ThoaNP
PROFILE   THƯ VIỆN ẢNH   BLOGS   LƯU BÚT   BẠN BÈ   FAVORITES   VIDEO  
 


RSS
Anh Ban
Ngày đăng: 09/04/2013 00:22:36

Anh Ban ơi,

Em nhận được tin Anh ra đi từ sáng. Nhưng công việc kéo đi em không có được phút riêng nào để khóc thương Anh. Giờ đêm khuya, em mới viết được cho anh đôi dòng.

Cùng chung Bà Giáo, cùng PTN, biết bao kỷ niệm. Nhớ đến Anh, em nhớ đến bó hoa hồng Anh tặng em hộm em bảo vệ luận văn tốt nghiệp ĐH. 10 bông hồng là đủ 10 màu khác nhau, có cả những màu rất lạ như màu tím, nhưng em nhớ nhất là màu trắng, chưa bao giờ em thấy 1 bông hồng trắng thuần khiết đến vậy. Rồi năm 1978 trong đợt công tác ra ĐH TH Hà Nội, trong một buổi sinh hoạt chung với đông SV Khoa Hóa (lớp anh chủ nhiệm thì phải), anh nói sẽ bật 1 bài hát tặng "cô Thoa", nơi bắt đầu tình yêu Dũng - Thoa, em còn đang ngượng nghịu trước SV khi nghe Anh nói vậy, thì bài Moi belyi gorod với giọng ca Sophia Rotaru cất lên làm em cảm động vô cùng.

Ngay từ thời SV, lúc còn chưa biết mặt chị Loan chúng em đã vô cùng ngưỡng mộ tình cảm Anh dành cho người vợ trẻ yêu dấu của mình. Những năm mới về nước, khi Anh Chị chưa có cháu Nhật Linh, em đến thăm mẹ Anh, được Anh Chị và bác tâm sự những chuyện rất riêng tư trong gia đình. Bác rất phúc hậu, nuôi dạy 8 người con, và tính anh nhân hậu như vậy là bắt nguồn từ gia đình.

Đến năm 84, khi em ra Bắc học thi NCS, Anh và Anh Tuế đã giúp đỡ em bao nhiêu và cả hai Anh đều rất vui mừng khi thấy kết quả thi tốt của em. Vậy mà giờ cả hai Anh đều ra đi. Các Anh là những người Anh đúng nghĩa, người Thầy đi trước của chúng em.

Mới đây thôi, mấy đứa Ngựa con đến nhà Anh, anh đãi món canh trứng tủ của mình (mà anh nấu ngon thật, tuy rất đơn giản, ai cũng biết nấu), ăn nhãn cây nhà (đâm cả qua ban công, do khi xây nhà muốn giữ cây lại). Chúng em rất mừng cho Anh có nhà đẹp. Mọi người ngồi nói chuyện, em tranh thủ ngồi viết thiệp gửi Bà Giáo, mà không viết nổi vì chỉ muốn cùng góp vui. Bữa đó thật vui Anh nhỉ.

Hôm đàn Ngựa con tụ tập nhà Thanh Phương, Anh mang đến bó hoa cúc màu xanh thật đẹp, sau này em nhìn thấy loại hoa đó nhiều lần, nhưng hôm đó là lần đầu tiên. Sau đó em nhất định bắt con em phải đưa bó hoa của anh vào bưu thiếp cháu làm để tặng Bà Giáo nhân ngày sinh nhật cùng với ảnh tất cả mọi người.

Mới cách đây chừng 2 tháng khi có việc cần liên lạc gấp với anh Bôi, em nhắn tin hỏi anh số phone, anh còn gọi vào chỉ dẫn tận tình. Giọng anh lúc đó hoàn toàn vui vẻ khỏe mạnh bình thường. Có ai ngờ đâu.

Nhận được tin anh bệnh, em tự hứa sẽ viết thư tay hỏi thăm sức khỏe anh. Cô bạn nghe em kể chuyện liền đi sưu tầm 1 đống bài báo về những bài thuốc Nam và ông Thầy chữa được ung thư gan; em cứ định sẽ photo gửi Anh. Tất cả còn chưa kịp làm gì thì Anh đã ra đi. Em buồn quá, tự giận mình nhiều. Thương chị Loan nữa.

Hồi bên kia anh Dũng hay tập đàn guitar bài Sonat Ánh trăng, có lần biểu diễn ở Dom Kultury nữa, anh cũng thích bài đó lắm, nên hai anh em có nhiều điểm chung.

Anh Ban ơi, em không thể cầm được nước mắt, vẫn biết anh đi sẽ bớt được đau đớn, nhưng đã từ lâu với em anh như một người anh trai, không ở cạnh bên nhưng luôn dõi theo tin tức của nhau. Hôm qua con dâu em cùng Lan, Thục, Hương đến thăm Anh, về cháu phone kể chuyện, mà em đâu ngờ anh lại có thể ra đi nhanh như vậy.

Anh ra đi thanh thản siêu thoát anh nhé. Anh phù hộ cho chị Loan và cả gia đình.

Anh nhận của em một lạy như của người em gái tiễn anh đi vào cõi vĩnh hằng anh nhé. Mãi mãi trong em là hình ảnh người anh tinh tế, dịu hiền, lãng mạn và nhân hậu.

Vĩnh biệt Anh trai của em.

 

 

 

 



Bookmark:

[ Xem thêm Emoticons ]



Xem 1 - 10 của tổng số 18 Comments


Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: CucNT
12/04/2013 14:16:15

Có lần chị Thoa đã viết "Cháu Thu Hà à! với các cô chú. chỉ cần thấy nét chữ của nhau, biết tin về nhau là những câu chữ như có hồn, nó làm sống dậy bao lỹ niệm một thời cô chú sống cùng nhau..."


Đọc những dòng tâm sự chứa chan tình nghĩa của chị Thoa, dù chưa bao giờ gặp anh Ban em cũng ứa nước mắt. Những comments của mọi người làm em hiểu hơn về anh Ban và nghĩa tình của gia đình Kgu dành cho anh. Em tin rằng dẫu đi xa anh vẫn luôn nhận được  tình yêu thương của gia đình Kgu dành cho anh!



Từ: HanhLM
11/04/2013 11:44:15

Sáng qua phải đến năm sáu chục các bạn, các em, các cháu KGU đến tiễn đưa anh Ban. Em thấy trong đó có cả anh Xuyến, anh Độ, chị Thục Anh - cùng "làng NCS" với anh Ban, đến những cháu sang Kis sau khi anh Ban đã về nước như Thạch Liên (Kinh tế 83), Thúy Ngọc (Luật 93). Chị Vinh (Hóa 77) còn thay mặt Hội KGU theo xe đưa anh Ban về đến Đài hóa thân Hoàn Vũ.


Thương anh lắm, anh Ban ơi!



Từ: HaiNV
10/04/2013 18:53:51

Sáng nay, tôi có mặt trong hàng ngũ đông đảo người KGU (và cả hậu duệ của họ) đến tiễn biệt anh Ban - người anh, người bạn, người bác, người thầy thân thiết của chúng ta về nơi an nghỉ cuối cùng. Trên những khuôn mặt đau buồn không kìm nổi những dòng nước mắt... Tấm ảnh trên bàn thờ của anh tại Nhà tang lễ với ánh mắt hiền hậu, thông minh và ấm áp dưới cặp kính cận như thời anh ở KGU là hình ảnh mà chúng ta sẽ nhớ mãi về anh. Xin vĩnh biệt anh!    



Từ: ThoaNP
10/04/2013 01:42:33

Cảm ơn mọi người đã cùng chia sẻ những kỷ niệm về anh Ban nhân hậu của Hội mình. Đọc còm của mọi người, e-mail của anh Vịnh mình lại biết thêm nhiều hơn về anh. Ngày mai là lễ tiễn đưa anh ...


MM ơi, hồi đó chưa có kiểu nhuộm màu cho hoa như bây giờ, và những bông hồng đó đều là thực màu. Ngay hôm đó và sau này đã mấy lần chị hỏi anh Ban, sao anh có thể kiếm được hoa hồng nhiều màu đến vậy (ví dụ màu tím có 2 bông, 1 như tím hoa cà đậm và 1 là tím cánh sen...). Anh chỉ cười nói "bí mật", vì vậy đến giờ với chị vẫn là ẩn số.



Từ: Guest HuyenBT
09/04/2013 18:32:09
Em chưa được biết anh Ban. Em đọc những gì các anh, các chị viết, em thấy anh gần gũi, thân thương với người KGU mình quá. Những mất mát như thế này của người KGU thật buồn.Em không biết những gì sẽ có ở "Bên kia", nhưng em tin, anh sẽ lại tiếp tục nhận được tình yêu thương, quý mến, trân trọng, như anh đã từng có ở "Bên này". Vĩnh biệt anh!


Từ: 3Chai
09/04/2013 17:29:41

Từ ngày xa Moldova cũng là chẳng gặp lại Anh nữa. Vì vậy mà mãi mãi trong tôi hình ảnh Anh là nụ cười hiền hậu, trẻ trung.


 


 


 



Từ: HuongLH
09/04/2013 15:18:43

Thương quá anh Ban ơi, sao anh lại đi xa nhanh thế. Mới gặp anh chiều chủ nhật, tuy rất mệt nhưng anh vẫn mỉm cười với chúng em. Một chút nặng nhọc vì sức yếu, nhẹ nhàng anh bảo vẫn nhớ tất cả mọi người: chúng em, đồng nghiệp và các học trò. Lặng lẽ đến thăm anh, không ai dám nói nhiều, nói to. Cũng không dám ở lại lâu với anh, sợ đông người vây quanh làm anh thêm mệt, chúng em chỉ biết động viên anh cố gắng. Nhìn thần sắc của anh, nắm bàn tay còn nóng ấm của anh, chúng em vẫn hy vọng và cầu mong cho anh có được phép mầu để kéo dài thêm những ngày quây quần bên chị Loan, cháu Linh và người thân. Vậy mà giờ này anh đã không còn nữa.


Anh Ban ơi, vĩnh biệt Anh, chúng em luôn nhớ về anh, một người anh nhân hậu, tinh tế, sống tình cảm và luôn gần gũi, giúp đỡ mọi người. Bản sonat ánh trăng sẽ luôn đồng hành cùng anh như ước nguyện của anh trước lúc ra đi. Cầu mong anh sớm siêu thoát và phù hộ độ trì cho chị Loan, cháu Linh và những người thân anh nhé.



Từ: TuyetHA
09/04/2013 13:17:23

Cám ơn anh Vịnh đã cho xem lại những hình ảnh thật đẹp của anh Ban trong Du xuân 2012 tại Thiên Sơn-Suối Ngà. Cám ơn chị Thoa đã chia sẻ những kỷ niệm thật thân thương, thật gần gũi với anh Ban. Chẳng thể nào tin được mới đó 1 năm mà nay anh Ban đã không còn nữa. Quá đột ngột. Tôi còn nhớ năm ngoái gặp anh trong Hội trường ở Thiên Sơn-Suối Ngà - lần gặp lại đầu tiên kể từ năm 1977, khóa tôi tốt nghiệp về nước, tôi vội khoe: Tý nữa chúng em - Khóa 77 sẽ hát bài "Tạm biệt tuổi sinh viên" lời do anh "sáng tác", anh cười thật vui. Vậy mà, chẳng thể nào ngờ được đấy lại là lần cuối cùng được gặp anh. Tôi chợt hiểu: Du xuân năm nay vắng anh có lẽ vì bệnh anh đã trở nặng rồi. Anh Ban ơi, xa xôi cách trở, không thể đến chia tay với anh để tiễn anh về cõi vĩnh hằng. Xin kính cẩn nghiêng mình tưởng nhớ đến anh. Cầu mong anh sớm được siêu thoát. Hình ảnh người anh với bao kỷ niệm gần gũi, thân thương sẽ còn mãi trong lòng người KGU!





Từ: HoaNT
09/04/2013 11:41:49

Anh Ban ơi, nghe tin anh ra đi em thấy đột ngột quá, mới tuần trước mấy đứa lớp Hoá 77 chúng em còn bảo nhau chia từng tốp đến thăm anh để anh và mọi người trong gia đình anh đỡ buồn. Thế là chúng em không đến thăm anh được nữa rồi. Bọn em cứ hỏi nhau rằng tại sao những người tuyệt vời như anh lại phải ra đi sớm thế? Nhớ tới anh là nhớ tới những buổi tập văn nghệ ở Kis., anh đã bỏ hết tâm sức để dạy chúng em hát rồi lại hát cả bè 1 bè 2, hát bè khó quá  nên đến khi anh hỏi bọn em hát bè mấy thì mấy đứa bọn em bảo : "Bọn em cứ tiện bè nào hát bè ấy "  thế mà anh chỉ nhẹ nhàng, kiên trì  dạy lại bọn em.Em vân nhớ lời  Bài hát Guantamela anh dạy chúng em hát ngày nào đã có lần em đã cùng các bạn Cuba hát bằng tiếng Bồ đấy anh ạ. Mới ngày nào bọn lớp em còn tụ tập ở nhà anh rồi lại dự đám cưới con trai của anh, rồi Du xuân năm nào cũng có anh... có quá nhiều kỷ niêm của lớp Hoá 77 với anh


Vĩnh biệt anh xin gửi lời chia buồn sâu sắc đến chị Loan và cháu Linh cùng gia quyến.



Từ: HoaiPV
09/04/2013 10:27:51

Anh ơi, vậy là Anh đã vĩnh viễn ra đi, xa chị Loan, xa các con  yêu dấu, xa những đứa học trò đại học, cấp III, xa gia đình KGU một thời gắn bó. Hôm 22/3 đến thăm Anh, mặc dù biết bệnh tình của anh đã nặng, nhưng dù sao em vẫn hy vọng vào một điều kỳ diệu nào đó, Anh là Con người nhân hậu đến thế kia mà !


Nhưng bây giờ Anh thực sự đã ra đi mãi mãi !


Em vẫn nhớ như in những ngày anh em mình ngồi tâm sự chuyện riêng tư, về chị Loan tuyệt vời của anh ở VN mà ảnh của chị lúc nào Anh cũng treo ở đầu giường ; nhớ  những lúc anh em chụm đầu bàn việc chuẩn bị cho Hội diễn văn nghệ 26/3 của Hội KGU. Các nội dung Anh vạch ra, em chỉ việc thừa hành thôi !


Rồi hôm cưới con trai của anh chị, Anh bảo em, anh chuẩn bị một đĩa nhạc riêng, lúc đón khách phải là những bản nhạc mời chào tha thiết, lúc Lễ Hội phải là những bản nhạc trang trọng hơn, còn khi vào tiệc, nhạc phải nhẹ nhàng, du dương, tình cảm. Đĩa nhạc ấy anh đã tặng em, và khi vợ chồng em tổ chức cưới cho con gái lớn, những bản nhạc đó cũng đã vang lên ! Con gái nhỏ của em, anh cũng đã kèm cặp cháu những năm học cấp III.


Tất cả bỗng chốc như một cuốn phim !


Vĩnh biệt Anh, người anh lớn, người bạn, người Thầy kính yêu !


Vĩnh biệt nụ cười nhân hậu của Anh !


Em Hoài của Anh đây !


 


            &nb sp; 







Trang:  1 | 2 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>