ThoaNP
PROFILE   THƯ VIỆN ẢNH   BLOGS   LƯU BÚT   BẠN BÈ   FAVORITES   VIDEO  
 


RSS
Phiên tòa
Ngày đăng: 21/12/2016 01:24:11

Sáng nay, lần đầu tiên tôi tham dự một phiên tòa.

Cách đây gần 6 năm, cháu Hoàng Anh, con anh Huy ở nhà tập thể chúng tôi, bị giết chết rất dã man tại ngay hành lang tầng 1. Tôi vẫn nhớ như in sự luống cuống của cha cháu khi bế con (mà lúc đó chắc đã chết rồi) đưa sang bệnh viện bên cạnh. Khi chúng tôi theo sang đến nơi thì chỉ biết ôm người mẹ khóc không thành tiếng. Ngay sau đó tôi và em Yến phải về nhà TT để lo dọng vũng máu rất lớn. Hoàng Anh bị đâm 10 nhát dao, thủng cả tim, phổi, gan, dạ dày, ... Lớp máu trải rộng dưới nền nhà, chúng tôi không biết làm sao dọn được. Sau có người khuyên đi lấy cát, hai cô cháu chạy sang bên công trường gần đó xúc cát mang về. Phải hơn 10 xô lớn mới thấm được hết.

Những ngày sau đó là những ngày tang thương của cả nhà tập thể. Đêm đêm nghe tiếng mẹ cháu khóc nhớ con. Mỗi ngày đi qua cầu thang nơi cháu hay chơi đùa cùng em trai, đi qua hành lang nơi cháu chết thảm, lòng ai cũng quặn đau.

Ngay 2 ngày sau nghe tin kẻ thủ ác bị bắt, ai cũng hy vọng sẽ có sự xét xử nghiêm minh để hương hồn bạc mệnh của cháu mau được siêu thoát. Vậy mà chờ hoài không thấy xử. Rồi gần 9 tháng sau thì có tin ác nhân được đưa vào trại tâm thần.

Gần 6 năm trôi qua, tôi cảm tưởng công lý đã đi đâu đó, bỏ quên nhà TT nhỏ bé của chúng tôi. Anh Huy ba cháu đã vượt qua được bệnh ung thư đại tràng, tiếp theo lại bị tai biến, liệt nửa người, rồi trời thương, chắc muốn cho anh được chứng kiến phiên tòa đòi lại công bằng cho cháu, nên anh đã hồi phục phần nào, đi lại được và cũng bắt đầu nói được.

Cả tuần rồi nhà TT háo hức với tin phiên tòa sẽ diễn ra ngày 20/12. Mọi việc lớn khác đình lại hết, kể cả nhà TT đang sửa hệ thống hố ga, đường nước cũng cho thợ nghỉ, lấp tạm lại, chờ tòa xử xong rồi làm tiếp.

Cả đêm qua tôi ngủ không yên giấc, cứ nghĩ nếu bên kia họ mua được những người xét xử, tuyên phạt nhẹ cho kẻ thủ ác thì ba mẹ cháu Hoàng Anh sẽ sống tiếp ra sao. Anh Huy chắc lại lên cơn đột quỵ nữa.

Sáng nay đến tòa, trong số tham dự có cả Lan (Hóa 78), vc Trự (Hóa 77). Qua phần thủ tục ban đầu, đến phần xét hỏi, bị cáo nhận tội như Viện Kiểm sát đã nêu. Phần tranh luận tôi ghét nhất Giám định viên Nguyễn Đình Quang (ở tòa, phòng rộng, không biết tôi nghe tên có chính xác không nữa). Vụ việc xảy ra vào tháng 2/2011; giám định tâm thần tháng 11/2011, tức là gần 9 tháng sau, mà dám kết luận là bị tâm thần trước và trong lúc gây án, chỉ dựa vào 2 chứng cứ: 1) thông tin của chủ nhà trọ là bị cáo hay bị mất ngủ; và 2) một số đơn thuốc mua thuốc ngủ ở hiệu thuốc. Khi luật sư hỏi nếu như anh tự đánh giá chứng cứ như vậy là có khoa học và khách quan không? thì trả lời "cái này là cả Hội đồng giám định họp và đánh giá như vậy, chứ không phải mình tôi". Rồi nói gia đình bị cáo có tiền sử bệnh tâm thần, hỏi thì bảo anh trai và cha bị trầm cảm. Hỏi có chữa trị ở đâu, đơn thuốc hay bất cứ giấy chứng nhận nào không; thì chỉ là lời khai của mẹ bị cáo, và nói là điều trị tại nhà, không hề đi khám ở đâu hết.

Vậy mà lúc đại diện Viện Kiểm sát đọc cáo trạng lần cuối, thì sau những lời lẽ đao to búa lớn "hành động giết người mang tính côn đồ, có chủ đích", ... và ...; kết luận lại vẫn là tâm thần nên bị hạn chế ý thức, hành vi và đề nghị mức án 20 năm. Lúc đó tôi thấy giận dữ và bất lực, không còn tin một chút nào là công lý sẽ được thực thi.

Buổi chiều Tòa họp tiếp, một phần tôi có giờ dạy và phải lo đón các cháu, nhưng quan trọng hơn là tôi hoàn toàn mất niềm tin ở Tòa, đồng thời sợ phải chứng kiến cảnh vc anh Huy sẽ ra sao khi nghe Tòa tuyên án quá nhẹ cho kẻ ác, nên tôi bỏ về.

Gần 9 giờ tối, dạy cao học xong về nhà, không dám hỏi vc anh Huy mà phải hỏi Yến xem Tòa tuyên sao. Biết tòa tuyên Chung thân tôi nhẹ cả lòng, ít nhiều còn có công lý trên đời này. Yến kể buổi chiều tranh luận rất căng thẳng.

Cháu Hoàng Anh xinh đẹp của cô ơi, cháu hãy mừng vì chắc lâu lắm rôi ba mẹ cháu mới có một giấc ngủ tương đối thanh thản. Cô nhớ cháu biết bao nhiêu.

Lời thơ anh Huy viết vĩnh biệt con gái:

Bồng bềnh giữa rừng hoa trắng

Trên dòng suối lệ tiếc thương

Con đi về miền yên lặng

NHẮC ĐỜI:

CÒN ĐÓ TAI ƯƠNG!

Ảnh chụp tại đám tang cháu Hoàng Anh:

http://thanhnien.vn/thoi-su/tuyen-phat-sinh-vien-cuong-si-giet-con-gai-giao-su-tu-chung-than -775940.html

 

 



Bookmark:

[ Xem thêm Emoticons ]



Xem 1 - 3 của tổng số 3 Comments

Từ: NguyetTM
07/01/2017 23:44:55

Thương tâm quá ! Cầu mong cho cháu Hoàng Anh siêu thoát về nơi sạch sẽ, an vui. Mong sao bố mẹ của cháu khỏe mạnh và cố gắng nguôi ngoai nỗi nhớ thương con.


Cái án chung thân đối với hung thủ cũng không thể nào bớt được nỗi oán dận của mọi người.



Từ: HienVC
22/12/2016 11:59:48

@Thoa NP: Trong hệ thống các "CQBVPL" của chúng ta còn quá nhiều những người như GĐV NĐQ mà Thoa đã kể. Mình đã chứng kiến rất nhiều người ở cương vị " cầm cân nảy mực" trong pháp luật phát ngôn đúng là " cãi chày cãi cối", nghe họ trả lời không thể tin là họ lại có thể nói như vậy được.
Đây là câu chuyện dài chưa có hồi kết trong XH VN ta, các đồng nghiệp CC KGU còn có nhiều chuyện " hay " hơn nhiều ! 



Từ: Guest PhuND-ToánKGU 79
21/12/2016 16:56:08
Chị Thoa ơi, tại căn nhà này Phư đã từng nhìn thấy nhiều lần 01 cô gái mặc Sườn xám Thương hải thường đi lên xuống cầu thang vào ban đêm. Phư có nói chi chị Q. và chị ấy sau đó cũng nhìn thấy. Ngay cầu thang Phư đã từng cấp cứu TMĐ bị gục xuống và chảy máy lênh láng cả cầu thang, Phư khiêng TMĐ qua bệnh viện và bị bác sĩ la vì không ăn mặc chỉnh tề. Phư có nói lại vì cấp cứu bệnh nhân gấp. Vậy là cầu thang nhà này có vấn đề rồi đấy! PhuND