi yên nghỉ cuối cùng tại Vũng Chùa - đảo Yến, quê hương yêu dấu của bác.

Người người, nhà nhà luôn nhớ ơn và kính yêu bác, con cháu FPT càng ghi nhớ công ơn của Đại tướng nhiều hơn. Tôi lại nhớ đến nơi thai nghén ra Tập đoàn FPT, địa chỉ 30 Hoàng Diệu nhà riêng của bác.

Xin cầu chúc bác Giáp bình an trong giấc ngủ ngàn thu, phù hộ cho đất nước Việt Nam ngày thêm hưng thịnh, cho dải đất miền Trung mưa thuận gió hòa, bớt đi những cơn bão nghiệt ngã, cho con người Việt Nam ngày càng xích lại gần nhau, luôn phấn đấu vì một ngày mai tươi đẹp hơn, trong sáng hơn.

 

Hà nội, ngày 15 tháng 10 năm 2013

Nguyễn Thị Dư


 

 

 



Bookmark:

[ Xem thêm Emoticons ]



Xem 1 - 10 của tổng số 11 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: NguyetTM
30/10/2013 00:21:06

Dư ơi, đoàn mình vào được tận nơi viếng Bác Văn là hạnh phúc vô cùng rồi. Dư kể lại rất sinh động nên mọi người hình dung rất rõ không gian hùng tráng ở Quảng Bình hôm đó. Cuộc hành trình của mọi người càng khó khăn thì càng thấy tình cảm của cả dân tộc mình đối với Người to lớn đến nhường nào. Cả biển người cùng đổ về Vũng Chùa lúc đó thì làm sao những con đường thường ngày đủ đưa chân. Hôm đó chị ở Hà Nội nhưng suốt ngày chỉ cầu mong mọi người toại nguyện. Từ khi có tin của Dư là vào được bên trong rồi là chị mừng lắm, thông báo ngay với cả nhà và từ lúc ấy, mỗi khi ống kính quay gần là chị lại cố dương mắt nhìn xem liệu có thấy ai trong đoàn nhà mình không. Đến chiều, khi truyền hình ngừng đưa tin, chị gọi lại thấy đoàn đã viếng xong và trên đường trở về Đồng Hới, chị mới thấy thở phào nhẹ nhõm. Qua giọng nói của Dư lúc đó mình hiểu cả đoàn rất mệt nhưng rất sung sướng và toại nguyện, chị cũng cảm thấy hạnh phúc cùng các bạn. Riêng về thành tích đi bộ thì "đáng khen" Trung Hà lắm. Đương nhiên là nhờ sức thu hút thần kỳ của Bác Giáp đã giúp Trung Hà đi bộ được "80 km". 


Chị cũng chuyển bài của Dư cho Ngọc Minh và Nguyệt Minh đọc. Các cháu xúc động lắm. Cảm ơn Dư nhé.   



Từ: Guest Dunt@fpt.com.vn
24/10/2013 11:10:21
Em cảm ơn các Anh/Chị đã chia sẻ cùng em cảm xúc của chuyến đi, đến giờ em vẫn không tin mình cùng các thành viên của đoàn lại may mắn và hạnh phúc như vậy
Dear chị Nguyệt: Em xin lỗi đã trả lời SMS cho chị quá ngắn vì hầu hết DT của mọi người đều để chế độ rung, giữ không khí trang nghiêm, một mặt máy đều sắp hết pin do gọi nhau quá nhiều lúc trên đường, đến chiều phải tắt đi thỉnh thoảng mới dám bật một chút để tìm nhau.
Đoàn có anh Nguyễn Trung Hà (chồng chị Việt Liên)có lẽ cả đời không thể dục hay đi bộ bao giờ thế vậy mà hôm ấy lẳng lặng quốc bộ gần chục km đến khi lên được xe về anh kêu "ôi cái chân của tôi, nó rụng mất vì hôm nay tôi đi bộ 80km" anh ví 1km bằng 10km. Chị Liên cũng không ngờ anh Hà đi được tới tận mộ của Bác, tiễn biệt Bác xong mới quay ra.
Kỳ này về chắc chắn anh Hà sẽ chăm tập thể dục.


Từ: LienTP
21/10/2013 08:59:23


Cảm ơn chị Dư. Mình xem qua TV thấy rất đông, rất cảm động, nhưng không thể biết hết được nhưng chi tiết thế này. Tấm lòng của FPT hướng về Bác Giáp thật sâu nặng.



Từ: CucNT
20/10/2013 22:24:59

Cảm ơn chị Dư đã có bài viết rất tỷ mỷ về chuyến đi tiễn biệt


Người. Nhân dân cả nước đều mong được đến tận Vũng Chùa tiễn đưa Bác nhưng chỉ 1 số ít đến được mà Quảng bình đã đông kín người.Gia dình em, các cháu ở Hà tĩnh đi xe máy vào Quảng Bình nhưng gọi cho em kể là chúng cháu chỉ đứng dọc đường tiễn đưa Người chứ không thể đến sát mộ được vì cả biển người dồn về Quảng Bình trong ngày hôm đó.


 



Từ: Guest TRANHA
20/10/2013 22:13:13
Cảm ơn em Dư đã chắp bút viết lên những gì mà cả đoàn đi hôm đó điều muốn nói. Hơn hết cả là mong "Thánh Giáp" an nghỉ yên lành giữa lòng muôn dân


Từ: HuyenBT
20/10/2013 03:15:50

Cảm ơn chị Dư đã kể lại thật tỉ mỉ, một cách rất ấn tượng về chuyến đi đưa tiễn Đại tướng về nơi an nghỉ ngàn thu. Dù có bao nhiêu khó khăn, vất vả, mà chuyến đi ấy là niềm khao khát của triệu triệu người Việt Nam, và các anh chị trong đoàn FPT là những người may mắn. Chuyến đi càng gian nan, vất vả bao nhiêu, càng thể hiện được lòng Dân đối với Bác như thế nào. Người KGU của bọn em trong đoàn ấy, khi trở về chẳng kể chút gì về những mệt mỏi, thành ra phải đọc bài này em mới biết mọi người đã phải trải qua những gì. Người KGU ấy chỉ viết về những cảm xúc đang tràn ngập trong lòng và những suy ngẫm sâu xa.


Em nghĩ rằng chuyến đi ấy là một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất trong đời các anh các chị. Em cầu mong cho Bác phù hộ cho FPT ngày càng tấn tới.



19/10/2013 14:48:00

@Anh Tung ! Xin bái phục hiền huynh lần nữa và cảm kích lắm tấm lòng người con đất Việt được thể hiện trong bài Văn tế Đại tướng của anh.



Từ: TungDX
19/10/2013 13:14:12

 


 


 VĂN TẾ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP


 Trên trần


Từ thứ dân … đến vĩ nhân…


Than ôi!


Ai chẳng trải qua luân hồi kiếp


Sự nghiệp GỬI càng trầm luân, oanh liệt


Thì Thác VỀ càng bất diệt vinh quang


Danh thơm truyền lưu khắp nhân gian


 


Nhớ linh xưa,


Hiển sinh bên dòng Mẹ Kiến giang


Lớn trên đất Bố Đèo Ngang, biển, trời


Từng nằm nôi nghe hò mẹ ru hời


Lớn trong Nho đạo đòn roi, cương thường


Đã nổi danh từ thuở học đường


Đau nỗi đau dân nước vua quan ươn hèn


Tham gia Tân Việt từ tuổi 16 niên


Hai năm xiềng xích Thừa thiên đã từng


Gông cùm càng kích thích chí anh hùng


Càng rèn sắc bút Tiền phong Bắc kỳ


Bước ngoặt sứ mệnh từ khi gặp Minh Quân lãnh tụ


Thêm thù nhà ái nữ hy sinh


Quốc, Gia, thù, nợ chất chồng


Nghiệp văn gác  bút giục lòng luyện pháp binh


Ôi con tạo khéo xui chuyển vần VĂN VÕ


Để thế gian được tỏ mặt Anh hào


Hai tư năm dựng ngọn cờ đào


Nằm gai nếm mật Tân Trào dựng binh


Ba mươi tư anh kiệt, tuyên truyền giải phóng quân


Bỗng lớn mạnh trùng trùng điệp điệp


Trong dáng hình Phù Đổng với ngựa thép oai phong


Để chín năm, làm lừng lẫy Điện biên


Chấn động thực dân, nổ mắt xích xiềng


Giải phóng dân đen, đời nô lệ, kiếp tôi hèn


Từ bùn đen vụt vươn lên ngời sáng chói


Dưới tên Người huyền thoại Đại tướng Nhân dân


Nhân sinh thế giới nổi dậy rùng rùng


Thực dân cũ đổ là tượng đài vinh danh VÕ NGUYÊN GIÁP


Người con ưu tú dòng con Rồng cháu Lạc


Thảm bại thay


        – chế độ thực dân đầy tội ác


Hạnh phúc thay


          – vô sản, dân cày


Rạng rỡ thay


          – Đại tướng thiên tài lỗi lạc


***


Lại thêm,


Tư bản độc tài – chuyển thực dân thành Đế quốc


Rầm rộ Hoa kỳ hung hãn vượt đại dương


Thần Sấm, Con Ma, Hạm Tuần dương, Kỵ binh, Pháo đài bay


Lần đến Việt nam gây tội ác


Lời lẽ huênh hoang, đằng đằng xấc xược


Biến non sông Âu Lạc ta về đồ đá, hoang tàn xơ xác


Ôi, trải hai chục năm thi thố, đọ sức, bày binh mấy bận


Bảy tướng Mỹ cùng thay nhau chịu trận bấy lần


Nhục nhã thay,


Tháng Mười Hai, Một Chín Bảy Hai


Trận Điện biên phủ thứ hai trên bầu trời Việt


Thế giới tự hào khôn xiết, đợi chờ


Để rồi, vỡ òa trong hạnh phúc


Với Chiến dịch Hồ Chí Minh thần tốc như mơ


Mỹ Ngụy thẫn thờ


Quá bất ngờ trước tầm thao lược


Tinh hoa nghệ thuật bảo vệ, giành, dựng nước


Kết tinh văn hóa Việt bốn ngàn năm


Việt nam lại lừng lẫy tiếng tăm


Đại tướng thêm lần lừng danh toàn nhân loại


Thiên tài nhất trong thiên tài mọi thời đại


Người  trở thành huyền thoại giữa thế giới vô thần


 


Thương ôi.


Nửa đời chiến chinh đánh giặc


Trọn ý hết lòng vì nước vì dân


Giữa thời bình toàn tâm vì đại nghĩa


“Dĩ công vi thượng”, con đỏ sống hòa bình


Ngặt vì


Đa dạng nhân sinh, nhiều hiền, sẵn ác


Đời binh quyền làm kẻ khác hiềm nghi


Nên đòi phen dậy sóng giữa kinh kỳ


Nhân cách lớn sáng như vì sao tỏ


Chẳng nao núng khi đụng độ một chiến hào


Vượt trên phận Hàn Tín, Trần Nguyên Hãn, Nguyễn Trãi thời nao


Nâng niu bình hoa quý, chí cao tầm thời đại


Ngót bốn mươi năm tự tại ung dung


Cốt cách “Tổng tư lệnh” càng tỏa sáng lung linh


Trên nhân quần tựa hai vầng Nhật Nguyệt


Tạc trong tim dân như bậc thánh nhân


Chí khí ấy càng làm chân lý tỏ:


-Giành… được đã khó. Giữ… còn khó hơn nhiều


Vẫn hay


Đời thường có đúng có sai


Trăm năm trần thế nào ai thấu tình


Dưới một người Hồ Chí Minh


Trên cả triệu, triệu nhân sinh hoàn cầu


Người hiền để đức dài lâu


ĐẠI TƯỚNG HUYỀN THOẠI ngàn sau sáng ngời


Anh hùng GỬI ba năm mươi


VỀ - sống mãi giữa tâm người nhân gian


Phiêu diêu sóng vỗ Đèo Ngang


Hồn say gió núi, trăng ngàn, tình dân


Ô hô,


 Thượng hưởng!


 


 


 


 



19/10/2013 00:26:55

@ACE trang web KGU, mình rất cảm kích tấm lòng yêu kính, lưu luyến, bịn rịn này trước sự ra đi của Bác Giáp. Lòng dân với Bác thật là rộng lớn vô biên.



Từ: NguyetTM
18/10/2013 23:59:50


Biết là có một số bạn bè vào Quảng Bình tiễn Bác Văn nên tôi muốn dõi theo từng bước chân của các bạn. Ước đoán giờ có mặt, 13h tôi gọi cho Dư, không được. Nhắn tin “Tình hình trong Quảng Bình thế nào rồi Dư ?”. Một tiếng sau, 14h mới có reply: “Vào được rồi”. Tôi vội trả lời cũng ngắn gọn “Thế à, mừng quá !”. Tôi hiểu lúc đó không có thời gian cho việc nhắn tin. Tât cả đều dồn nén hơi thở của mình hướng về phía Tháp Chuông. Trở về Hà Nội, Dư ghi lại tỷ mỉ chuyến đi và gửi cho chúng tôi. Tôi cảm ơn Dư rất nhiều vì đã cho tôi cảm nhận được niềm Hạnh Phúc vô cùng của những người đến được Vũng Chùa tiễn đưa Đại Tướng.


 


 


 


 




 


 





 


 




Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>